
huyện hôm qua, trong lòng hiểu rõ nếu không lợi dụng thời gian rảnh
rỗi đi kiểm tra thì sơm muộn gì cũng lại giữa đường chết máy.
Nghe nói rõ nguyên nhân, “Kỳ Nhạc huynh đệ” cũng chỉ
có thể bất đắc dĩ tiếp nhận, đồng thời nghĩ đến cái gì đó, hai người không hẹn
mà cùng nhìn nhau một cái, sau đó vẻ mặt tính toán hắc hắc cười không ngừng–
“Huynh đệ, nếu muốn mang xe đi sửa, như vậy đã có đăng
kí cố định với tiệm sửa xe nào rồi sao?” Xoa xoa cằm, Giang Hâm Kỳ dị thường
nhiệt tình hỏi.
“ Anh có thể giới thiệu sao?” Nghe hắn nói không hết
ý, Tu Lập Hành thiêu mi hỏi ngược lại.
Mặc dù bình thường hắn đưa xe đi sửa cũng không nhất
định muốn đưa đến chổ nào nhưng hôm qua được giúp đở xong, trong lòng hắn liền
quyết định đem xe đưa đến chổ cô gái xa lạ mà nhiệt tình kia, coi như là báo
đáp nàng ra tay tương trợ, bất quá trong lòng tuy có ý định nhưng nghe anh em
họ Giang có vẻ sùng bái, tiệm kia có lẽ cũng khá.
“ Đương nhiên rồi!” Cười hì hì ôm vai của hắn, Giang
Hâm Nhạc từ trong túi tây trang lấy ra danh thiếp đưa tới, dẻo mồm quảng cáo: “
Chuyên nghiệp sửa chữa, phẩm chất bảo đảm…”
“ Phục vụ nhiệt tình, kinh doanh uy tín…” Giang Hâm Kỳ
lập tức tiếp lời.
“ Kỹ thuật tin cậy, giá cả cạnh tranh…” Giang Hâm Nhạc
tiếp tục nhiệt tình tuyên truyền.
“ Tuyệt đối là lựa chọn tốt nhất!” Cuối cùng, hai anh
em vui ve hợp xướng.
Hắn không khỏi hoài nghi “ Kỳ Nhạc huynh đệ” có liên
quan gì với tiệm sửa xe này không, chỉ cảm thấy vô cùng thú vị. Tu Lập Hành
nhận lấy danh thiếp nhìn chăm chú, sau đó nâng đuôi lông mày, hứng thú cười…
A, xem ra hắn và tiệm sửa xe này thật có duyên nha!
Trên danh thiếp, in thật to mấy chữ mà hôm qua hắn đã
xem—
Tiệm sửa xe Mãn Phúc.
Theo dòng xe cộ không dứt, Tu Lập Hành lái xe, theo địa chỉ trên danh thiếp
một đường đi đến giao khu, không bao lâu, xa xa đã nhìn thấy bản hiệu “ Tiệm
sửa xe Mãn Phúc” dựng cao, đến gần một chút thi thấy tiệm sửa xe diện tích rộng
lớn, sáng ngời, bên ngoài dọn dẹp sạch sẽ, không có dầu nhớt, không có dụng cụ
sửa xe bị vức tán loạn, thậm chí bên một góc còn có khu nghỉ ngơi thiết kế đẹp
mắt, bên trong đang có mấy vị khách ngồi uống cà phê, ăn bánh ngọt, nhàn hã chờ lấy xe.
Nếu không nhìn khu sửa chữa bên kia chắc không tránh
khỏi hoài nghi đây là một tiệm cà phê thu nhỏ đi.
Tóm lại, cả tòa nhà sạch sẽ sáng ngời, thoải mái hợp
lòng người, khác xa với những tiệm sửa xe khác, thật khiến người ta ấn tượng.
Trong lòng có chút kinh ngạc, Tu Lập Hành lái xe vao
trong, xe mới dừng hẳn liền có một người thanh niên mặt đồng phục ra đón.
“ Tiên sinh, có gì cần phục vụ sao?” Khuôn mặt trẻ
trung, nụ cười nhiệt tình.
Xuống xe, Tu Lập Hành nói rõ tình huống sau đó có được
kết luận của cậu thanh niên—
“ Như vậy chúng tôi giúp anh làm một kiểm tra toàn
diện, có thể ba ngày sau đến lấy xe không?”
Gật đầu một cái, Tu Lập Hành lưu lại tư liệu của mình
cho cậu thanh niên, đồng thời bất động thanh sắc nhìn quanh một vòng, lại thủy
chung không nhìn thấy cô gái hôm qua giúp đỡ hắn, trong lòng không khỏi có chút
tiếc nuối…
Nhìn đồng phục làm việc của cô ấy giống hệt đồng phục
trên người cậu thanh niên trước mắt, hẳn là phải cùng làm việc ở đây mới phải,
vốn tưởng hôm nay đến đây có thể gặp lại cũng có thể trực tiếp nói cảm ơn,
không ngờ lại không có duyên như vậy.
Nói không ra cảm giác trong lòng, cũng không muốn nghĩ
tiếp, hắn nhanh chóng điền xong tư liệu của mình chuẩn bị rời đi thì nghe một
trận âm thanh “khanh khách” vang lên, theo bản năng quay đầu lại, chỉ thấy một
người nằm trên ván trượt từ đáy xe trượt ra ngoài, thân hình cao gầy, đôi mắt
sáng ngời, chóp mũi ngạo nghễ, cánh môi hồng cùng mái tóc cột đuôi ngựa, mặt
không son phấn, thậm chí còn vì công việc mà dính chút chút dầu đen nhưng lại
có thần thái sáng láng, tung bay nhảy nhót, chính là cô gái hôm qua!
Trong lòng không tự chủ được giật mình, Tu Lập Hành
tràn ngập ý cười, mắt lấp lánh nhìn nàng thẳng tắp.
Mà cô gái mới từ ván trượt đứng dậy tựa như cảm nhận
thấy điều gì khác thường, theo bản năng quay đầu, nhìn thấy hắn , khuôn mặt
bổng dưng lộ ra nụ cười rực rỡ như mặt trời.
“Là anh!” Nhận ra người đến, Giang Tâm Hồng ba bước
cũng gộp thành hai bước chạy đến nhiệt tình chào mời, “ Đưa xe đi kiểm tra sao?
Nào, Tiểu Trần, cho tôi nhìn một chút…”
Một tay lấy tài liệu từ trên tay cậu thanh niên, tùy ý
lật xem xong, nàng cười hì hì nói như đang nói chuyện phím: “ Tu tiên sinh, họ
của anh thật rất hiếm thấy!”
“Ách…Tiểu Mân tỷ, các người biết nhau sao?” Tiểu Trần
kinh ngạc hỏi thăm.
“Cũng không coi là quen biết, hôm qua có gặp một lần.”
Giang Tâm Hồng ưởng ngực đắc ý nói: “ Buôn bán này là do ta kéo tới đây!”
“Đúng vậy!” Chứa đựng lễ phép yếu ớt, Tu Lập Hành lần
nữa nói cảm ơn. “ Ngày hôm qua thật là cám ơn…” Dừng một chút, ánh mắt dừng ở
bảng tên trước ngực nàng nhìn một chút. “ …Giang tiểu thư giúp một tay,
nếu không xe chết máy ở trên đường, toi cũng không biết làm sao xoay trở.”
Giang Tâm Hồng? Vì sao hắn cảm thấy tên của cô gái này
cũng “Kỳ Nhạc hu