XtGem Forum catalog
Cô Vợ Nhỏ Quyến Rũ Của Thủ Lĩnh Bá Đạo

Cô Vợ Nhỏ Quyến Rũ Của Thủ Lĩnh Bá Đạo

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327552

Bình chọn: 10.00/10/755 lượt.


" Còn là một người vợ tốt nha." Thượng Quan Sở không chút suy nghĩ nói,

lời nói này đột nhiên xuất hiện ở trong đầu anh, giống như là phản xạ có điều kiện.

Diệp Thanh Linh nhếch môi cười nhẹ.

" Thế khi nào thì em đến Đông Gia?" Thấy cô không có cười như bình thường, anh bỗng nhiên thay đổi đề tài.

" Không vội." Diệp Thanh Linh nói.

Ban đầu anh nghĩ rằng giải quyết càng nhanh càng tốt, không hiểu sao cô lại nói như vậy liền nhìn cô.

" Sẽ có người đến mới chúng ta tới." Diệp Thanh Linh thích thú nói.

" Em nói tới Đông Minh Hiên?"

" Ừ." cô gật đầu.

Má Trương hoảng hốt chạy vào phòng, nói:" Thanh Linh, không tốt rồi, bên ngoài có rất nhiều người."

" Là ăn cướp sao?" Diệp Thanh Linh ngần đầu lên thản nhiên hỏi.

" Không biết." Má Trương phủ định, không nói gì nhìn trời.

" Bọn họ vào trong nhà sao?" Thượng Quan Sở hỏi.

" Không có, nhưng có một đám người hung dữ đứng ngoài cửa ầm ĩ." Má

Trương rất khâm phục sự bình tĩnh của vợ chồng này, bình tĩnh nói:" Hai

người nên ra ngoài xem đi."

" Ừ." Thượng Quan Sở gật đầu, nhìn Diệp Thanh Linh nói:" Em có đi không?"

" Có náo nhiệt, đương nhiên là phải đi xem rồi." Diệp Thanh Linh đứng dậy cùng Thượng Quan Sở đi ra cửa chính.

Cách rào chắn lan can kiên cố , nhìn qua khe hở ở lan can thấy bên ngoài có mấy chục người, Thượng Quan Sở thản nhiên hỏi Từ Ngôn:" Đã xảy ra

chuyện gì? những người đó là ai?"

Từ Ngôn còn chưa trả lời, Diệp Thanh Linh đã nói:" Người của Phác Dũng." nói xong còn đưa mắt nhìn ra bên ngoài.

Ngoài biệt thự có mấy chục người, trong đó có người hô to:" Thượng Quan Sở giao Phác thiếu gia ra đây."

Thượng Quan Sở cười gian ác, nói:" Phác thiếu gia không có ở đây."

Những người đó tất nhiên là không tin lời nói của Thượng Quan Sở, sau đó một trận náo động, có người rút súng ra hướng về phía Thượng Quan Sở

nói:" Nếu không giao người ra đây, tao sẽ nổ súng."

Người kia vừa nói xong, chỉ nghe thấy tiếng súng vang lên, cổ tay của người kia bị trúng đạn làm súng rớt xuống đất.

Từ Ngôn cầm súng thổi thổi khói trên họng súng, chậm rãi nói:" Dám dùng súng nhắm vào Sở thiếu gia, muốn chết sao."

Người bên ngoài tất nhiên không phục, đều lấy súng ra. Không cần Thượng

Quan Sở lên tiếng, ngay lập tức xuất hiện mấy chục người tay cầm súng

ống nhắm vào những người tới cứu Phác Dũng.

Đang lúc hai bên đang giương súng sẵn sàng, Diệp Thanh Linh xoay người

ra phía sau nhìn má Trương, nói:" Má Trương, pha bình trà lài." Nói xong liền đi tới nhà mát ( nhà mát là nhà nghỉ thư giản của nhà giàu).

" Cái gì? Sự việc xảy ra như vậy, mà còn có tâm trạng uống trà." Má

Trương vừa sợ vừa than thở, con bé này không sợ hai bên sẽ không bắn

nhau hay sao mà còn châm thêm lửa?

Mễ Lam Nhi vừa đúng lúc đến xem náo nhiệt, Tiền Nguyên vẻ mặt vui vẻ

nhìn Diệp Thanh Linh, tất nhiên không thể không đi theo vợ chồng kỳ quái kia đến chòi nghỉ mát.

Nhạc Nhạc là người thứ nhất tò mò hỏi:" Thanh Linh, uống trà và những người đó có liên quan gì với nhau không?"

"không có liên quan ." Diệp Thanh Linh thản nhiên nói.

" Thế vì sao lại ra phía sau mà uống trà?" Mễ Lam Nhi cũng tò mò hỏi.

Thượng Quan Sở tươi cười giải thích:" Ai biết bọn họ giằng co bao lâu." Nói xong còn nhìn ra ngoài xem hai bên giằng co.

Mọi người giống như là quạ đen vừa từ đỉnh đầu bay qua, đều lẩm nhẩm

trong lòng chuyện này cũng rất, rất, rất..... có cá tính nha!

Lát sau, má Trương mang trà lên, Diệp Thanh Linh rót một ly uống, trong

lúc đó mấy người tự động ngồi vây quanh bàn, mọi người nhìn cô, cô nhìn

mọi người.

Cuối cùng vẫn là Nhạc Nhạc mở miệng trước, nói:" Má Trương, không đủ ly, có thể lấy thêm mấy cái không ?"

Má Trương không thèm quan tâm. Mễ Lam Nhi cười nói:" Để tôi đi lấy cho,

mọi người muốn uống gì?" Mễ Lam Nhi biết chỉ có Diệp Thanh Linh và

Thượng Quan Sở muốn uống trà, những người khác đều không thích uống,

liền có lòng tốt hỏi.

" Tôi uống cà phê, ít sữa ,ít đường." Nhạc Nhạc là người thứ nhất nói :" Anh uống.....Cái gì cũng được." Tiền Nguyên luôn luôn không có yêu cầu, đặc biệt là lúc Mễ Lam Nhi vì mình mà phục vụ.

" Được rồi, mọi người chờ một lát." Mễ Lam Nhi cười ngọt ngào, vào nhà pha cà phê.

Mọi người uống trà, nhìn ra hai nhóm người đang giằng co bên ngoài.

"Em đoán người của anh chịu đựng rất tốt." Diệp Thanh Linh buông chén trà xuống, thản nhiên nói.

" Anh thấy chưa chắc." Thượng Quan Sở nhìn Diệp Thanh Linh cười nói.

Nhạc Nhạc nói:" Tôi cá là bọn họ đều thua."

Tiền Nguyên mặt lạnh nhạt nói:" Tôi cũng cá là bọn họ đều thua."

Lúc này có một thuộc hạ của Thượng Quan sở rất là nhiều chuyện cầm

microphone nói:" Diệp tiểu thư nói người của Sở thiếu gia chịu đựng rất

tốt."

Đang cùng với đối phương giằng co, một đám thuộc hạ của Thượng Quan Sở cảm động đến rơi nước mắt nghĩ phu nhân thật là tốt.

Thuộc hạ nhiều chuyện lại nói tiếp:" Sở thiếu gia nói chưa chắc."

Thuộc hạ của Thượng Quan Sở nhất thời sắc mặt đều chuyển qua màu đen,

trong lòng thầm nghĩ, Sở thiếu gia cậu làm sao không tin tưởng bọn thuộc hạ như vậy chứ?

Thuộc hạ nhiều chuyện lại nói:" Nhạc, Tiền ha