Đại Ca Si Tình

Đại Ca Si Tình

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322994

Bình chọn: 10.00/10/299 lượt.

n trời tựa như

nguyện vọng khắc sâu trong tâm trí anh, có thể trông thấy mà không thể

chạm vào….

………………………..

Cơ hội ở ngay trước mắt, không thử một lần thì thật không giống tính cách của cô.

Hắn nói thị trấn nhỏ cách đây 2km, khoảng cách này cũng không quá xa, hơn

nữa trung lúc tản bộ cô phát hiện trong kho hàng có một cái xe đạp, là

thứ phương tiện cô sử dụng tốt nhất.

Con chó bị lông che mắt mấy

ngày nay cứ đi theo cô, nó rất thích cô, giống cô ở chỗ rất kiên trì,

muốn rời khỏi nó quả là không dễ.

Nhưng cô nhất định phải đi, ở chỗ này lâu hơn đối với cô càng thêm nguy hiểm.

Thừa lúc người canh chừng cô không để ý, cô chạy vào kho lấy trộm xe đạp

theo đường mòn ra khỏi dinh thự, cô phải cảm ơn vùng nông thôn mọi người không dùng tường rào quá cao, nếu không, sợ là cô phải mọc cánh mới hi

vọng ra ngoài được.

Đường núi gập ghềnh,

không có lợi cho việc đi xe đạp, nhưng mấy năm gần đây cô cũng không

phải ăn xong ngồi một chỗ, từ lúc mới lớn, cô đã bị huấn luyện võ thuật

rất nghiêm khắc, vận động nho nhỏ này đối với cô không phải là việc khó

khăn mấy.

Tất cả đều nhờ cha nuôi Hood của cô, ông đã từng là cảnh sát cao cấp, sau khi về hưu vẫn tham gia và công việc điều tra.

Những năm gần đây, cô gần như chỉ ở Mỹ, nhìn có vẻ như không liên lạc gì với

ông, thật ra thì đều trải qua sự sắp xếp bí mật của ông, ỡ Mỹ nhận huấn

luyện riêng, trước đây, cô cũng từng làm chút nhiệm vụ, phần lớn là bảo

vệ nhân chứng, tính nguy hiểm không cao, nhưng cũng cần có thực lực.

Cô dừng xe, tìm được một chiếc điện thoại công cộng trong một cửa hàng,

gọi về Đài Loan, nghe được giọng nhận điện thoại, cô thở phào nhẹ nhõm.

“Cha nuôi, là con…”

“Cha nuôi cô bây giờ không tiện nghe điện thoại” Một người đàn ông xa lạ cười trả lời.

“Ông là ai? Tại sao cầm điện thoại của cha nuôi tôi?” Cô cảm thấy giọng của

đối phương nghe rất quen thuộc, cô nhất định đã từng nghe qua.

“Tôi là ai? Không nhận ra giọng tôi sao? Nếu không đào hôn, bây giờ cô nên gọi tôi là bố chồng”

“Hoắc Đăng Anh? Tại sao lại là ông? Cha nuôi tôi đâu? Gọi ông ấy nghe điện thoại đi”

“Chẳng phải tôi đã nói với cô rồi sao? Ông ta không tiện nghe điện thoại, chỉ

có điều, nếu cô không đồng ý với điều kiện của tôi, tôi sợ là ông ta có

thể sẽ vĩnh viễn không tiện tiếp điện thoại.”

“Rốt cuộc ông muốn gì?”

“Tôi muốn cô giết người nào đấy để trao đổi mạng cha nuôi cô”

“Tôi không làm được”

“Đừng trả lời nhanh như vậy, lão Hood này mặc dù thân kinh bách chiến, mặc dù về hưu nhiều năm vẫn được giới cảnh sát tôn xưng là Hồ lão cha, lấy sự

an toàn của hắn là nhiệm vụ trên hết, nhưng tóm lại là già rồi, không

chịu nổi dày vò, điểu này chắc cô hiểu rõ?”

“Rốt cuộc ông muốn lấy mạng ai?”

“Long Tề”

Từ trong miệng ông ta thốt ra hai chữ này khiến cô kinh ngạc, nín thở duy

trì giọng nói bình tĩnh “Long Tề là Môn chủ Hắc Moon, muốn giết hắn dễ

vậy sao?”

“Đừng cho là tôi không biết chính người của hắn đã bắt

cô từ hôn lễ mang đi, cô đã ở bên cạnh hắn, muốn lấy mạng hắn chẳng qua

như lấy đồ trong túi.”

Không cần thiết suy nghĩ nhiều, cô biết

tin tức của Hoắc Đăng Anh là từ cha nuôi của cô, nếu hắn có thể giam

lỏng cha nuôi, muốn biết tin tức cũng không phải là chuyện khó.

Nếu hắn dám mở miệng bảo cô giết Long Tề, nói vậy, hắn biết sự thật còn

nhiều hơn dự đoán của cô, nhất định cũng biết thân phận thật của cô.

“Tại sao ông muốn giết Long Tề?” Về điểm này, cô vẫn muốn hỏi cho rõ ràng.

“Bởi vì tài sản hắn nắm trong tay thật khiến người ta đỏ mắt, tôi muốn hắn

chết, chỉ cần hắn vừa chết, nội bộ Hắc Môn nhất định đại loạn, lúc đó

tôi có dịp thừa loạn kiếm lời, câu trả lời này có khiến cô hài lòng

không?” Đối với vấn đề này hắn cũng không keo kiệt giải đáp cho cô.

“Tôi biết rồi”

“Tôi nghĩ, mạng của hắn giao vào tay cô, quả là việc đơn giản. Vậy tôi sẽ chờ tin tức tốt của cô, Lý.Anh.Đồng tiểu thư”

Nghe được từng câu từng chữ của hắn, cô cảm thấy thật buồn nôn, cúp điện

thoại, cô đi ra khỏi cửa hàng, sững sờ đứng ở ven đường, rất lâu vẫn

không lấy lại được bình tĩnh.

Quay người lại, ngón tay cảm giác lành lạnh, cô kinh ngạc cúi đầu thất A Phúc miệng há rộng như đang mỉm cười nhìn cô.

“Sao mày lại theo tới đây? Thở gấp như vậy, chắc là mày chạy mệt chết đi” Cô bật cười, ngồi xổm xuống thân thiết ôm lấy nó, cảm thấy được nó an ủi,

tâm tình trở nên thư thái hơn một chút…

………………….

Lúc cô quay lại dinh thự tâm trạng rất nặng nề.

Vừa đi vào cửa chính đã nhìn thấy Long Tề đang chờ mình, sau lưng anh có

mấy người giúp việc, ánh mắt của họ đều rất căng thẳng, bởi vì để cô

biến mất, nếu bị Long Tề truy cứu, chỉ sợ bọn họ khó mà giữ được cái

mạng nhỏ của mình.

“Đi đây vậy? Anh còn tưởng em sẽ không quay

về!” Anh mỉm cười, vẻ mặt nhẹ nhõm mà lạnh nhạt tựa như đang bàn luận

tình hình thời tiết chứ không phải là việc cô bỏ trốn.

“Tôi lên thị trấn”

Anh nhếch mày, tỏ vẻ đáp lại cô.

“Anh căn bản chỉ là mạnh miệng, tôi đã đến thị trấn, cũng không thấy bất kỳ

thuộc hạ nào của anh muốn kéo tôi về, cho nên, nếu tôi thật muốn rời bỏ

nơi này, cũng sẽ


XtGem Forum catalog