XtGem Forum catalog
Đạo Phi Thiên Hạ

Đạo Phi Thiên Hạ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3211855

Bình chọn: 8.5.00/10/1185 lượt.

tia sáng

phức tạp.

“Nữ trung hào kiệt!’’, nam tử áo tím Thiết Phi Dương luôn kiệm lời, cảm khái nói.

Minh Xuân Thủy nhếch môi cười cười, không lên tiếng.

“Không có việc gì nữa, chúng ta đi thôi’’. Minh Xuân Thủy nói nhàn nhạt.

Thiết Phi Dương bỗng sựng lại, nói ‘’Không ổn, Lâu chủ, dường như có biến cố xảy ra’’

Ngón tay Minh Xuân Thủy run lên, cầm “Thiên Lý nhãn’’ nhìn về phía đài cao .

Sắt Sắt nhanh nhẹn đứng trên đài cao, Đại đương gia của Thủy Long đảo Trữ Phóng chậm rãi tiến lên, vỗ tay nói “Vị cô nương này thật là võ

nghệ cao cường khiến ai nấy đều khâm phục, đã đoạt được danh hiệu đệ

nhất, không biết cô nương muốn được tưởng thưởng cái gì?’’

Sắt Sắt quay đầu nhìn nam tử mặc áo xám trước mặt, nàng biết hắn là thủ lĩnh Thủy Long đảo, thuộc hạ của Tây Môn Lâu.

Sắt Sắt nhếch môi cười như mật ngọt, lúm đồng tiền ẩn ẩn hiện hiện

trên đôi gò má, đôi mắt thanh lệ cong như trăng rằm xinh đẹp vô cùng,

nhưng trong ánh mắt lại đầy ý lạnh lùng.

Nàng thản nhiên nói “Ta muốn vị trí đại thủ lĩnh của ngươi’’

Trữ Phóng nghe vậy ngửa đầu cười điên cuồng, giống như trước giờ hắn chưa từng nghe lời nói nào buồn cười như vậy.

“Tốt, tốt, ta chưa bao giờ gặp qua nữ tử nào dũng cảm như vậy. Ngươi

thật khiến ta mở rộng tầm mắt. Ta không ngại lời nói đùa của ngươi,

thuận cho ngươi làm thuộc hạ của ta.’’ Hắn trầm giọng nói.

Hiển nhiên hắn xem lời nói của Sắt Sắt như một câu nói đùa.

“Không, ta chỉ muốn vị trí thủ lĩnh này của ngươi, còn những thứ khác ngươi cho ta đều không cần’’ Sắt Sắtt nói lãnh đạm như mây nhẹ như gió giống như yêu cầu của nàng chỉ là một việc bình thường.

“Hahaha, tiểu cô nương, ngươi cho là ngươi thắng được danh hiệu đệ

nhất võ công là có thể ngồi lên vị trí thủ lĩnh sao, thật là ngây thơ.

Ngươi thử hỏi huynh đệ bên dưới của ta, xem họ có đồng ý hay không’’

Trữ Phóng tươi cười, nhận ra Sắt Sắt không đùa, hắn nói lạnh lùng .

“Tưởng võ công cao là có thể làm thủ lĩnh sao? Ngươi chưa chắc là đối thủ của Đại đương gia chúng ta’’

“Chúng ta đều là nam nhi mình cao bảy thước, há có thể cam tâm để một nữ tử lãnh đạo, hahaha…’’

“Tiểu nữ tử này thật sự là càn rỡ .’’

Bên dưới vang lên tiếng hô to khinh thường của bọn cướp biển.

Cho dù bọn họ khâm phục võ nghệ của Sắt Sắt, nhưng muốn bọn họ thần phục một nữ tử, ngàn vạn lần không được.

Sắt Sắt híp mắt, trên đôi mắt thanh lệ hiện lên ý lạnh.

Nàng biết để đoạt được vị trí này cũng không dễ dàng gì, nghe tiếng

hô cuồng ngạo của bọn cướp biển, nàng duỗi ngón tay sờ sờ Kim Lệnh bài

của mẫu thân trước ngực. Ánh mắt đảo một vòng, nàng thấy Mã Dược ở dưới

đang nháy mắt với nàng, ý bảo nàng đem Kim Lệnh bài ra.

Ngón tay nàng vẫn sờ tới sờ lui Kim Lệnh bài, nhưng không tháo xuống.

Nàng không muốn dựa vào oai phong của mẫu thân năm xưa để thu phục

bọn cướp biển, như thế sẽ không có người chân chính tâm phục nàng. Huống chi, bọn cướp biển trước mắt này đều là thế hệ cướp biển trẻ hiện nay,

không phải là bộ hạ của mẫu thân nàng năm xưa. Bọn họ biết đến uy danh

của mẫu thân nàng đều là do những bậc cướp biển lão thành tường thuật

lại.

“Vậy ngươi nói đi, ngươi muốn như thế nào thì mới bằng lòng để lại vị trí thủ lãnh cho ta’’ Sắt Sắt nói lạnh lùng.

Hai mắt Trữ Phóng nhíu lại, ánh mắt thâm trầm u ám chăm chú nhìn mặt của Sắt Sắt.

Đây là một gương mặt thanh lệ, bình tĩnh, trong vẻ uyển chuyển mềm

dẻo lại lộ ra vẻ kiên cường, đôi mắt đen xinh đẹp lưu chuyển toát lên

vẻ cứng cỏi.

Nữ tử này một lòng muốn vị trí của hắn.

Hắn bỗng nhiên ý thức được, sự tình dường như đều không phải như lời

của Mã Dược, nàng không phải là nữ tử hắn bắt đến. Xem ra, tên tiểu tử

Mã Dược kia vẫn còn giả ý thần phục đại vương. Nhưng muốn đoạt vị trí

của hắn đơn giản như vậy sao, chỉ bằng vào nữ tử này, thật quá buồn

cười.

“Được, nếu ngươi muốn vị trí thủ lĩnh của ta, phải tiếp ta ba mũi tên’’ Trữ Phóng lạnh lùng nói, trên mặt hiện lên vẻ mưu mô.

“Như thế nào?’’ Sắt Sắt nhíu mày khó hiểu.

“Trên mặt đất sẽ được dựng một cọc gỗ lớn, sau đó đem người bị bắn

tên cột lên trên cọc gỗ, cả thắt lưng và tay chân đều bị cột. Ta sẽ đứng cách đó hơn mười trượng bắn ba mũi tên. Nếu người bị bắn có thể bình

yên tránh thoát ba mũi tên này, như vậy, người bị bắn tên sẽ là thủ lĩnh ở nơi này. Như thế nào? Ngươi có dám làm người bị bắn tên không?’’ Trữ

Phóng lạnh lùng, gằn từng tiếng .

Sắt Sắt không chớp mi, đem tay, chân và thắt lưng của nàng cột chặt

lên trên cọc gỗ, chẳng phải là không thể nhúc nhích sao. Mà hắn, hướng

về phía nàng bắn ba mũi tên , nàng có thể tránh thoát hay không?

“Có dám không?’’ Bọn cướp biển bên dưới bắt đầu hô to “Không dám thì hãy mau xuống đài đi, không có can đảm mà còn muốn thống lĩnh cướp

biển?’’

Thanh âm kêu gào tràn ngập bên tai, Sắt Sắt híp mắt nhìn lại, chỉ

thấy gương mặt luôn luôn lạnh nhạt của Mạc Tầm Hoan hiện lên một tầng u

uẩn. Còn có Thanh Mai và Tử Mê, gấp đến độ dậm chân, liên tục vẫy tay về hướng nàng, ý bảo là không được. Mã Dược gấp đến độ vẫy vẫy liên tục ra hiệu cho nàng, lấy tay chỉ vào cổ, ý bảo nàng đem Kim Lệnh bài