XtGem Forum catalog
Dã Man Kiều Thê Đánh Tới Đây

Dã Man Kiều Thê Đánh Tới Đây

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322915

Bình chọn: 9.5.00/10/291 lượt.

n nói.

Diệp Thế Cẩm mặt ửng đỏ, có chút ngượng ngùng không mở mắt,“Ta nhất thời không nhịn nổi.”

“Còn nói, không cho ngươi đi lên.” Nàng không khỏi có chút oán giận.

“……” Hắn sáng suốt trầm mặc, là hắn rất không biết tiết chế, bị oán giận một chút cũng không có gì sai.

“Đi mau, ta thực sự mệt nhọc.” Một chút cũng không săn sóc, hừ.

Hắn hôn lên môi nàng hai cái rồi mới đứng dậy xuống giường.“Nàng hảo hảo nghỉ ngơi, không có ai đến quấy rầy.”

“n.” Nàng một chút cũng không lo lắng, tiểu lâu này trừ khi Diệp Thế Cẩm cho phép, người bên ngoài tuyệt đối không dám vào. Cho nên lần trước

hắn mới có thể phóng túng làm lại nhiều lần như vậy mà không sợ bị người ta bắt gặp.

~ ~ ~

Rốt cục vẫn là đụng phải.

Ở chỗ rẽ của hành lang gấp khúc, Mộ Dung Lợi nhìn thấy Viên Thanh Thanh

từ đầu khác đi tới, lễ phép gật đầu vấn an,“Viên cô nương.”

Viên Thanh Thanh liếc thấy nam trang trên người nàng không thay đổi,

lãnh đạm nói:“Lấy lùi để tiến, thủ đoạn của ngươi rất cao minh.”

“Ta không hiểu cô nương đang nói cái gì.” Nàng vẫn duy trì mỉm cười. Cái gì lấy lùi để tiến, nàng là muốn đi a. Chẳng qua Diệp Thế Cẩm cố chấp,

cuối cùng biến thành cục diện như bây giờ.

“Ngươi nếu không hiểu, trên đời này sẽ không có người hiểu.” Nói xong, Viên Thanh Thanh lướt qua nàng rời đi.

Nhìn bóng dáng nàng rời đi, Mộ Dung Lợi thở dài một tiếng trong lòng.

Tình yêu bị cưỡng ép không phải là chuyện tốt, trong chuyện này nàng là

người vô tội mà.

Nghĩ đến đây liền nghĩ Diệp Thế Cẩm có chút tốn hơi thừa lời. Hắn nếu vô tâm với người ta, sao không xử lý sớm, chờ sau khi nàng xuất hiện, hắn

mới vội vàng giải quyết, cuối cùng Viên Thanh Thanh đem toàn bộ lỗi lầm

đổ lên người nàng , nàng vô tội biết bao có biết không hả?

“Lợi nhi, nàng ở đây nghĩ cái gì?” Diệp Thế Cẩm đang đi tìm người liền

nhìn thấy nàng ngẩn ngơ ở chỗ rẽ của hành lang gấp khúc, không khỏi dâng lên vài phần buồn bực.

Mộ Dung Lợi lườm hắn một cái, tức giận nói:“Ta vừa mới gặp Viên cô nương.”

Hắn giật mình ,“Có chuyện gì sao?”

“Đại sự không có, dù sao cũng là ban ngày ban mặt.” Nàng thở dài,“Bất

quá, hiển nhiên nàng đem chuyện ngươi giải trừ hôn ước tính trên đầu

ta.”

Diệp Thế Cẩm trầm mặc một chút, mới nói:“Thực xin lỗi.”

“Quên đi, nếu như vậy có thể làm cho lòng nàng dễ chịu, ta đây không sao cả.”

“Đây không phải đường về Tẩy Mặc Các, nàng định đi đâu ?” Rốt cục hắn hỏi chuyện mình đang thắc mắc nhất.

“Diệp đại tẩu mời ta đi qua ăn bún móng giò nàng nấu.” Nghĩ đến có thể

thuận tiện gặp Diệp đại công tử, Mộ Dung Lợi ánh mắt sáng bừng.

Hắn khóe mắt hung hăng vừa kéo, quyết định thật nhanh kéo nàng quay đầu bước đi,“Theo ta về tiểu lâu đi, bún để đại ca tự ăn.”

“Ta cũng muốn ăn.”

“Ta bảo đầu bếp Tẩy Mặc Các nấu cho nàng.”

“Không giống nhau.”

“Đều là bún, có cái gì khác đâu?”

“……” Hai người nhao nhao ồn ào kéo nhau đi.

Bị người ta cứng rắn túm lại tiểu lâu, Mộ Dung Lợi trong lòng vẫn là có

chút không vui vẻ gì.“Diệp Thế Cẩm, kỳ thật ngươi đâu cần tức giận như

vậy, ta thích xem mỹ nam tử chính là một loại bản năng, còn trái tim ta

chỉ rung rinh ngã nhào với ngươi thôi.”

Bất ngờ không kịp phòng bị nghe được thổ lộ của nàng, Diệp Thế Cẩm không khỏi ngẩn người. Đuôi lông mày cũng hoan hỷ, ôm nàng loanh quanh

hỏi:“Thật vậy chăng?”

Nàng đỏ mặt gật đầu. Ý niệm nhào vào hắn trong đầu làm cho nàng xấu hổ mãnh liệt, kết quả cuối cùng bị hắn nhào vào.

“Nhưng là, vẫn không cho ngươi đi nhìn nam nhân khác, cho dù người đó có là đại ca ta cũng không được.”

“Ngươi thực hẹp hòi.”

“Ngươi nói cái gì?”

“Ta nghe Diệp đại tẩu nói, ngươi từng vẽ không ít mỹ nữ cho Nhu a, ngươi có thể vẽ mỹ nữ, ta nhìn mỹ nam tử, như vậy thuận tiện vẽ hai bức là

được.”

Cái này lại do người nhà. Diệp Thế Cẩm âm thầm cắn răng, trên mặt bình

tĩnh tự nhiên đáp:“Kia làm sao có thể giống nhau, lúc trước là vì đe dọa tính mạng Ôn Nhu……” Đang nói hắn bỗng im bặt. Nguy rồi!

Nàng tiếng chất vấn:“Tính mạng bị đe dọa ? Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, ngươi nói rõ ràng cho ta.”

“Đều qua rồi.”

“Trôi qua không có nghĩa là nó không tiếp tục phát sinh, cho nên ta muốn biết, tường kể lại tế nói rõ ràng.”

Diệp Thế Cẩm không thể chối từ, liền kể chuyện Bạch Mộng Ly hạ độc Ôn Nhu.

Nghe xong, Mộ Dung Lợi sợ hãi, vỗ ngực nói:“Đáng sợ!”

“Cho nên nàng nên cách biểu muội xa một chút.”

“Ta hiểu được, ta hiểu được, ta nhất định trốn .” Dừng lại, nàng tức

giận trừng hắn,“Đều là ngươi, lúc trước đã nói chúng ta tốt nhất đừng có quan hệ với nhau, ngươi lại cứ quấn quít lấy không tha, nhìn xem ngươi

đem tới phiền toái gì cho ta a!”

“Là ta sai, ta nếu nhẫn tâm một chút sẽ không để hôn ước kéo dài như vậy mà không giải trừ.” Nói đến đây, giờ này khắc này hắn mới sâu sắc hiểu

được lúc ấy lời nàng đánh trúng tim đen của hắn.

Mộ Dung Lợi hừ một tiếng,“Ngươi hiểu được là tốt nhất.”

“Hiểu được, đương nhiên hiểu được.” Thanh âm của hắn bất tri bất giác mang theo chút trêu đùa, ôn nhu không ít.

“Đã nhiều ngày nay sơn trang bận rộn, ngươi đi làm việc đi, cùng lắm là ta đợi ở tiểu lâu là được.”

Diệp Thế Cẩm