
hủ thả tay ra, miếng bánh mỳ bắn lên cao bay quá đỉnh đầu hai
người, rơi xuống đúng giữa cả hai. Hiểu Khiết và Thang Tuấn cùng lao vào nhau. Ánh mắt Hiểu Khiết lướt qua Thang Tuấn, không ngờ anh lại lần nữa đối diện trực tiếp với cô, còn mỉm cười. Cô chưa kịp phản ứng, môi anh
đã đặt lên trán cô.
“Lại hôn rồi!” Mọi người xung quanh hò reo phấn khích.
Hiểu Khiết tức giận bỏ đi, Thang Tuấn nhăn nhở đuổi theo, ra sứctrêu
chọc lấy lòng cô. Cuối cùng Hiểu Khiết cũng chịu hết nổi tính láu cá của Thang Tuấn, cô bật cười, những điều không vui bỗng chốc tan biến.
Thấy cô không giận nữa, Thang Tuấn liền kéo tay cô đến một quầy hàng khác.
Sáng hôm sau, tại phòng họp của trung tâm thương mại Hải Duyệt, cuộc
họp tổng kết các hoạt động trong ngày lễ Valentine được tổ chức.
Cao Quốc Thanh rất hài lòng, khen ngợi Tử Hào, “Các báo ngày hôm nay
dành tới nửa trang văn nghệ đời sống để viết về hoạt động ‘Tình yêu dưới ánh trăng’ trong ngày Valentine tại trung tâm chúng ta.”
Tử Hào đắc ý.
Cao Quốc Thành lại quay sang Tử Tề, tiếp tục khen ngợi: “Buổi khai
trương siêu thị Bách Duyệt cũng rất tốt, đã chiếm hết trang nhất và
trang hai của các báo giải trí.”
Tử Tề chốc chốc lại trộm nhìn Hiểu Khiết, anh khá áy náy vì thất hẹn
tối qua, được bố khen ngợi anh liền mỉm cười với cô. Còn quay sang nhìn
Tử Hào, anh ta lộ rõ thái độ bực bội.
Cao Quốc Thanh nói: “Cả hai đều làm rất tốt.”
Tử Hào huých nhẹ khuỷnh tay ra hiệu Joe trọc đầu phát biểu. Joe nhìn
những số liệu trong tay, “Do có sự thành công của hoạt động trong dịp
Valentine, trên các trang bình chọn của Yahoo, Hải Duyệt đã được chọn là trung tâm thương mại yêu thích nhất với số phiếu khá cao.”
Hiểu Khiết khẽ dịch các số liệu trên bàn cho Tử Tề, anh liếc số liệu, cũng không cam chịu: “Các phiếu thăm dò trên mạng và tại quầy dịch vụ
khách hàng cho thấy mức độ hỏi thăm và đánh giá của họ về khẩu phần hạnh phúc của siêu thị Bách Duyệt là cao nhất, lượng tiêu thụ của cả siêu
thị trong phút chốc đãtăng thêm 30%.” Anh khẽ nhếch mép nhìn Tử Hào, mỉm cười khiêu khích, “Việc này so với lượng tiêu thụ chỉ tăng 5% của trung tâm thương mại có hơi khác biệt.”
Tử Hào chẳng thể làm gì được Tử Tề, bèn chuyển hướng công kích Hiểu
Khiết, “Lâm Hiểu Khiết phát ngôn sơ suất vậy mà siêu thị khai trương vẫn có thể đạt được thành tích tốt thế này, thật đáng chúc mừng! Nhưng về
sai phạm, cô Lâm cũng nên nhận phạt chứ?”
Hiểu Khiết thoáng biến sắc, thừa nhận: “Tôi xin lỗi, vì thiếu kinh nghiệm nên…”
“Tôi đề nghị cách chức phát ngôn viên của Lâm Hiểu Khiết.”
Dưới bàn, Tử Tề kéo tay Hiểu Khiết, ý bảo cô đừng nói nhiều.
Cao Quốc Thành suy nghĩ chốc lát, ngẩng đầu lên, nghiêm khắc nói:
“Tôi quyết định, cô Lâm Hiểu Khiết sẽ không giữ chức vụ phát ngôn viên
nữa!”
Hiểu Khiết biết rõ mình sẽ bị như vậy, chỉ là khi nghe quyết định cô
vẫn cảm thấy hụt hẫng. Cố che giấu tâm trạng chán nản, cô ngẩng đầu nhìn Cao Quốc Thành, gật đầu khiêm nhường chấp nhận.
Tử Tề vẫn muốn vớt vát: “Nhưng khẩu phần hạnh phúc của siêu thị Bách Duyệt…”
“Tôi có suy xét.” Cao Quốc Thanh giơ tay ngăn lời Tử Tề, ông quay
sang Hiểu Khiết, “Lần này cô đã thể hiện rất xuất sắc trong kế hoạch
khai trương siêu thị Bách Duyệt và đề án hợp tác Song Hải giữa chúng ta
cùng Thượng Hải, giúp Hải Duyệt và Spirit thành công ký kết hợp đồng.
Tôi nghĩ, những thành quả này tất cả mọi người đều dễ dàng nhận thấy.
Cho nên cô có muốn đảm nhiệm vai trò chủ nhiệm dự án, đối đầu với
tháchthức lớn hơn sắp tới không?”
Hiểu Khiết hơi sững lại, rồi lập tức vui mừng: “Tôi chấp nhận. Lần này tôi nhất định không phụ lòng mong đợi của công ty.”
Cao Quốc Thành quay sang trêu Tử Tề, “Đừng tưởng anh hết việc, vẫn phải có trách nhiệm với Hiểu Khiết đấy nhé.”
Hiểu Khiết xấu hổ nhìn Tử Tề. Anh chỉ đáp lại cô bằng một nụ cười nhẹ, sau đó lập tức nghiêm nghị.
Bỗng điện thoại của Hiểu Khiết đổ chuông, cô nhìn màn hình, là Thang Tuấn. Do dự phút chốc, cô quyết định không nhận máy.
Trong căn phòng cao cấp của khách sạn, Thang Tuấn ngồi trên sofa chờ
điện thoại, mãi không ai bắt máy. Anh lo lắng lầm bầm: “Sao lại không
nghe điện vậy?”
“Mấy ngày tới ký hợp đồng với các nhà cung cấp trà của Đài Loan xong
chúng ta sẽ cùng về Thượng Hải.” Thang Lan khép mắt tận hưởng sự dễ chịu của ghế massage và nhân viên xoa bóp.
Thang Tuấn ngẩng đầu lên, có vẻ không muốn thế.
Thang Lan lại nói: “Mẹ định giao kế hoạch hoạt động VIP Spirit Hoàng Hải năm nay cho con phụ trách”
Thang Tuấn ngạc nhiên: “Con phụ trách? Mẹ, đây là sự kiện trọng đại
mỗi năm một lần của Spirit Hoàng Hải, không phải mẹ chỉ yên tâm khi giao cho chị thôi hả?”
Thang Lan cười: “Không giao cho con thì con lấy tiền đâu trả mẹ?”
Thang Tuấn ỉu xỉu, đứng dậy xua tay, ra hiệu cho nhân viên phục vụ ra ngoài.
Thang Lan càu nhàu: “Sao lại bảo nhân viên ra ngoài?”
Thang Tuấn bước đến trước mặt Thang Lan, tự tay massage cho bà, anh
ấp úng: “Mẹ này, kế hoạch hợp tác văn hóa nghệ thuật với Hải Duyệt mà
bắt đầu ấy, chắc thu về không ít đâu. Số nợ của con sẽ giải quyết được
thôi mà?”
Anh