XtGem Forum catalog
Công Chúa Thất Sủng, Ta Muốn Nàng

Công Chúa Thất Sủng, Ta Muốn Nàng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322692

Bình chọn: 9.5.00/10/269 lượt.

i thần thái phi dương,

khó nén hiếu kỳ: “Điện hạ có đồng ý không.”

Thượng Quan Mạn chỉ nhàn nhạt nhìn nàng, nhìn đến Thù Nhi cúi đầu vò góc áo,

chỉ nói: “Đi thôi.”

Mưa ướt đẫm một thân, vừa thay xiêm y ướt đẫm, La cô tiến đến hỏi: “Như thế

nào?” Nàng nhẹ nhàng gỡ phía dưới, nước mưa thuận thế chảy xuống chảy một dòng

xuống, chỉ cảm thấy mát. La cô vỗ tay một cái: “Ta đã thấy hôm nay chim khách

hót không ngừng ở đầu cành, thì ra là việc vui tới.” Một cơn gió thổi qua, chỉ

nghe tiếng cười của nàng truyền khắp hành lang mưa: “Tiệp Dư, Điện hạ đồng ý.”

Tiếng mưa rơi rót vào tai, chỉ cảm thấy càng ngày càng lớn.

Mưa to cả ngày, nằm trên giường triền miên hồi lâu, không ngờ khung cửa sổ

“Két”một tiếng, bị gió đẩy ra, mưa tạt vào phòng, đôi mắt nàng chưa kịp mở,

giống như ngủ chưa tỉnh chỉ gọi: “Thù Nhi...”

Hồi lâu không thấy động tĩnh, lấy tay lục lọi bên cạnh màn, cuối cùng túm đến

một dây tơ, nhẹ nhàng kéo, sợi tơ căng lên, kéo cơ quan nho nhỏ bên cạnh cửa

sổ, trằn trọc vài tiếng, chỉ nghe “Rầm” một tiếng, khung cửa sổ đột nhiên khép

lại, đồng loạt cài khoá lạch cạch.

Nàng nhắm mắt mỉm cười, sách Thanh Phong tiên nhân tặng thật sự là được việc,

chờ nghĩ ra binh khí lợi hại để tự bảo vệ mình, nàng sẽ không bao giờ sợ gặp ôn

thần Hách Liên Du nữa.

Lại cảm giác mặt đất khẽ chấn động, hình như có rất

nhiều người hướng chỗ này, nhiễu bên tai cũng không thanh tịnh. Thù Nhi gọi một

tiếng: “Điện hạ!” rồi xông vào điện, gió mạnh ùa vào, trước mặt bỗng lạnh một

hồi, chỉ nghe Thù Nhi kinh hoảng nói: “Tân ma ma đến đây.”

Nàng mạnh cả kinh, lập tức không còn buồn ngủ. Tân ma

ma là lão nhân trong nội cung, từ lúc Hà Hoàng hậu nhập chủ Đông cung, kiểm tra

thân thể tú nữ đều là do nàng nắm giữ. Về sau cung nữ thất trinh bị bắt, Hà

Hoàng hậu hạ ý chỉ, Đế Cơ trong nội cung cũng phải kiểm tra, quyền kiểm tra to

lớn này cũng nằm trong tay Tân ma ma. Đế Cơ được sủng ái đương nhiên sẽ không

so đo, nếu thất sủng thì dĩ nhiên sẽ bị làm khó dễ mọi cách. Nàng không khỏi

xoa thắt lưng, lại toát mồ hôi, lúc này nên làm sao mới tốt đây.



Các vị Đế Cơ bị gom lại

điện bên của Phượng Tê cung, mỗi người nhíu mày, rồi lại không dám biểu lộ, nếu

ai phản kháng, chính là khiêu chiến phượng uy của Hà Hoàng hậu, loại nguy hiểm

này, cũng không ai dám trải nghiệm.

Đế Cơ đứng dọc hai bên nhiều như mây, lần lượt do lão ma ma trong nội cung dẫn

vào trong rèm. Bởi vì thân thể xử nữ như quả mơ chưa chín, mềm mại trẻ trung,

mùi hương sẽ nhạt chứ không phải thơm ngát, mà nữ tử đã nếm tình dục, xác thực

như trái cây đã chín, cắn một cái sẽ thấy dòng chất lỏng ngọt đậm, hương thơm

ngọt thấm mũi, quyến rũ mê người. Mỗi tấc da thịt đều như phát ra hào quang,

cần phải cởi áo ra cho lão ma ma nắn hai vú, kiểm tra hình thái rốn, sâu cạn,

lớn bé, vòng eo, độ co dãn của mông. Đề phòng phán sai kết quả, người bị khám

lại phải ngâm mình vào trong nước, kiểm tra hạ thân có bọt khí không, người

không bọt khí tràn ra chính là xử nữ, trái lại, thì sẽ bị lão cung nữ bắt tại

chỗ, mang đến chủ điện Phượng Tê cung.

Ngoài điện chỉ nghe thấy tiếng một thiếu nữ duyên dáng kêu to: “Thả ta ra!”

Ngọc bội đinh đang, khiến chúng Đế Cơ đều ghé mắt nhìn, chỉ thấy hai ma ma

cưỡng chế kéo một Đế Cơ cung trang đỏ nhạt vào trong điện. Sắc mặt như trăng

rằm, trong sáng xinh đẹp, tóc đen búi lên đơn giản, cũng không gắn trâm, có lẽ

cũng chưa cập kê. Chúng Đế Cơ không khỏi sợ hãi nói nhỏ, nàng này chính là nữ

nhi của Ngô Tiệp Dư, ban tên cho Diệu Dương. Bởi vì khờ dại hoạt bát, có phần

được Hoàng đế yêu thích, số lần thánh giá đến Ngọc Vũ điện cũng nhiều hơn,

không nghĩ chưa cập kê đã bị cưỡng chế đưa đến đây. Diệu Dương còn đang giãy

dụa, tức giận nói: “Tự ta sẽ đi.” Hai ma ma cuối cùng không dám làm càn quá

mức, chỉ đành buông tay ra. Diệu Dương đưa mắt chung quanh trong điện, phút

chốc ánh sáng trong mắt tăng cao, xách váy bước nhanh tới. Hai tay nắm lấy ống

tay áo Thượng Quan Mạn, giọng nữ dịu dàng nghe như tiếng Hoàng Oanh, ríu rít như

chim sẻ kêu lên: “Lâm Quan tỷ tỷ!” Bởi vì một tiếng kêu của nàng, Đế Cơ chung

quanh mới biết đến sự có mặt của nàng, nhìn thấy vết sẹo trên mặt nàng, lập tức

tiếng giễu cợt ầm ĩ vang lên.

Quyết định không muốn cùng đứng cạnh với vị Đế Cơ Diệu Dương này, Thượng Quan

Mạn không khỏi nhẹ chau đầu lông mày lại, lạnh lùng kéo váy dài. Diệu Dương

càng nắm chặt, làm như cũng không thấy sắc mặt hờ hững của nàng, hai mắt sáng

lấp lánh, kích động khen: “Lâm Quan tỷ tỷ, ngày ấy muội thấy tỷ thoáng cái đâm

chết Ly Tử, thật sự là rất hay, tỷ tỷ dạy Diệu Dương được không!”

Một câu nói này có thể nói kích khởi ngàn tầng sóng, chúng Đế Cơ ngạc nhiên,

lông mày Thượng Quan Mạn nhíu sâu, thầm nghĩ Đế Cơ này thật sự là không rành

thế sự hay là ra vẻ khờ dại. Một câu nói kia của nàng, làm cho mình đồng thời

đắc tội với cả hai người chủ không thể đắc tội. Một người nhẹ cười giễu cợt:

“Ngươi cảm thấy nàng đâm hay, nhưng nếu cây trâm trúng vào trên người ngươi sẽ

không cảm thấy hay nữa đâu!” Quả nhiên là Hoa D