XtGem Forum catalog
Đã Cưỡi Là Phải Cưỡi Đến Nơi Đến Chốn

Đã Cưỡi Là Phải Cưỡi Đến Nơi Đến Chốn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322842

Bình chọn: 8.5.00/10/284 lượt.

bố trí thực ấm áp, nơi nơi đều là màu đỏ màu hồng nhạt của bong bóng, một vài bông hoa nhỏ trắng xinh điểm chút lãng mạn và nghịch ngợm.

Mỗi người trên mặt đều mang theo nụ cười thật tươi, Giản Chính cười đến không thể khép miệng lại được, mặc kệ như thế nào, cháu gái gả cho Dịch Nam Phong ông hoàn toàn yên tâm, một đường nhìn hai người, mọi cử động của Dịch Nam Phong ông đều thu vào trong tầm mắt, trước mắt trong bụng Lân Nhi còn có chắt của ông, trên đời này còn điều gì hạnh phúc và mãn nguyện như vậy nữa?

Đoàn người náo nhiệt chờ đợi cướp hoa từ cô dâu, cũng không ai quản bó hoa rốt cuộc rơi vào tay ai, Dịch Nam Phong dẫn Lân Nhi đi, bước hai bước liền cúi xuống ôm lấy cô, trong lòng cảm giác thỏa mãn lan tràn. Rốt cục làm xong nghi thức như thế, người chủ trì nói ra lời thoại kinh điển, khi Dịch Nam Phong nói đồng ý, ba chữ đó thực sự là từ chỗ sâu nhất vọng lại, giống như nhiều năm chờ đợi chỉ vì để nói ra ba chữ kia, nay rốt cục trước mặt nhiều người như vậy, anh cũng đã được nói ra.

Dẫn Lân Nhi ra xe hoa, mọi người cũng lên xe chuyển qua nơi đãi tiệc rượu, đó là Quốc Yến, nơi đó là nơi tiếp đãi các vị nguyên thủ nước ngoài.

Cháu gái Giản gia của thủ đô cưới chồng, Dịch gia cưới con dâu, không biết nhân tình đột nhiên ở đâu nghe được tin tức này, nếu là người có chút họ hàng thân thích với hai gia tộc, đều muốn đến để được nhìn thấy hôn nhân của gia đình quyền quý, kết quả nhận được thiệp mời, chú rể và cô dâu một người họ Dịch một người họ Giản, đây thật sự đúng là đại hỷ sự.

Mỗi người đều mong chờ có thể nhìn thấy được một đám cưới quyền quý, nhưng cũng không phải ai cũng có tư cách đến. Hạn chế khách mời, trên đường có xe mở đường, mọi người đều đứng một chỗ để được xem cảnh tượng rước dâu hoành tráng.

“Ba, con mời ba uống trà” Lân Nhi còn chưa kịp quỳ xuống thì Dịch Hàn Sơn đã tiến lên đỡ cô, nhận ly trà uống một ngụm, dựa theo phong tục người Bắc Kinh là phải phát bao lì xì, hồng bao bên trong là tiền, cô đưa tay nhận lấy, nhìn Dịch Nam Phong một cái, hai người đều nở nụ cười. Đồng dạng, mang trà lên mời mẹ chồng, mẹ chồng không đợi cô mời liền đoạt lấy ly trà uống can, đưa hồng bao ra rồi còn liên tục nói dâu hiền dâu thảo, miệng Lân Nhi nở nụ cười.

Tiệc cưới chính thức sẽ bắt đầu, nhưng mời trà nhất định phải có, Dịch Nam Phong cũng đã kính trà xong, Lân Nhi cũng thế, mọi người Dịch gia hiển nhiên là rất hài lòng với cô con dâu này.

Nhiều người như vậy, có người thuần túy là đi ăn cưới, đương nhiên cũng có nhiều người ngày thường có quan hệ tốt chưa bao giờ nhìn thấy quan lớn. Trước mắt, nhìn thấy chú rể ánh mắt cực kỳ yêu thương cô dâu, mọi người đều ước ao.

MC theo lệ thường đi lên nói, mời Dịch Hàn Sơn nói, khi ông phát biểu xong, mọi người bắt đầu vào tiệc rượu.

“A, chân thật mỏi” Trong phòng nghỉ, Giản Lân Nhi vén váy lên xoa bóp đôi chân tê rần.

Đã bốn tháng rồi, Dịch Nam Phong sợ thân thể Lân Nhi không thoải mái, định dời tiệc rượu lại, nhưng sợ bụng cô càng to thì sẽ khó mà đi lại được, cho nên anh cố gắng làm tiệc đơn giản nhất, thế nhưng từ sáng đến giờ đi đi lại lại, khó trách cô không mỏi không được.

Cả người mặc âu phục ngồi phía dưới, anh ôm cô ngồi lên sô pha, đặt lên đùi mình, sau đó chủ động cởi giày vải cho cô. Sợ cô mang giày cao gót không thoải mái, anh đã đặc biệt chuẩn bị giày vải, vì đang mang thai, cho nên cô có vẻ khá mệt.

“Chúng ta cứ như vậy bỏ mặc khách khứa sao?” Cúi đầu nhìn chân mình đang được Dịch Nam Phong xoa bóp, sắc mặt cô vui mừng và ửng hồng.

Ngửa đầu nhìn cô dâu của anh quá mức xinh đẹp, Dịch Nam Phong kìm không được mà hôn lên mặt cô: “Sao lại không được, em cứ nghỉ ngơi đi, tí nữa anh xuống, với lại đã có đám Lục Chấn Huy chống đỡ giùm anh rồi”

Xoa bóp chân trái xong sang chân phải, bàn chân trắng muốt nằm gọn trong lòng bàn tay anh, biểu tình chăm chú của anh làm cho người ta say lòng.

Mọi sóng gió đã qua, có vợ, có con, gần ba mươi tuổi, Dịch Nam Phong cảm thấy như thế cũng đã đủ.

“Đại ca, mau xuống dưới, mọi người còn chờ anh mời rượu kìa”. Giản Khiêm Trạch mở cửa phòng nghỉ ra, thấy Dịch Nam Phong đang xoa bóp chân cho em gái mình, sợ run một chút nhưng thần sắc vẫn tự nhiên, loại chuyện này anh đã thấy qua vô số lần, cho nên cũng đã miễn dịch, chẳng qua là hai người này quá mức chói mắt. Người đàn ông anh tuấn khí phách, trong lòng ôm cô dâu xinh đẹp, trong không gian ấm áp thật làm cho người ta hoa mắt.

“Được rồi, cậu xuống trước đi, mình lập tức xuống ngay”

“Em mệt mỏi thì ở trong phòng nghỉ đi, chuyện mời rượu em không cần quan tâm”. Ôm Lân Nhi đặt lên giường lớn, vuốt lên mặt cô, Dịch Nam Phong chuẩn bị đi xuống mời rượu. Nào là người trong quân đội, trong giới kinh doanh, rồi các nhân vật chính trị nổi tiếng tề tụ, anh phải bồi đến cùng.

“Ân, em nhớ rõ không được tìm xuống nói chuyện với Liên trưởng đó”. Hôm nay ngoài ý muốn gặp được Ngưu Bảo Nhi và Tô Kham, Ngưu Bảo Nhi thế nhưng cũng mang thai, Giản Lân Nhi chấn động, hai người phụ nữ mang thai liếc nhau một cái, Giản Lân Nhi thấy Ngưu Bảo Nhi định đi tới mình thì bị Tô Kh