
Trên người các anh trai cô luôn sạch sẻ, nếu không chính là mùi thơm, mà trên người hắn cũng là tinh khiết phái nam , hỗn hợp có mùi khói,mùi vị này làm cho lòng người lay động.
Cô đột nhiên cảm thấy cổ họng khó chịu, trong long giống như nai con đi loạn, khi mặt hắn và cô quá gần, cánh môi thật giống như muốn dán
lên môi,cô không nhịn được nhắm mắt lại.
“Ăn cơm chiên nha?”
Sao?
“A!” Lỗ mũi đột nhiên bị người ta dùng sức véo, Uông Ngữ Mạt đau đến
mở mắt ra,bàn tay nhỏ bé che lỗ mũi bị chọc ghẹo, sau đó kinh ngạc nhìn
thân thể người đàn ông đứng thẳng.
Phương Nhĩ Kiệt nhìn cô cười, mặt mày cợt nhạt, môi nở ra nụ cười lưu manh mang theo một tia trêu chọc gợi cảm.”Tủ lạnh không đồ có gì, còn
dư lại cơm lạnh ngày hôm qua,đành phải ăn cơm chiên thôi!”
“Ừm!” Cô sững sờ đáp lời.
“Vậy em ngồi đây đợi.” Hắn sờ sờ đầu của cô, nhìn dáng vẻ ngây ngốc
của cô, môi nở nụ cười càng sâu, sau đó xoay người đi vào bếp.
Còn lại một mình Uông Ngữ Mạt ngơ ngác nhìn bóng lưng của hắn, trong
long tim vẫn nhộn nhạo, làm cho môi của cô không hợp lại được.
Chỉ có như vậy? Hắn chẳng qua là hỏi cô ăn cơm chiên có được hay không?
A, Cô thì . . . . .
Nghĩ đến cô mới vừa còn nhắm mắt lại, chỉ kém không có chu miệng lên, giống như đang chờ đợi. . . . . .
A a —— Uông Ngữ Mạt mất thể diện ở trong lòng thét chói tai, cả khuôn mặt cũng nóng lên.Trời ơi, mới vừa rồi cô còn mong đợi cái gì nha?
Tim cuồng loạn nhảy lên, hắn rõ ràng cho cô cảm giác giống như anh
trai tốt bụng,giống như sáu anh trai trong nhà thương cô như bảo bối.
Nhưng, nhưng mà. . . . . . Đối mặt với sáu anh trai, tim cô chưa từng đập nhanh như vậy nha!
Ngay cả hiện tại tim của cô vẫn đập không yên, gương mặt lưu lại hơi
nóng đầu ngón tay của hắn, còn có hơi thở nóng rực của hắn gần sát cô.
Thình thịch, thình thịch . . . . . Cô dường như có thể nghe được nhịp tim của mình, tay nhỏ bé che ngực, đối với tim đập kỳ quái này cảm thấy không giải thích được, tròng mắt giương nhẹ, nhìn chăm chú vào người
đàn ông bận rộn trong bếp, sau đó lại nghĩ tới tình hình vừa rồi của
mình, mặt nóng lên lập tức rủ xuống.
Chán ghét! Cô tại sao lại như vậy? Loại này cảm giác kỳ quái là cái gì?
Uông Ngữ Mạt cúi đầu, mờ mịt không giải thích được.
Mà người đàn ông nấu cơm trong phòng bếp quay đầu lại đã thấy dáng vẻ buồn rầu và khuôn mặt đáng yêu đỏ hồng, tròng mắt đen xẹt lên một tia
sáng, nụ cười khóe môi rất có thâm ý.
A. . . . . Hắn bắt đầu mong đợi cuộc sống cùng với em gái đáng yêu này.
Uông Ngữ Mạt cho là người đàn ông gúp đỡ cô, cô cũng nên làm việc ,
hắn rất cao, hình thể to con, ăn mặc tùy tiện như vậy,cô nghĩ tới nghề
nghiệp khuân vác, nhưng chỉ là không có nghĩ tới một loại ——
“A jay, nhà ta tài như thế nào?”
“Không có chuyện gì, cảm vặt cộng thêm đến kỳ động dục mà thôi.”
Phương Nhĩ Kiệt đưa thay khám và chữa bệnh cho cob chó đen, chó đen đưa
đầu lưỡi, thân mật liếm bàn tay của hắn.
“Cảm mạo có nặng lắm không?” Chủ nhân rất khẩn trương hỏi.
“Chích một mũi là được, phiền nhất chính là kỳ động dục, kêu ngươi
không nên “thắt gút” cho nói, động dục kỳ rất khó chịu đựng .” Phương
Nhĩ Kiệt nói không chút để ý.
Mà người đó dường như nghe không hiểu hai chữ “thắt gút”, cả kinh lùi đầu lưỡi về, rụt lại thân thể, ô ô nhìn chủ nhân.
“Như vậy sao được? A Tài nhà ta ngay cả lần đầu tiên cũng không có
thắt gút, như vậy làm sao không làm … nó thất vọng? Ta làm không được
nữa!” Thân là chủ nhân nhưng không có duyên vớ phụ nữ coi như xong, hắn
tuyệt đối không thể để cho A Tài nhà hắn và hắn gặp phải vận mệnh giống
nhau nữa!
Nghe được lời của chủ nhân, A Tài an tâm, ánh mắt tròn vo màu đen nhìn chằm chằm bác sĩ, cái đuôi vui vẻ phe phẩy .
Phương Nhĩ Kiệt hừ lạnh, đưa tay bắt được cái đuôi của con chó, một
tay cầm kim lên, mắt con chó trợn to , không chút khách khí đâm vào dưới lông con chó .
“Ô. . . . . .” Mắt con chó rưng rưng.
“A, A jay ngươi sao không nhẹ một chút, không thấy được A Tài đau đến gọi lên nha?” Chủ nhân đau lòng chạm nhẹ vào lông con chó yêu quý.
Phương Nhĩ Kiệt rút ra kim ra, “Yên tâm, so với tìm không được Anna yêu mến,nỗi đau nho nhỏ này không đáng kể chút nào.”
“Ô. . . . . .” A tài đáng thương liếm cánh tay chủ nhân, ánh mắt hàm
chứa nước quang, hắn muốn có vợ a, kỳ động dục rất thống khổ nha!
“Ngươi không hiểu nha, Anna có tốt như thế ko nha?”Hốc mắt của người chủ rưng rưng, liếc sang em gái đang đứng một bên.
Ai, tại sao Ajay tùy tiện là có thể nhặt được đang em gái, mà hắn
sống lâu như vậy, lại không có em gái nào đến nửa, chỉ có thể ngày ngày
nhìn cuộn phim? Hu . . . . .
“A châu hay Sa Sa cũng là một đối tượng tốt.” Phương Nhĩ Kiệt rất thiện lương cung cấp phương hướng.
“Sa Sa chỉ là con chó mập làm sao xứng đôi với A Tài nhà ta?” Nói đùa gì vậy, hình dáng Sa Sa gấp đôi A Tài nha!
Không sao, nó có thể chấp nhận , nó một chút cũng không chọn . . . . . . cái đuôi A Tài dao động mạnh hơn, chỉ kém không có sủa hai tiếng.
“A Mộc nha, đầu ngươi thật ngốc.” Phương Nhĩ Kiệt lắc đầu, dùng ánh
mắt nhìn chủ nhân của con chó