
"
Theo cô biết, người còn đang nằm viện là không
thể tùy tiện đi , như vậy thân thể sẽ không tốt.
"Đương nhiên là rời khỏi nơi này rồi, anh
cũng rất ghét ở trong bệnh viện, cho nên chúng ta nên đi."
Kỳ thật anh cũng không phải nghĩ như vậy, mà là
vì Giai Giai sợ chỗ này, cho nên anh không muốn ở chỗ này, dù sao anh cũng
không có chuyện gì, vậy ở trong bệnh viện không phải lãng phí thời gian sao?
"Không được, bác sĩ còn chưa cho phép anh
xuất viện, anh không thể tùy tiện xuất viện, như vậy thân thể của anh sẽ không
tốt, ngoan ngoãn nằm xuống." Ngãi Giai Giai kéo Tề Hiên về.
"Nhưng mà em ——"
"Đừng lo cho em, em không sao, em rất
tốt." Ngãi Giai Giai vui vẻ cười, không có sợ như vừa rồi, sắc mặt cũng
không tái nhợt , thoạt nhìn cũng rất bình thường không
có gì khác.
"Thật sự?" Tề Hiên vẫn hoài nghi.
Mới vừa rồi còn sợ tới mức hồn cũng bị mất, lúc
này lại như không có chuyện gì, thay đổi rất nhanh .
"Thiếu chủ, chẳng lẽ anh nghĩ em có việc
mới vui vẻ sao?" Ngãi Giai Giai chu miệng lên, bộ dáng giả vờ không vui,
làm nũng hỏi.
"Đương nhiên không phải." Tề Hiên xấu
hổ cười, bị dạng đáng yêu như vậy của cô đánh bại.
Quên đi, chỉ cần cô ấy không có việc gì, cô ấy
muốn thế nào được thế đó đi!
"Thiếu chủ, từ nay về sau em mà làm sai
chuyện gì, anh liền trực tiếp mắng em được rồi, ngàn vạn đừng tức giận được
không, bằng không tim của em sẽ rất đau." Ngãi Giai Giai nghĩ tới chuyện
ngày hôm qua, đã cảm thấy rất đau lòng, rất không thoải mái.
Thì ra làm cho thiếu chủ tức giận hậu quả nghiêm
trọng như vậy, từ nay về sau cô tuyệt đối sẽ không tái phạm .
"Em cô ngốc này, nói tất cả không phải là
lỗi của em, là lỗi của anh, anh không nên cứ như vậy ném em ra, vốn là lỗi của
anh, em còn dám nói mình sai, em để mặt anh ở đâu đây, chẳng lẽ đào cái động
chui vào sao?" Tề Hiên có chút hổ thẹn.
Chuyện này vốn là anh không đúng, anh không nên
vì chuyện nhỏ như vậy mà phát hỏa lớn như thế, hơn nữa còn là phát đến trên
người vô tội, người hoàn toàn vô tội này lại là người anh yêu thương nhất,
nhưng cô bé ngốc này lại nói là lỗi của mình, làm cho anh xấu hổ vô cùng.
"Thiếu chủ không có sai, thiếu chủ vĩnh
viễn sẽ không sai, muốn sai cũng là em sai." Ngãi Giai Giai thái độ rất
kiên định, không nói là lỗi của mình thì không được.
Cô biết rõ lòng tự trọng của đàn ông rất lớn,
bình thường đều sĩ diện hơn so với phụ nữ, là phụ nữ của một người đàn ông, cho
chồng của mình thể diện, như vậy anh có thể ngẩng đầu đối mặt với người ngoài,
cho nên mặc kệ chuyện là như thế nào, cái sai này nhất định là cô.
"Được rồi, chúng ta mặc kệ là sai của ai
được không, để cho chuyện này qua đi, từ nay về sau tuyệt đối sẽ không tái
phạm." Tề Hiên thật sự là không lay chuyển được cô, đành phải giảng hòa .
Trái tim của người con gái này, chỉ cần yêu một
người thì sẽ quyết một lòng, tuy phương pháp có chút ngu ngốc, yêu đến ngây
ngốc, nhưng lại thật sự chân thành, làm cho người ta từ trong ngốc của cô cảm
nhận được ấm ấp vô hạn.
Ngãi Giai Giai gật đầu, mỉm cười. .
Chuyện đã qua hãy để cho nó qua đi, cô đề cập
tới làm gì, sẽ làm tổn thương tình cảm.
"Thiếu chủ, chúng ta đều quên chuyện này
được không, từ nay về sau cũng không cho phép ai nhắc lại."
"Được." Tề Hiên ôm cô, cười hạnh phúc.
Ngãi Giai Giai cong người ở trong ngực Tề Hiên,
cảm thấy cực kỳ ấm áp, thực không muốn rời đi, nhưng mà đột nhiên nghĩ đến Ngãi
Tiểu Hiên, vì vậy rời khỏi cái ôm của Tề Hiên, hoảng sợ nhìn anh.
"Giai Giai em làm sao vậy?" Tề Hiên lo
lắng hỏi.
Đang tốt đẹp vậy, sao lại hoảng sợ chứ?
"Thiếu chủ, Tiểu Hiên bị Diệp Tầm Phương
bắt đi, cô ấy muốn mười ngày sau anh lấy cô ấy, bằng không cô ấy sẽ gây bất lợi
với Tiểu Hiên, thiếu chủ, em không muốn anh lấy người con gái khác, nhưng mà em
cũng không muốn Tiểu Hiên gặp chuyện không may, làm sao bây giờ?"
Thiếu chủ rất quan trọng với cô, nhưng mà con
trai cũng rất quan trọng với cô, hai người đều quan trọng như vậy làm cho cô
không biết lựa chọn như thế nào!
"Lại người đàn bà nhiều chuyện này, sao cô
ta lại đáng ghét như vậy!" Tề Hiên thực sự rất chán ghét người đàn bà Diệp
Tầm Phương này.
Người phụ nữ này bắt đầu từ mười năm trước đã
quấn quít lấy anh, quấn đến bây giờ cũng không buông tay, thực sự chán ghét mà.
"Thiếu chủ, em thật sự lo lắng cho Tiểu
Hiên, em rất sợ Diệp Tầm Phương sẽ đối với con ——"
Suy đoán phía sau Ngãi Giai Giai không dám nói,
cô rất sợ Diệp Tầm Phương sẽ ngược đãi Ngãi Tiểu Hiên, sợ đến nỗi nói cũng
không dám nói.
"Đừng lo lắng, anh sẽ cứu Tiểu Hiên trở về,
bây giờ anh không chỉ muốn cứu Tiểu Hiên trở về, anh còn phải khiến cho cô ta
trả một cái giá lớn." Tề Hiên nắm chặt hai đấm, ánh mắt phát ra tức giận
rất giống như muốn ăn thịt người.
Diệp Tầm Phương dựa vào chính là Diệp Thị, nếu
như không có Diệp Thị, thì cô ta dựa vào cái gì?
Tề Hiên tà ác cười, bộ dạng có vẻ đã có tính
toán trước.
"Thiếu chủ, có phải anh có biện pháp cứu
Tiểu Hiên rồi hay không?"
Bộ dạng thiếu chủ có vẻ tự tin, nhất định là có
biện pháp cứu Tiểu Hiê