
o Triết vừa rót ly nước vừa hỏi
“Anh Hạo Triết vẫn còn nhớ em à, em mới về năm ngoái.” Tiêu Phi Phi cười
nói, “Năm sau cũng không qua bên kia nữa, giờ đang làm việc ở Bắc Kinh.”
Hướng Vi vẫn nhìn mọi người, không nghĩ tới hai người này cũng biết nhau, lại nhìn Lý Hân Di siết chặt nắm tay, sắc mặt rất là khó coi thì muốn cười, trong miệng Hướng Vi đang ngậm nước trái cây, vội vàng nghiêng đầu sang chỗ khác nuốt xuống, cứ thế này sợ kềm không được lại bẽ mặt.
Hai cô gái Lý Hân Di mang đến, một người tên là Phùng Liên, một người tên
là La Giai, vào lúc này hai ánh mắt của hai người cũng chưa rời khỏi Chu Thần Dật, cố tình người kí lại rất bình tĩnh uống trà, căn bản tựa như
không nhìn thấy. Giả bộ đi, anh cứ giả bộ đi, trong lòng Hướng Vi âm
thầm phỉ báng.
Cuối cùng Hướng Vi cũng hiểu, sợ là mục
đích của dì Diệp cũng không phải là một mình anh Hạo Triết, Hướng Vi lại nhìn qua bên Chu Thần Dật một chút, đưa tay sờ sờ đầu. Đương nhiên, bạn học Hướng Vi của chúng ta căn bản sẽ không nghĩ tới một trong những mục tiêu mà dì Diệp nhìn trúng là mình.
Hướng Vi cảm thấy
mình ở lại chỗ này sẽ trở thành một cái bóng đèn, nhìn anh Hạo Triết và
Tiêu Phi Phi nói chuyện, mình chỉ để trang trí. Hướng Vi rất biết điều,
đứng dậy đi vào phòng bếp giúp dì Diệp một tay.
“Vi Vi, con cần gì thì cứ nói với dì.” Diệp Hân trông thấy Hướng Vi đi vào, cho rằng cô muốn lấy thứ gì.
Hướng Vi vén tay áo lên nói: “Dì Diệp, con đến giúp dì một tay.”
Diệp Hân vội vàng nói: “Con bé này, một mình dì làm là được rồi, con nhanh ra đó ngồi đi.”
Hướng Vi liếc mắt nhìn ra bên ngoài một cái, nhẹ giọng nói: “Dì Diệp, trước
khi đến đây mẹ con đã nói với con rồi. Con thấy bọn họ đang nói chuyện
rất hợp ý, con ở lại đó chỉ trở thành bóng đèn thôi. Dì Diệp, con thấy
hai cô gái đi theo chị Lý cũng không tệ, con vừa mới len lén nhìn, cảm
thấy các chị ấy rất có cảm tình với anh Thần Dật, hì hì… Dì Diệp, lần
này dì cũng không cần phải lo lắng nữa.” Hướng Vi nói xong liền hấp ta
hấp tấp đem rau cải bỏ vào bồn rửa sạch.
Mắt mày Diệp
Hân cũng sắp bị cháy tới nơi rồi, chuyện này cùng với kế hoạch của bà
chênh lệch quá mức rồi. Từ sớm, nha đầu Tiêu Phi Phi là người bọn họ đã
coi trọng, cũng biết chuyện kia của con cả mình và con bé, chẳng qua chỉ vì nguyên do bên đó, nếu không hai nhà cũng đã sớm đính ước. Lần này,
ngoài mặt là nói vì Hạo Triết, thực ra thì……. Chẳng phải là vì Thần Dật
hay sao.
Diệp Hân cầm cái xẻng nhìn Hướng Vi bận rộn
trong phòng bếp, đuổi lại không chịu đi, đành phải thôi vậy, trong lòng
lại suy nghĩ nhất định phải trừng trị Thần Dật một bữa ra trò mới được.
Hướng Vi bận rộn trong nhà bếp nên bỏ lỡ một màn kịch đặc sắc ngoài phòng
khách, Lý Hân Di thấy Diệp Hạo Triết và Tiêu Phi Phi nói chuyện rất hăng say, cô ta cũng tức muốn điên lên rồi, bọn họ lại còn dùng quá nhiều
thuật ngữ chuyên nghiệp, cô ta nghe cũng không hiểu, chỉ có thể hờn dỗi
ngồi một bên. Lại thấy hai cô bạn của mình dùng ánh mắt si mê nhìn Thần
Dật, trong lòng càng thêm khó chịu.
Ăn cơm trưa xong,
Diệp Hân đề nghị hai cậu con trai của mình mang các cô ra ngoài đi dạo.
Trước mắt, Hướng Vi cảm thấy dự định nàng dâu tương lai chắc là chị Phi
Phi rồi, còn cô chỉ là đi theo cho có khí thế chứ thực ra không giúp
được gì cả. Hướng Vi đã xin phép về nhà nhưng không được. Diệp Hân nói
chị dâu đã đem Vi Vi giao cho bà, bà làm dì thì phải có trách nhiệm với
cô, cũng không để cho cô về. Hướng Vi chỉ có thể bất đắc dĩ tiếp tục làm kì đà cản mũi.
Sau khi đi ra ngoài, Hạo Triết hỏi mấy
cô gái muốn đi đâu, Lý Hân Di đề nghị đi xem phim, Hướng Vi không có ý
kiến, dù sao cũng là kì đà cản mũi, đi chỗ nào cũng giống nhau cả. Bình
thường ở nhà, Hướng Vi đều phải ngủ trưa một giấc, không tới hai ba giờ
chắc chắn sẽ không rời giường, lúc nãy ăn cơm, Hướng Vi đã có chút mệt
rã rời, đến rạp chiếu phim cũng vừa vặn, cô có thể ngủ một giấc.
Lúc chọn phim để coi cũng có chút thú vị, Hạo Triết để cho các cô gái tự
chọn, Hướng Vi không tham dự, dáng vẻ Lý Hân Di rất hăng hái, cũng không hỏi qua Tiêu Phi Phi, trực tiếp đưa tay chỉ lên tấm áp-phích phim Âu Mĩ nói em muốn xem cái đó, ngược lại lộ vẻ có chút không phóng khoáng.
Hướng Vi buồn ngủ vô cùng, ngay cả lúc đi bộ mi mắt cũng muốn nhắm lại, đợi
đến lúc vào trong rạp, vừa ngồi vào chỗ, Hướng Vi lấy khăn quàng cổ bao
quanh cả khuôn mặt chỉ chừa lại một cặp mắt, tựa vào ghế mà ngủ, ngay cả trên màn ảnh chiếu phim gì cũng không thèm liếc mắt một cái, lãng phí
vô ích một tấm vé.
Hướng Vi chuyên tâm ngủ nên dĩ nhiên
không biết bên cạnh mình xảy ra chuyện gì cả. Chỗ ngồi của Chu Thần Dật
cách hơi xa Hướng Vi, ở giữa là hai người Hạo Triết và Tiêu Phi Phi,
ngồi bên phải là Lý Hân Di. Chu Thần Dật có phần chịu không được cô gái
này cứ lải nhải bên tai, nên đổi vị trí với Hạo Triết, anh ngồi ngay bên cạnh Hướng Vi, vốn định để anh và Hướng Vi đổi chỗ nhưng mới vừa quay
đầu nhìn qua, cô bé này thế mà lại ngủ thiếp mất tiêu! Nên nói cô là
thần kinh không ổn định hay là quá dũng cảm, thở dài một hơi, Chu