
Thần
Dật cởi áo khoác của mình ra khoát lên người cô, để tránh khỏi bị cảm,
mắc công mẹ lại tìm hai anh em tính sổ.
Sau khi phim kết thúc, Hướng Vi mới tỉnh lại, xoa xoa hai mắt, thấy trên người mình có
đắp một cái áo khoác, quay đầu nhìn qua thấy Chu Thần Dật, Hướng Vi ngáp một cái, cầm áo trả cho anh, “Cảm ơn anh. Ôi….. Thật là, ngủ có một tí
mà đau hết cả lưng.”
Chu Thần Dật vừa mặc áo vừa nói: “Như vậy mà em cũng có thể ngủ được, thật là lợi hại.”
Hướng Vi chu miệng không trả lời, tối hôm qua đến ba giờ mới ngủ, hôm nay lại phải thức dậy sớm, có thể không ngủ được sao. Đột nhiên Hướng Vi trợn
mắt một cái, “Hết phim rồi à?”
Chu Thần Dật trợn to hai
mắt nhìn cô, “Em cho rằng còn phải đợi em tỉnh lại mới hết à? Hết phim
rồi.” Vừa dứt lời, đèn liền sáng, tất cả mọi người đều đứng dậy đi ra
ngoài.
Hướng Vi toát mồ hôi, thế mà lại ngủ lâu như vậy! Hướng Vi gãi gãi đầu xin lỗi, ánh mắt liếc nhìn xung quanh
Cơm tối vẫn ăn ở nhà chú Chu, Hướng Vi thấy ánh mắt của Lý Hân Di có hơi
chuyển hồng, dọc theo đường đi cũng không lên tiếng trông có vẻ rất
không có tinh thần, Hướng Vi nhìn cảm thấy cô ta cũng rất đáng thương,
chẳng qua là….. Người đáng thương cũng có chỗ đáng hận, Hướng Vi chỉ là
cảm thấy cô ta đáng thương chứ cũng không muốn tham gia vào chuyện của
cô ta. Một cô gái bị người nhà làm hư cũng nên tỉnh lại rồi, thế giới
này cũng sẽ không xoay chuyển theo yêu cầu của cô ta!
Hướng Vi nhìn hai người phía trước đang tán gẫu rất thân mật, khóe miệng giật giật, hai người này cho dù có ý tứ với nhau thì cũng phải chú ý hoàn
cảnh chứ, vứt bỏ em trai em gái lại phía sau, chỉ lo nói chuyện với
người yêu, anh Hạo Triết à, anh thật là không quá phúc hậu rồi!
Ăn cơm tối xong, bảy giờ rưỡi dì Tiết đến đón con gái, trước khi đi còn
lôi kéo dì Diệp nói cười, ở một bên mặt Hướng Vi không biến sắc quan
sát, nhìn vẻ mặt của hai người này, có lẽ hai bên cha mẹ đã có quyết
định rồi.
Đợi tất cả mọi người đi hết, Diệp Hạo Triết
nhíu mày nhìn mẹ một cái, “Mẹ, hôm nay mẹ mời những người không có liên
quan đến nhau tới nhà mình làm gì?”
Diệp Hân hừ một
tiếng, “Con, xú tiểu tử, còn dám nói à. Nếu không nhờ lão nương, xem con làm sao đuổi kịp người ta! Nghĩ tới nhà họ Diệp ta dạy dỗ binh sĩ rất
tốt, ngay cả một cô gái mà cũng không giải quyết được, thật sự là làm
mất mặt tổ tiên mà.”
Diệp Hạo Triết nhíu mày nhăn mặt,
“Con và cô ấy tự có dự định, cho dù không có ngày hôm nay, cũng có thể
thành công mà. Mẹ, lần sau người đừng làm những chuyện như thế này nữa,
tính tình của Thần Dật không giống như con, nếu chọc nó, nó lại trốn
luôn trong quân đội, xem đến lúc đó mẹ phải làm sao!”
Lúc này Chu Thần Dật đang tắm trên lầu, trong phòng khách chỉ còn lại hai
mẹ con bọn họ. Diệp Hân nói: “Mẹ đây không phải là vì muốn tốt cho nó à. Em trai con không so được với con sẽ làm cho con gái thích, con nhìn nó một cái đi, gương mặt lạnh băng suốt cả ngày, làm gì có cô gái nào dám
tiếp cận nó. Nếu mẹ không bận tâm lo nghĩ thay nó xem nó đời này có lấy
vợ được không!”
Hạo Triết phì cười một tiếng, “Mẹ, người cũng đừng bận tâm, tuổi của em nó cũng không lớn lắm, lo lắng làm gì
chứ? Nhìn hôm nay xem, mẹ mời những người nào tới hả? Đến con cũng cảm
thấy khó chịu, thế mà em trai con lại rất lợi hại, bị hai người kia nhìn chằm chằm như vậy mà mặt cũng có thể không đổi sắc, không hổ là từ
trong quân đội ra.”
Diệp Hân liền gõ đầu con trai, “Con
chỉ lắm điều, hai cô bé kia là do Hân Di gọi tới, chẳng lẽ mẹ lại đuổi
về? Dù sao cũng chỉ thêm vài đôi đũa thôi mà.”
Trong đầu Diệp Hạo Triết như có cái gì đó thoáng qua, anh kéo mẹ anh lại, “Mẹ,
người thành thật nói cho biết, người….. Có phải mẹ đã vừa ý con gái nhà
bác Hướng rồi không?”
Diệp Hân hừ một tiếng, “Tên tiểu
tử ngu ngốc này, lão nương vất vả tâm sức tìm cơ hội cho nó, nó lại ra
dáng như ông lớn không thèm quan tâm đến người ta.”
Trong lòng Hạo Triết âm thầm vui mừng, trước tiên quyết định không đem tin
tức này báo cho em trai biết, ha ha…. Thần Dật, đừng trách anh anh giấu
diếm em, những năm trước đây em cũng cười nhạo anh không ít chuyện, lần
này cũng nên đến phiên anh trai em cười nhạo em rồi, sau này coi như hai chúng ta huề nhau. Mãi cho đến rất nhiều năm sau, Chu Thần Dật mới biết thì ra là trong mấy năm qua anh trai không phúc hậu cứ đứng một bên xem chuyện cười của anh chỉ là để “Trả thù”!
Diệp Hạo Triết thấy dáng vẻ vênh vang tự đắc của mẹ, “Mẹ, ánh mắt của mẹ rất tốt. Nếu
bác Hướng biết hòn ngọc quý trên tay mình bị mẹ ngấp nghé, phỏng chừng
sẽ xông tới dạy dỗ em trai con một bữa, hì hì….. Mẹ, người thật đúng là
lợi hại nha, em gái Vi Vi à, cùng em trai rất xứng đôi, chỉ là trước mắt con đường đến tình yêu còn khá xa xôi. Người phải chịu khó chờ rồi!”
Diệp Hân thở dài, vỗ vỗ bả vai của con trai cả, “Hạo Triết, con có muốn thông báo cho bên kia một tiếng không?”
Diệp Hạo Triết hừ lạnh một tiếng, “Vì sao phải báo cho bọn họ biết, không cho nói.”
“Cho dù nói như thế nào, hắn cũng là ba của con, con hãy cứ nói với hắn một tiếng.”
Trên