XtGem Forum catalog
Cuộc Sống Trêu Trọc Chó Mèo Của Nhị Nữu

Cuộc Sống Trêu Trọc Chó Mèo Của Nhị Nữu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323071

Bình chọn: 9.00/10/307 lượt.

ông việc

mà.” Bị Lưu quản gia nói như vậy, ngược lại ta cũng có chút ngượng

ngùng.

“Cho nên, Nhị Nữu… ta đã đặc biệt bẩm báo thành tích của ngươi lên Lưu

tri phủ, Lưu tri phủ rất cảm động, quyết định trả cho ngươi gấp bốn lần

tiền công!”

“Thật không! ! ! ! ! ! …” Thật tốt quá, trong nháy mắt, tánh mạng của ta nở đầy những đóa hoa tươi to đùng to đại.

“Đương nhiên là thật rồi! Xem này, tiền ta cũng mang đến cho ngươi luôn

rồi đây.” Nói xong liền dúi vào lòng ta một tay nải nặng trịch.

“Đây… đâu cần phải trả công cho ta sớm như vậy, Thừa tướng còn chưa đi khỏi mà?” Ta cầm chặt tay nải trong tay hỏi.

“Nhưng mà…Nhị Nữu a…”

“Nhưng?”

Lưu quản gia nghẹn ngào, sau đó nói rất nhanh:

“Chỉ là, không biết vì sao, Tư Đồ Thừa tướng đó hình như nhắm trúng

ngươi rồi, nói ngươi hầu hạ rất tốt nên đòi Lưu tri phủ tặng ngươi cho

hắn. Nhị Nữu, ta đến đây chính là muốn báo cho ngươi biết, mau mau thu

dọn hành lý. Sáng mai theo cùng Thừa tướng đại nhân về kinh đi.”

Nói xong liền lau nước mắt liếc thương cảm nhìn ta một cái rồi phất tay áo bảo ta đi đi.

Ta ôm một túi bạc, từ từ đi về, tinh tế tiêu hóa mấy lời Lưu quản gia vừa nói.

Đột nhiên dừng lại.

Hóa đá trong gió…

Nát bấy….

Đêm đó, hầu hết mọi người trong Lưu phủ đều mất ngủ vì vui sướng. Ta cũng không tài nào ngủ được, chỉ có điều… là vì đau lòng -!

Sáng sớm hôm sau, ta ôm hành lý, vác theo hai con mắt lồi to như mắt cá

vàng, hốt hoảng đi ra cửa. Này… này… thì này cũng quá khoa trương đi…

Ta khiếp sợ nhìn chiếc xe ngựa siêu cấp xa hoa trước mắt. Thân xe to gấp ba lần chiếc xe bình thường. Ánh mặt trời chiếu xuống đỉnh xe giáp vàng rực rỡ, đâm thẳng vào mắt ta. Xung quanh cửa xe còn khảm một ít đá quý. Ngay cả bánh xe cũng được viền vàng. Kéo xe là bốn con tuấn mã toàn

thân trắng như tuyết…

Thật là một cách hưởng thụ quá mức biến thái = =!

Chỉ là, phía trước đằng sau, ngoại trừ cỗ xe ngựa siêu cấp này và một

con ngựa thì không thấy có gì khác nữa… Tất nhiên ta sẽ không cưỡi ngựa

-, còn cỗ xe siêu xa hoa này hiển nhiên là dành cho Đại biến thái ngồi

rồi -. Sẽ không … biến thái đến mức bắt ta phải đi bộ một mạch lên kinh

đấy chứ T_T…

Còn đang nghi hoặc đâu, cái tên… thị vệ bên người Thừa tướng biến thái đã đi ra.

“Ngươi, lên đi!” Thấy ta đứng tại chỗ ngẩn người, liền chỉ vào cỗ xe xa hoa kia mà nói với ta.

A !? Không… không thể nào, phải cùng ngồi chung một xe với Đại biến thái sao?! Ta! Ta! ! Ta!…. Ta chỉ có thể lên xe!

Nhưng mà! Ta nhìn cỗ xe ngựa siêu xa hoa này, cửa xe cách mặt đất một

khoảng còn cao hơn cả ta nữa! Vừa không có cầu thang lại không có tay

vịn! Ta làm sao mà đi lên a! ! ! ! !

Ta nhìn về phía thị vệ kia, lại nhận được ánh mắt không nhịn được của hắn. Hắn nói với ta: “Nhanh lên đi!”

Ta nuốt một ngụm nước bọt, đem hành lý buộc chặt vào lưng. Ây da! Lên thôi!

Đầu tiên là đạp vào trục bánh xe lấy đà, hai tay cố hết sức bám chặt vào thân xe phía trước, …Leo một chân lên trước, cái chân nho nhỏ còn lại

thì cẩn thận giẫm lên bánh xe. Chỉ cần một chút nữa thôi là có thể leo

lên đến nơi. Sau đó…Chân ta liền trượt một cái….

Chỉ cảm thấy trước mắt đột nhiên trời quay đất chuyển, không biết chuyện gì đã xảy ra. Một tiếng trống vang lên, ta cả người lẫn bao…

Đã ở trong xe… ?!

Ta xoa xoa cái đầu bị đụng, ôm tay nải đựng khoản tiền lương bảo bối tìm một chỗ thoải mái mà ngồi. Thừa tướng biến thái liền đi vào.

Đại biến thái trực tiếp đi thẳng vào bên trong cùng, thoải mái dựa lưng

ngồi vào một chiếc chõng giường (tựa như loại ghế sofa nửa ngồi nửa nằm

bây giờ) lớn được bao phủ bởi một lớp da Bạch Hổ.

“Đi thôi.”

Đại biến thái phân phó.

Mặc dù trang bị xa hoa đến mức biến thái, nhưng nhân viên tùy tùng lại

rất đơn giản. Ngoại trừ ta thì chỉ có tên thị vệ kia và một gã phu xe.

Vì vậy, công nhân lao động làm mấy việc lặt vặt đơn giản như bưng trà

rót nước, làm điểm tâm… tất nhiên đều dồn cả lên đầu ta. Những lúc không có việc gì làm, ta tìm một góc nhỏ ngồi đàng hoàng, tận lực cách ly Đại biến thái càng xa càng tốt. Trong xe dập dờn một bầu không khí quỷ dị…

Xe ngựa lắc a lắc a, đầu của ta cũng theo nó mà gật a gật a, rồi từ từ mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.

Trong lúc đang say ngủ, đột nhiên chiếc xe rung lắc dữ dội, ta liền lắc

lư lay động, sau đó rời khỏi vị trí, đầu đập vào vách xe đối diện. Trong mơ hồ, ta cảm giác được cơn đau từ trên đầu truyền đến. Còn chưa kịp

thanh tỉnh, xe lại rung lên, thân mình lại lắc lư lay động chạy về vị

trí ban đầu, đập mông xuống tấm ván gỗ. Tức thì khiến ta đau đớn đến mức chảy cả nước mắt.

Ta giãy giụa, vất vả lắm mới đứng lên được. Nhưng hết lần này đến lần

khác, xe ngựa làm thêm vài động tác đòi hỏi cao độ mạnh hơn nữa, ta lại

bắt đầu lăn lộn. Đại biến thái vẫn đang thoải mái ngồi duỗi chân trên

chõng, nhìn ta lăn qua lăn lại trong xe, khóe miệng hơi hơi cong lên.

Ta vốn đang ngủ mơ mơ màng màng lại bị xóc nảy thất điên bát đảo, hai

tay theo bản năng cuống quýt quờ quạng lung tung tìm nơi bám víu. Sau

khi đã lăn lộn không biết bao nhiêu vòng, rốt cục! Cũng tìm được một

đi