Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Cực Phẩm Khí Phụ

Cực Phẩm Khí Phụ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327023

Bình chọn: 7.5.00/10/702 lượt.

ng thể kêu cẩu tử đội, kiếm một cái tên nhã hơn đi”

“dạ”

Hết thảy đều làm gọn gàng ngăn nắp, có đường chủ này hay không cũng giống

nhau. Theo từ đầu ta đều vô tình làm đường chủ, chỉ là mượn lực bách

hiểu đường tìm Long ngâm, sau đó là tâm lí chơi vui, làm đường chủ, hiện long ngâm đã tìm thấy, bách hiểu đường cũng đã ổn định, cũng đã chơi

đủ, là khi ta từ chức rồi Ta luôn muốn ngao du thiên hạ khoái ý

giang hồ, thân phận đường chủ này thực trói buộc thân ta, tứ đại thủ

tịch phóng viên mối người đều có lực làm đường chủ, ta không nghĩ tiếp

tục trói buộc mình.

Ta đưa ra lệnh bài thủy tinh đặc chế của tiểu Bạch để ra trước mặt 4 người: “ các ngươi bốn người ai làm đường chủ?”

Ta từ chức, mặc kệ mọi thứ, hiện giờ ta thực chỉ muốn ở bên Hàn.

“đường chủ, người làm gì?” Lục Tây Lâm đầu tiên đứng lên kêu.

Ta cười nói: “bón người các người đều là ái đồ của sư đệ, vị trí đường chủ hẳn là có thể đảm đương”

“người là sư tỉ của sư phụ, sư bá của chúng ta, hẳn là người làm vẫn hợp lí hơn” Phượng Thanh Hà cũng đứng lên

kháng nghị, nhưng kháng nghị không có hệu quả.

Ta miễn cưỡng cười nói: “ ta mệt, ta phải

thoái ẩn giang hồ” ta tuổi còn trẻ như vậy, nói thoái ẩn giang hồ quả

thực nghe rất khó lọt tai. Chú ý, ta nó thoái ẩn giang hồ là mặc kệ

chuyện của bách hiểu đường, ta lập chí làm du hiệp, cũng có thể làm ‘du

côn’. Ở vài chục năm nữa, ta vẫn có thể chạy ra giang hồ gây sóng gió,

có thể mang theo mấy tiểu hài họ Độc cô, nếu gây đại họa, có thể gọi

giáo chủ ma giáo đứng ra, cẩn thận ngẫm lại, lựa chọn như vậy thực không tồi.

“cái gì?” bốn người con mắt đều muốn rơi

xuống, thoái ẩn giang hồ, bình thường người ta thoái ẩn đều là bao nhiêu tuổi rồi, hoặc là trải qua một đại biến cố. Ta xuất đạo bất quá một

năm, lại là nhân vật phong ba trên giang hồ, không có lí do thoái ẩn,

bọn hắn đương nhiên kì quái.

“chán ghét cuộc sống chém chém giết giết,

ta nghĩ tìm cuộc sống thực bình đạm” phải nói chán làm đường chủ, chán

phải làm một Nguyệt Quang tiên tử cao cao tịa thượng. Tuy nói giang hồ

chính là đánh đánh giết giết, bất quá ta mới giết có 1 người, số lần

đánh nhau cũng chỉ đến trên đầu ngón chân, chán ghét đánh giết chính là

lấy cớ.

“hiện tại không phải tốt hay sao?” Phượng thanh Trúc kì quái hỏi.

Ta hơi hơi cười: “ không phải, Mục Hàn có

thân phận thế nào các ngươi đều biết, danh môn chính phái không thể dung hắn, hiện giờ ta là vợ của hắn, đương nhiên sẻ ảnh hưởng lớn tới bách

hiểu đường, ta không nghĩ sẽ gây họa cho bách hiểu đường” vấn đề này ta

lo lắng đã lâu, gả cho Hàn nhất dịnh mấy kẻ dỗi việc tự xưng chính đạo

kia sẽ không để yên, chỉ sợ liên lụy bách hiểu đường.

Lục Tây Lâm ngẩng đầu nói: “ đường chủ, bách hiểu đường không sợ bất luận kẻ nào”

Phượng Thanh Hà tương tự cười lạnh: “ tỉ

tỉ, bọn hắn dám có dị nghị gì, bách hiểu đường còn có thể cho bọn hắn

còn đường sống trên giang hồ sao, người đều có điểm yếu, bách hiểu đường lại có thể đánh vào tất cả điểm yếu đó, xem ai sợ ai”

“đường chủ, lấy thể lực của bách hiểu đường, bọn hắn dám làm gì?”

Thực không hổ đệ tử của tiểu Bạch. Nếu thực phải đối đầu với võ lâm, chúng ta sẽ tuyệt không sợ hãi, nhưng ta không thể đem tâm huyết của tiểu bạch tao đạp. Trên đời này có rất nhiều vạn

nhất, ta không nghĩ xuất nhiện vạn nhất này.

“không sợ bọn hắn, mà sợ các ngươi mang

theo phiền toái. Ta đáp ứng với tiểu Bạch đem bách hiểu đường phát dương quang đại, ta không thể làm được, nhưng lại đem hủy tâm huyết của hắn

thì còn ra gì nữa? Hơn nữa theo hồi báo của các người, ta cũng có thể

yên tâm, đường chủ là ta cũng chỉ là cái danh ngoài thân, tất cả sự vụ

các ngươi đều lo lắng tót, ta còn chẳng có việc gì để làm, vậy còn làm

đường chủ làm gì?” thực tình nghĩ lại cho đến bây giờ chưa có làm gì cho bách hiểu đường, à , trừ bỏ soạn báo.

“đường chủ” ta ngăn Lục Tây Lâm rồi nói: “

vốn vị, ta hiện tại đã là gái có chồng,thầm nghĩ làm hiền thê lương mãu, nên học chuyện nữ nhân cần làm và phải làm, thương lượng một chút, ai

làm đường chủ, các vị, ta hôm nay cố ý cùng hắn thân mật, cũng đã tỏ

quyết tâm, không cần khuyên nhiều, nếu còn tôn trọng ta một chút thì mau tuyển ra một người.

Phượng Thanh Hà cùng Phượng thanh Trúc liếc nhìn nhau rồi đồng thanh: “đại sư huynh”

Lục Tây Lâm cùng tư Đồ Dạ đều đồng thanh: “ tam sư muội”

Ta cười khổ: “ Phượng Thanh Hà cùng Lục Tây Lâm đều có 2 phiếu, hiện tại làm sao?”

“đường chủ tiếp tục làm đường chủ” tư đồ Dạ lại nhìn ta , rõ ràng cố ý đẩy phần khó cho ta.

“Phượng Thanh Hà trước kia vẫn là phó đường chủ, ta thấy nàng làm rất tốt, nhưng nàng tuổi còn trẻ, rất nhiều sự

tình sợ khiếm khuyết, Lục Tây Lâm lớn tuổi hơn, có thành thục ổn trọng,

nhưng miệng lại quá nhanh” mỗi người đều là nhân tài, không biết chọn

thế nào. Tứ đại thủ tịch , Phượng thanh Trúc tuổi nhỏ nhất, lo lắng sinh ý đã là tốt lắm, e không thể lo việc lớn hơn.

“đường chủ vị này người làm vẫn tốt nhất:

Lục Tây Lâm trầm ngâm rồi phán một câu: “ đường chủ, người không phải nữ tử bình thường, ở nhà giúp chồng dạy côn không khỏi đáng