
vỗ mạnh
lên bàn, đỉnh đạt quát: “ Không có chuyện ngươi vội cái gì ? Đừng nghĩ lừa gạt
lão tử, lão tử không phải dễ qua mặt! Nói, rốt cục là ai gọi tới? Tìm người làm
gì ?”
Hỏng bét! Tuyệt đối không được để ba biết có nam nhân
hẹn nàng ra ngoài, nếu không nhất định lại bị phá hư. “ Người bạn hẹn con đi
xem phim thôi ạ!” Hàm hồ trả lời, Giang Tâm Hồng ý đồ nói lướt qua. “Ba, người
cũng rất phiền đi!”
“Bạn? Cái dạng bạn bè nào? Ta có biết không?” Không
cho qua như vậy, cấp bách hỏi.
“ Bạn bè của con cũng đâu phải ai ba cũng biết.” Quệt
miệng, nàng bất mãn chu môi.
“ Hàm hồ! Từ nhỏ đến lớn, bạn bè nào của ngươi mà ta
không biết?” Giang Mãn Phúc vô cùng có tự tin đối với giao thiệp của con gái
tuyệt đối là nắm rõ như lòng bàn tay, trừ phi là nàng lén lút tới lui không cho
hắn biết, mà nàng nếu kết bạn không cho hắn biết, trăm phần trăm là nam nhân.
Nghĩ tới đây, Gianng Mãn Phúc trong lòng nháy mắt càng
thấu đáo. “ Là nam? Mẹ nó! Có phải tên họ Tu mấy ngày trước cùng ăn cơm? Chết
tiệt! Lão tử chưa dạy cho hắn một bữa, hắn cũng không biết sợ…”
Vừa rống mắn, vừa bắt đầu cuống tay áo, một bộ muốn
lập tức động thủ động cước.
Không thể không nói, đối với kết giao của con gái, đại
lão đầu Giang Mãn Phúc có trực giác dị thường nhạy cảm, lập tức đoán được người
gọi tới nhất định là Tu Lập Hành, chẳng qua hắn đoán được rồi, phía sau lại lập
tức có một bàn tay không khách khí “pằng” một cái đánh vào ót—
“ Ngươi cái người thô lỗ này lại muốn làm gì ?” Đem
mâm cơm để lên bàn, Giang Mãn phúc lão bà đại nhân –Trần Nguyệt Tú chống nạnh
quát dạy dỗ, “ Từ nhỏ đến lớn, ngươi hung thần ác sát đem mấy nam sinh muốn
theo đuổi Tiểu Mân từng người một cưỡng chế rời khỏi, hại nàng hiện tại ngay cả
chút sơ luyến cũng không có, là như thế nào? Ngươi tính để nàng thành bà cô
già, cả đời cũng không ai thèm lấy sao?”
Mắt thấy hậu viện mạnh nhất trong nhà xuất hiện, Giang
Tâm Hồng thật nhanh hướng mẹ quăng đi ánh mắt cầu cứu, được trả lại ánh mắt
“Yên tâm, bao ở trên người ta”, thoáng chốc cảm động muốn khóc.
Ô…Trong nhà cũng chỉ có mẹ bình thường nhất, sẽ ủng hộ
nàng, sẽ không ngăn trở nàng cùng nam sinh ra ngoài.
“Chết tiệt! Bà cô già thì bà cô già, lão tử nuôi được
rất tốt nữa là!” Xoa lấy chổ đau trên đầu, Giang Mãn Phúc vẫn khí thể bừng
bừng, không chút hối cải.
Tròng mắt hơi híp, Trần Nguyệt Tú không nói hai lời phì phì bụng hướng hắn véo xuống, lấy được
“Ngao” một tiếng kêu đau thảm thiết nàng mới mặt hung tàn cáu kỉnh cảnh cáo,
“Giang Mãn Phúc, ta cho ngươi biết, ta mới sẽ không đế cho Tiểu Mân làm bà cô
già, ngươi nếu dám lần nữa phá hư, cũng đừng trách ta mài sẵn dao.” (Ta ngán
cái nhà này, cái nhân vật “bình thường nhất nhà” cũng dữ như vậy)
Dứt lời lại “pằng” một cái hướng đầu của hắn giáng
xuống một chưởng, sau đó quay đầu giục con gái. “Tiểu Mân, có người hẹn con ra
ngoài có phải không? Khó được ngày nghỉ, là nên đi loanh quanh một chút. Đi, đi
đi, nhanh đi thay quần áo, đùng lo ba ngươi, có ta canh hắn!”
Có khắc tinh của ba làm núi dựa, Giang Tâm Hồng biết
hết thảy đều ổn thỏa, lập tức vui vẻ chạy tới ôm mẹ, “ Me, con liền biết người
tốt nhất!” Dứt lời, xoay người hướng trên lầu xông lên, chuẩn bị đi chọn y phục
thay.
“Wey wey wey, ba còn chưa có đồng ý…” Giang Mãn Phúc
đuuỏi theo ở phía sau gọi, lòng tràn đầy bi phẫn.
“Ngươi trở lại cho ta!” Một thanh níu lấy lỗ tai người
bên gối, Trần Nguyệt Tú sớm đem chồng nhìn thấu.
“Đừng tưởng rằng như vậy có thể thừa cơ chạy ra ngoài
đi theo phía sau phá hoại, ta hôm nay tuyệt đối không để ngươi bước ra khỏi
cửa.”
“Oa—-Lão bà, buông tay…buông tay…Như vậy thật khó
coi…” Giang Mãn Phúc oa oa kêu to, đơn giản chỉ có thể bị kéo trở lại bàn ăn.
Vì thế, bị vợ cường lực áp xuống, thường ngày Giang
Mãn Phúc uy phong, giờ này cũng chỉ có thể đáng thương làm tượng gỗ, muốn tránh
qua pháp nhãn của lão bà đại nhân cũng không được, cuối cùng chỉ có thể trốn
vào nhà vệ sinh, gọi điện thoại cho hai đứa cón sinh đôi vì muốn ngày thường có
thể ngủ nhiều thêm một chút mà chạy đến gần công ty mua một căn phòng, đè thấp
tiếng nói lén lút thông báo tin tức.
“A Kỳ, ta là papa…Mẹ nó! Mặt trời chiếu đến mông rồi
còn ngủ cái gì? Nhanh lên gọi A Nhạc cùng dậy, có nhiệm vụ khẩn cấp giao cho
hai ngươi… Mới vừa có người gọi điên thoại cho Tiểu Mân, thật giống như là hẹn
nàng đi ra ngoài, ta hoài nghi là tên họ Tu ăn cơm với Tiểu Mân lúc trước…Mẹ
ngươi! Hắn là đồng nghiệp của các ngươi đó? Khốn kiếp! Vụ này giao cho các
ngươi đi nhìn, em gái các ngươi bị thiệt, ta liền đem anh em hai ngươi lột da
xuống nhún xì dầu ăn cơm…” ( Dã man!!!(-.-)!!!)
“Răng rắc” một tiếng vang nhỏ, thang máy của một
toà cao ốc dừng lại, cửa một căn hộ được nhẹ nhàn đẩy ra khiến phụ nhân đang
ngồi trên sa lon chú ý.
“Lập Hành, con về rồi!” Tuổi thật năm mươi lăm tuổi,
nhưng bởi vì được bảo dưỡng tốt nên xem ra chỉ bốn mươi, mẹ của Tu Lập Hành-Tu
Tú Dung ôn uyển xinh đẹp, khuôn mặt tràn đầy nụ cười vui mừng, giống như bao người làm mẹ trong khắp thiên hạ, thấy