Disneyland 1972 Love the old s
Cùng Nhảy Dưới Ánh Trăng Đỏ

Cùng Nhảy Dưới Ánh Trăng Đỏ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323703

Bình chọn: 7.00/10/370 lượt.

ỉ lẳng lặng đi theo hướng nó biến mất.

Sau khi nó chạy khỏi nơi đó liền tấp vào một con hẻm nhỏ, hất những thứ đồ

chơi cũ kỹ trên tay xuống, thích thú nhìn túi tiền vừa trộm được của

Nguyệt Vô Thường.

– Ha ha ha… đúng là ngốc nghếch. Khen vài câu sẽ trở thành thật sao…

Nó mở túi tiền ra xem, trong đó không có một ngân lượng nào mà là một mảnh ngọc bội. Nó nhíu mày, thật không ngờ nhìn phú quý như vậy mà trên

người Nguyệt Vô Thường chẳng có một xu, dù sao mảnh ngọc bội này cũng

đáng giá.

Nó thu lấy mảnh ngọc định tiếp tục chạy trốn, nào ngờ, cơ thể hắn trở nên cứng ngắt.

– Tại… tại sao lại như vậy…

Lúc này, Nguyệt Vô Thường cũng đã thong dong đi tới.

– Tiểu tặc, ngươi tưởng trộm đồ của người khác đơn giản lắm sao.

Đứa móc túi nhìn Nguyệt Vô Thường bằng ánh mắt khiếp đảm.

– Trả lại túi tiền cho ta!

Nguyệt Vô Thường xòe tay và ra lệnh.

Đứa móc túi nhìn Nguyệt Vô Thường khó chịu, cả người nó bị cứng ngắt thế này, làm sao giao ra?

Nguyệt Vô Thường nói:

– Tay ngươi có thể cử động.

Đứa móc túi nghe mà không tin, thử cử động cánh tay thì thật cử động được,

dù rất miễn cưỡng. Nó lại càng sợ hãi đối với Nguyệt Vô Thường hơn.

Nó chầm chậm móc túi tiền của nàng ra trả lại.

Nguyệt Vô Thường kiểm tra lại bên trong, ngọc bội vẫn còn nguyên vẹn mới nhàn nhạt nói:

– Lần này xem như trừng phạt nhỏ, ngươi hãy đứng đây hai canh giờ đi.

Đứa ăn mày há hốc mồm, dở khóc dở cười.

Nguyệt Vô Thường quay đầu đi, đột ngột, mảnh ngọc bội trên tay nàng bị giựt mất.

Nguyệt Vô Thường cau mày nhìn kẻ vừa cướp ngọc bội của mình. Đó là một nữ nhân đội đấu lạp, có khăn trùm rũ xuống che kín mặt mũi. Người đó lạnh lùng

lên tiếng hỏi:

– Ngươi là gì của Tang Ly? Nam Long Cung trở về cung, mệt mỏi tựa lưng vào ghế dưỡng thần.

Một tì nữ dâng trà lên, khẽ gọi:

– Thái tử.

Nam Long Châu nghe giọng quen thuộc, hé mắt ra nhìn, khẽ gọi:

– Thi Nhi.

Tì nữ tên gọi Thi Nhi nở nụ cười nhẹ, quan tâm hỏi:

– Thái tử, hôm nay có chuyện khiến ngài không vui sao.

Nam Long Châu đơn giản nói:

– Không sao. Chỉ vài chuyện cỏn con thôi.

– Ngài đừng quá bận tâm để ảnh hưởng đến sức khỏe của mình nhé.

Nam Long Châu nắm lấy tay Thi Nhi, vỗ nhè nhẹ.

– Nàng an tâm. Ta không có chuyện gì đâu.

Mặt Thi Nhi ửng đỏ, vẫn giữ giọng bình tĩnh nói:

– Thái tử, hắn đã về rồi, đang chờ ngài triệu kiến.

Đáy mắt Nam Long Châu soẹt qua tia kinh hỷ, nhàn nhạt đáp:

– Thế sao…

– Ngài có muốn gặp hắn không?

Nam Long Châu thờ ơ nói:

– Cho vào đi!

Thi Nhi tuân lệnh, lui ra ngoài.

Một lát sau, lại có tiếng gõ cửa. Nam Long Châu ngồi ngay thẳng trên ghế xong mới cho gọi:

– Vào đi!

Cánh cửa mở ra, một nam nhân bước vào hành lễ.

– Tham kiến thái tử.

Nam Long Châu hòa ái đáp:

– Công tử không cần đa lễ.

– Đa tạ thái tử.

Nhìn nam tử vẫn khuôn phép như vậy, Nam Long Châu cũng không nói nữa, nhìn hắn một lúc, hân hoan nói:

– Nghe tin công tử quyết định trở lại, bổn cung rất vui. Chào mừng công tử trở lại, Bạch công tử.

– Bạch mỗ không dám.

Nam nhân đó quả nhiên chính là Bạch Y Thần.

Nam Long Châu cảm thán:

– Hiện tại, bổn cung đang rất cần người phụ tá… Không biết Bạch công tử ở phương Bắc có biết được thế lực đã đánh đổ Dạ gia?

Đối với người đứng đầu đất nước như hoàng thượng, như thái tử Nam Long

Châu, việc Dạ gia bành trướng tay chân, trở thành kinh tế mấu chốt cũng

là một việc nhức nhối không kém so với Thiên Thái Giáo.

Có thể

nói việc Dạ gia xuống dốc cũng có một phần là vì hoàng tộc muốn kèm hãm

sự phát triển của Dạ gia. Nhưng việc Dạ gia trong một sớm một chiều bị

sụp đổ cũng mang lại một sự nghi ngại không nhỏ…

Nghe Nam Long Châu nhắc đến sự sụp đổ của Dạ gia, Bạch Y Thần liền nghĩ đến Dạ Đông Tuyết, nhưng hắn im bật.

– Thái tử, một phần do duyên số của Dạ gia đã tận. Còn những người đứng sau… thảo dân vẫn chưa tìm được sự liên kết của họ.

Nam Long Châu nhận ra sự bất thường trong thái độ của Bạch Y Thần, không

biết hắn đang che giấu điều gì. Nam Long Châu thờ ơ nói:

– Không có quan hệ thì tốt, thì tốt. Dù sao vấn đề đó hiện tại cũng không cấp bách, Bạch công tử không cần nặng lòng…

Thấy Nam Long Châu buông tha vấn đề này, Bạch Y Thần khẽ buông lõng cả người.

Bạch Y Thần thuộc gia tộc Bạch gia, danh sĩ lâu đời ở Nam Thiên Quốc. Gia

tộc của hắn trước nay có điều lệ không cho con cháu làm quan. Bạch Y

Thần chỉ thuộc chi thứ trong dòng họ, địa vị cũng không cao.

Sau

đó, hắn được Nam Long Châu nhìn trúng tài năng, cho mời trở thành mưu sĩ của mình. Dòng họ Bạch Y Thần biết được tin liền phản đối quyết liệt,

Bạch Y Thần vì chí hướng của mình cũng đã đấu tranh rất dữ dội. Nào ngờ, Bạch lão tổ nổi gian hăm dọa trục xuất hắn ra khỏi gia tộc.



sau này, Bạch lão tổ nhún nhường chấp thuận cho hắn theo đường làm quan, nhưng lão vẫn buồn bực không thôi làm sinh bệnh nặng. Cuối cùng, Bạch

lão tổ buông tay qua đời.

Bạch Y Thần bị cái chết của Bạch lão tổ làm ray rứt không thôi, lại bị những người trong gia tộc đả kích, lên

án hắn vì ham danh lợi bỏ quên tổ huấn, đạo nghĩa… Bạch Y Thần không

biện minh, nhưng hắn cũng thoái ch