
ng chớp mắt rồi trừng mắt nhìn: “Ngươi là ai, chúng ta quen biết
ngươi sao?”
Sắt Sắt cười cười, nói: “Bắc Đẩu Nam Tinh, thật sự không biết ta sao?”
Bắc Đẩu cùng Nam Tinh nheo nheo mắt lại, hé mắt nhìn Sắt Sắt một lát , bỗng nhiên trừng mắt, nói cùng lúc “Lão đại! Ngươi….ngươi….ngươi là lão đại của chúng ta sao?”
Bắc Đẩu mê hoặc gãi đầu, cười nói: “Lão đại, sao ngươi lại biến thành nữ tử vậy?”
“Tiểu thư của chúng ta cho tới bây giờ vẫn là nữ tử , sao các ngươi
lại nói vậy?” Thanh Mai không biết Sắt Sắt từng là Tiêm Tiêm công tử
cùng chuyện kết giao với Nam Tinh và Bắc Đẩu, kinh ngạc vô cùng hỏi.
“Tiểu thư, lão đại, ngươi là tiểu thư của nhà nào vậy?” Nam Tinh cảm thấy cực kì hứng thú hỏi.
Bắc Đẩu vẫn có chút không thể tin được nhìn Sắt Sắt, lão đại đào hoa
tuyệt thế kia biến hóa thật nhanh , liền biến thành một đại tiểu thư
kiều mị, hắn thực không biết phải phản ứng như thế nào.
“Giang Sắt Sắt của phủ Định An hầu !” Sắt Sắt cười nhẹ nói.
Giang Sắt Sắt?!
Bắc Đẩu cùng Nam Tinh trừng mắt nhìn, chỉ cảm thấy tên này cực kỳ
quen thuộc, hình như đã nghe ở đâu rồi. Trong chớp mắt liền sửng sốt,
nói lắp bắp : “Giang Sắt Sắt! Định An hầu phủ Giang Sắt Sắt? Ngươi nói
ngươi chính là nữ tử kia? Là tiểu thư chúng ta đã bắt cóc ở trên núi
Hương Miểu? Thì ra chính là ngươi!”
Bắc Đẩu trừng mắt thật lớn, dường như không tin, còn Nam Tinh lại híp mặt thật nhỏ , giống như càng không tin.
Ánh nến trong phòng vụt sáng, tỏa ra ánh sáng mờ nhạt, bao phủ cả người Sắt Sắt.
Mặt mũi mắt miệng quả thật là lão đại Tiêm Tiêm công tử, nhưng lại ăn mặc thành nữ tử, khí chất so với trước kia lại có chút khác biệt, tuy
rằng vẫn như trước cao quý thanh nhã trầm tĩnh nhưng lại thiếu đi khí
chất phóng khoáng của một nam tử mà thay vào tư chất thanh lệ uyển
chuyển xinh đẹp thanh tú.
Lão đại quả nhiên là lão đại, mặc kệ là nữ tử hay cải trang thành nam tử, đều đào hoa tuyệt thế như nhau.
“Lão đại! Cái kia, sao ngươi lại nhìn có chút tiều tụy?” Bắc Đẩu
biết Sắt Sắt là nữ tử thì nói chuyện cũng có chút lắp bắp, giống như
xấu hổ. Mắt của hắn cùng Nam Tinh đều đã mù cả mới không nhận ra lão
đại là nữ tử.
Sắt Sắt nghe vậy, cười nhẹ, nói: “Ta thực sự rất tiều tụy sao? Có
thể là do ban đêm ngủ không ngon giấc.” Sợ họ lo lắng, Sắt Sắt không
đem chuyện nội lực đã bị phế nói ra.
“Hôm nay vận may thế nào?” Sắt Sắt miễn cưỡng cười vui hỏi.
Nam Tinh suy sụp cúi mặt nói: “Đã thua hết! Lão đại, ngươi biết
không hôm nay có vài người nước khác đến đây, trong đó nghe nói là đến
từ quốc gia ném tên vào bình rượu, tài nghệ của tên ném tên vào bình
rượu này thật sự rất tuyệt, mười phát trúng mười, hại người khác thua
không ít, hiện tại toàn bộ sòng bạc không người nào dám chơi cùng hắn.”
Có người nói, để quên đi nỗi buồn chính là làm cho mình bận rộn, để việc khác làm cho não không rảnh suy nghĩ đến những chuyện không vui.
Sắt Sắt cũng muốn thử xem, những lời này có phải là nói dối không.
“Nói vậy hắn là thần bạc rồi, ta cũng muốn gặp người đó.” Sắt Sắt cười khẽ nói.
“Lão đại, không phải ngươi biết ném tên vào bình rượu chứ, tại sao chưa bao giờ thấy ngươi chơi?” Bắc Đẩu hỏi.
“Tiểu thư,ngươi thật sự biết ném tên vào bình rượu sao?” Thanh Mai cũng đầy hứng thú hỏi.
Sắt Sắt cười nhẹ không đáp, đứng dậy, nói: “Nam Tinh, ngươi còn bao nhiêu bạc?”
“Lão đại, ngươi muốn dùng bạc của ta để chơi sao?” Nam Tinh đau lòng hỏi.
“Ta không có một đồng nào, không lấy bạc của ngươi thì lấy của ai?
Còn có Bắc Đẩu, của ngươi cũng lấy.” Sắt Sắt không chớp mắt nói.
Hai người có chút không tình nguyện lấy từ trong người ra một ít bạc vụn, cùng nhau cộng lại được mười hai lượng. Mới vừa rồi ai đã nói
thiếu họ mười lượng bạc gọi họ tới đây, kết quả không phải tới trả
tiền mà là tới để đào tiền.
Mấy người cùng nhau đi vào sảnh dưới lầu nhưng thấy không ít người
đang tụ họp ở đây, đang xem ném tên vào bình rượu. Một lão già gầy gò
lắc lắc đầu từ trong đám người đi ra, vẻ mặt uể oải.
Chỉ nghe xung quanh có người khe khẽ nói nhỏ: “Ngay cả Tiền tam gia cũng đều thua, sợ là không ai có thể thắng !”
Lần trước đến đổ phường Thịnh Vinh, Sắt Sắt nghe nói Tiền tam gia là người chơi ném tên vào bình rượu nổi danh trong kinh thành, không ngờ
hôm nay cũng bị đánh bại. Nàng cũng muốn xem là ai mà tài nghệ tốt như
vậy.
Sắt Sắt đến gần thì nhìn thấy có vài nam tử áo quần chỉnh tề đang tụ
lại ở đó, người người đều có dáng vẻ cao lớn . Những người này có diện mạo kì dị, không phải là người Nam Việt quốc. Nhìn kỹ lại, mơ hồ có
chút quen thuộc, Sắt Sắt nhớ lại đã gặp qua mấy người này trong vương
tôn yến, đó là hoàng tử Y Mạch đảo bị khi dễ Mạc Xuyên, cũng chính là
Mạc Tầm Hoan cùng vài hoàn thân vương tôn.
Sắt Sắt đối với mấy người này không có cảm tình, nhăn mặt nhíu mày
nghĩ hôm nay mình đã mất đi hơn nửa nội lực, không nên trêu chọc vào
những người lỗ mãng này mới thỏa đáng, cũng không tiến đến đám người
đang tụ ở đó.
Mấy người kia ôm một đống bạc trước mặt, cười dương dương tự đắc .
Trong đó có một người ăn mặc trang phục vương tôn dị qu