
liếc liếc xoay xoay phủ nhận.
“Mẹ, mẹ đỏ mặt.” Tu Lập Hành hứng thú, vân đạm phong
khinh chỉ ra sự thật.
“Kia, nào có!” Lắp bắp phản bác, nhưng hai tay lại
theo bản năng che gò má.
“Mẹ, bác Vương rất tốt với mẹ, không phải sao?” Nhẹ
nhàn ôm lấy bả vai gầy yếu của mẹ, hắn ôn nhu khích lệ.
Hắn biết Bác Vương là ba năm trước đi công viên khiêu
vũ mới gặp mẹ mình, bác Vương tang vợ nhiều năm, mà mẹ cũng đã cùng người cha
đẻ vô trách nhiệm của hắn li dị hai mươi mấy năm rồi, sau khi hai người quen
biết nói chuyện đều rất ăn ý, bác Vương đối xử với mẹ rất tốt, thậm chí còn vì
mẹ mà cố ý lấy lòng hắn, mong có thể được hắn đồng tình, mà mẹ đối với bác
Vương cũng rất tốt, nếu mẹ cũng không có bài xích, hắn sẽ rất tán thành bà tìm
được tình yêu tuổi xế chiều, tìm được bạn già.
Hiểu được ý tứ trong lời nói của con trai, Tu Tú Dung
khẽ thở dài một cái. “ Bác Vương của con thật sự rất tốt, chỉ là mẹ…me…” ý tứ
phía sau khó nói thành lời, chỉ vì một làn hôn hân tan vỡ khiến bà tràn đầy sợ
hãi, cảm thấy có thể cùng con trai sống nương tựa lẫn nhau như vậy đã là rất
tốt.
“Me, một người đàn ông không tốt cũng không có nghĩa
khắp thiên hạ không còn đàn ông tốt, mẹ không thể quơ đũa cả nắm, bằng không
bác Vương sẽ rất oan ức, mà con cũng vì phái nam cảm thấy oan ức.” Nháy nháy
mắt cố ý pha trò, Tu Lập Hành ngoài đường tỏ ra đạm mạc nhã nhặn nhưng về nhà
hắn nhưng có thể vì muốn chọc vui mẹ mà đùa giỡn như tẻ nhỏ.
“Con nói cái gì đó!” Cười một hồi, Tu Tú Dung đầu tiên
là ngớ ngẩn, sau đó chần chờ mở miệng, “ Con thật sự không phản đối…”
“Mẹ!” Không chờ mẹ nói xong, Tu Lập Hành liền kiên
định nói : “ Chỉ cần mẹ hạnh phúc, con liền hai tay hai chân tán thành.”
Nghe vậy, Tu Tú Dung đỏ hốc mắt, nhưng khóe miệng lại
nở nụ cười hạnh phúc.
Có một con trai tri kỷ lại thành đạt như vậy, bà cảm
thấy đoạn hôn nhân tan vỡ trước kia cũng không phải thất bại lắm.
“ Nếu con đã tỏ rõ lập trường, như vậy…” Cố ý dừng một
chút, Tu Lập Hành đột nhiên giảo hoạt cười một tiếng, thình lình xuất chiêu. “
Cuối tuần này bác Vương mời mẹ đi Đông Hải hai ngày, mẹ rốt cục có đi không?”
Di? Hắn làm sao biết?
Tu Tu Dung sửng sốt, ngơ ngác nhìn con trái khóe miêng
đang xóa sạch dấu vết xảo trá, đột nhiên hiểu ra.
“Con con con…” Bởi vì quá mức giật mình, trong thời
gian ngắn lại nói không thành câu.
“Đúng vậy!” Mỉm cười gật đầu, Tu Lập Hành hợp tình hợp lí nói. “ Mấy ngày trước bác Vương gọi
điện cho con, nhờ con nói hộ vài lời.”
Nghe hắn thừa nhận không kiêng kỵ, Tu Tú Dung phát
hiện mình bị con trai đem bán, vừa giận vừa tức cười, lại càng thẹn thùng, quẫn
bách, cuối cùng cũng chỉ có thể đỏ mặt lên tiếng trách cứ: “ Đàn ông các người
đều không phải đồ tốt!” Dứt lời, ôm quần áo vừa xếp xong chạy về phòng, quyết
định tìm cơ hộ hảo hảo dạy dỗ lão Vương.
Thiệt là! Cũng bỏ hết một chân vô quan tài rồi, chuyên
như vậy cũng đi tìm vãn bối làm thuyết khách, hắn không biết mất thể diện sao.
Thấy mẹ thẹn thùng chạy về phòng, Tu Lập Hành không
quên lấy âm lượng vừa đủ cho người bên trong phòng tuyệt đối nghe được mà nói:
“ Mẹ, mẹ không phản đối sao? Nếu đã không phản đối, vậy con gọi điện thoại cho
bác Vương, nói bác ấy biết mẹ nhận lời…”
Đợi nửa phút cũng không nghe trong phòng phát ra âm
thanh cự tuyệt nào, Tu Lập Hành nhận định mẹ đã chấp nhận, lập tức không khỏi
cười một tiếng.
A…. Hắn là thật lòng hi vọng mẹ có thể có được tình
yêu của bà, tìm được một người đàn ông yêu thương bà làm bạn, cùng nhau nắm tay
đi đến hạnh phúc nửa đời sau.
**
“Ma thông toàn cầu đầu tư” vẫn như cũ bận rộn, hơn
nữa thân đều là người quản lí quỹ, đầu đề câu chuyện tất
nhiên là tin tức chứng khoáng cùng tài chính toàn cầu.
Nhưng khi chuông điện thoại của Kỳ Nhạc huynh đệ vang
lên thì hết thảy đều thay đổi!
“Cái gì?” Tiếng nói như sấm rền, Giang Hâm Kỳ không để
ý đồng nghiệp đồng loạt quay đầu nhìn mà đập bàn đứng lên, rống vào di động, “
Ba nói có nam nhân muốn gây sự chú ý của Tiểu Mân, mời nó đi ăn cơm?”
Chỉ nghe lời này vừa nói ra, Giang Hâm Nhạc ngồi cách
vách giống như là luyện Càng Khôn Đại Na Di trong nháy mắt đến đứng cạnh anh em
của mình, cũng rống vào điện thoại “ Người nào? Là ai? Dám cua em gái con, con
liền cua mẹ già nhà hắn!” ( Ta ngất)
Tiên sinh, khẩu vị của anh cũng thật tốt !
Chung quanh mấy đồng nghiệp cùng trợn trắng mắt, đối
với kiểu thương em gái của Ky Nhạc huynh đệ cũng có chút hiểu rõ, dù sao loại
chuyện như thế này mấy tháng lại gặp một lần, ai nấy đều không còn cảm giác.
Vậy mà chuyện phát triển xa xa không phải loại chuyện
mà các đồng nghiệp dự đoán được, đang lúc bọn họ “xì” một tiếng, chuẩn bị trở
về làm việc thì chuyện diễn biến càng kinh người—
“Cái gì? Hắn họ Tu?” Giang Hâm Kỳ nhướng mày, phát
hiện sự việc cũng không đơn giản, bởi vì rất ít người họ Tu, mà không phải khéo
léo bình thường, trong công ty của họ trùng hợp có một người, hơn nữa còn bởi
vì bọn họ “Nước phù sa không để chảy sang ruộng ngoài” nên giới thiệu đến tiệm
sửa xe, cho nên nếu không phải có gì ngoài ý mu