Cô Vợ Đặc Công Ngốc Nghếch Của Tôi

Cô Vợ Đặc Công Ngốc Nghếch Của Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322693

Bình chọn: 8.5.00/10/269 lượt.

o, tôi tới khu XX rồi, đứng bên cạnh tiệm tạp hóa.”“Vâng, tôi lập tức tới liền.”Ngắt điện thoại xong, Lâm Phàm móc ra năm đồng xu [1'> đưa cho ông chủ, đi đến cạnh tiệm tạp hóa đứng thẳng người.Khuôn mặt xinh xắn phối hợp với dáng người cao gầy, ăn mặc trung tính dẫn tới không ít ánh mắt của người qua đường, nhất là cái ba lô màu xanh lá mạ to đùng trên lưng cô.“Cô là Lâm Phàm?” Một phụ nữ chưa tới ba mươi ăn mặc thời trang dè dặt hỏi.“Vâng! Chị là chủ nhà nhỉ?!”“Đúng rồi! Đi theo tôi, từ trạm xe buýt tới chỗ tôi gần lắm, cô thuê rồi đi lại cũng rất tiện.” Người phụ nữ huyên thuyên khoe khoang nhà mình. Lâm Phàm biết với cái giá phòng mình thuê, không có khả năng tốt như thế, may là cô cũng không soi mói.Đi chừng mười phút mới tới cửa một tòa nhà cũ kỹ.“Là chỗ này, lầu 5.” Người phụ nữ dẫn cô lên lầu, thở phì phò mở cửa.“Thể lực cô Lâm tốt thật, đeo nhiều đồ như vậy lên lầu 5 mà không thở dốc.”“À à, cũng tạm.”“Phòng này đây, giường chiếu gì đều có cả, chỉ là không có điều hòa, máy nước nóng, cô cũng biết với cái giá này không thể có những thứ đó. Những cái khác tôi bảo đảm đều tốt cả.”Lâm Phàm tỉ mỉ xem xét một vòng, tốt hơn nhà cô ở hồi nhỏ nhiều.“Được, phòng này đi.”Chủ nhà có vẻ bất ngờ trước sự thẳng thắn của cô, kế đó vui vẻ lấy hợp đồng trong túi ra.“Cô Lâm quyết đoán thật, cô đóng trước ba tháng tiền thuê, ký vô chỗ này.”Lâm Phàm cầm hợp đồng, nhìn đại khái thấy không có gì bất thường liền ký rồi giao tiền.“Chìa khóa chỉ có một chiếc thôi sao?”“Cô giữ một, tôi giữ một cái đề phòng bất trắc. Có điều cô yên tâm đi, tôi tuyệt đối không vào phòng đâu. Trong hợp đồng có ghi nếu trong thời gian thuê nhà, tôi tùy tiện đi vào sẽ phải trả tiền bồi thường.”“Được, vậy tôi ở luôn.”“Vâng, cô nghỉ ngơi đi. Tôi đi trước, có chuyện gì gọi điện thoại cho tôi là được. Ồ đúng rồi, điện thoại trong nhà đã ngắt rồi, nếu cô cần thì tự đến công ty điện thoại mắc lại.” Chủ nhà cầm lại hợp đồng, híp mắt cười nói.“Vâng!”Sau khi chủ nhà đi, Lâm Phàm mở cửa sổ. Đây là một căn hộ có một phòng ngủ và một phòng khách. Tuy hơi nhỏ nhưng nhà bếp nhà vệ sinh đầy đủ. Cô lôi trong ba lô ra một cái khăn lông, tỉ mẩn lau chùi phòng lại một lần. Lại lấy ảnh bà ngoại cùng bài vị ra cẩn thận đặt lên bàn nhỏ ngay chính giữa phòng khách, lúc này mới vào nhà vệ sinh tắm rửa.Tắm xong mặc một cái áo sơ mi rộng, quần đùi đi vào nhà bếp kiểm tra dụng cụ một lượt, xỏ dép vào đi xuống siêu thị dưới lầu mua đồ dùng sinh hoạt.Con nhà nghèo phải làm việc nhà từ sớm. Vì thế không giống với mấy cô công chúa hiện giờ, từ nhỏ cô làm đủ loại việc nhà, nên tay nghề bếp núc rất giỏi. Trong khu thực phẩm, cô chọn đồ ăn giá phải chăng, thuận tiện mua dầu muối tương giấm cùng các thứ đồ dùng sinh hoạt khác, đầy một túi lớn. Người trên đường đều ngạc nhiên nhìn cô gái gầy gò nhấc một túi to bước đi như bay.

“Cô à, chúng tôi không tuyển bảo vệ nữ.”Phòng bảo vệ tổng công ty Tần thị, một bảo vệ lực lưỡng mặc đồng phục cau mày nhìn Lâm Phàm. Do hôm trước, có mấy bảo vệ hùn vốn kinh doanh nhỏ nên nghỉ việc ở Tần thị, mà công việc bảo vệ vất vả dẫn tới kiếm mãi không được người đành phải dán thông báo tuyển dụng. Thật ra vốn dĩ bảo vệ được tuyển chọn trực tiếp từ các công ty vệ sĩ đã huấn luyện kỹ càng, chẳng qua sếp phòng bảo vệ này xung đột quyền lợi với công ty vệ sĩ dẫn tới tranh chấp, tính ương ngạnh bốc lên mới tự mình tuyển người.“Vì sao?” Lâm Phàm vô tội nhìn anh ta. Mấy ngày nay cô cẩn thận dạo một vòng đường lớn ngõ nhỏ ở thành phố S, ngày này qua ngày khác như thế làm người không quen nhàn nhã như cô cảm thấy ngày dài như cả năm. Từ giờ tới lúc nhậm chức ở đội cảnh sát đặc nhiệm ít nhất cũng 3 tháng nữa, cô không thể miệng ăn núi lở mãi được. Tuy thời gian làm lính cũng tích cóp được không ít tiền lương nhưng cô đã quen tính toán chi li, không chịu được bản thân vô công rỗi nghề. Mà trình độ văn hóa thì, tuy có bằng đại học nhưng chắc chắn bản thân không thích hợp đi làm một viên chức.“Vì sao đâu ra lắm thế! Một cô gái trẻ như cô đã đánh ai thật sự bao giờ chứ, người ta chỉ dùng một ngón tay là ép chết cô! Đến chừng đó bọn tôi còn phải bảo vệ cô nữa?” Bảo vệ bực mình nói, đầu năm nay sao toàn mấy cô nhỏ xinh đẹp thế này đi nhận làm bảo vệ không vậy? Cạnh tranh công việc dữ vậy sao? May mà mình đã làm bảo vệ ở Tần thị vài năm, bát cơm coi như chắc cú! Trong lòng lại âm thầm cảm thấy may mắn.“Hì hì, cô bé à, không phải cô đến vì ông tổng của chúng tôi đấy chứ. Tôi nói cho cô hay, mấy cô gái muốn đến gần ông tổng dùng đủ cách rồi, chỉ có làm bảo vệ là chưa thôi, chiêu này mới mẻ đây!” Một bảo vệ khác cười hì hì nói.Mặt Lâm Phàm cứng đờ, “Ông tổng?”“Tôi sẽ không gây trở ngại, các anh không thể từ chối tôi chỉ vì tôi là nữ.” Cô nhớ Lưu Mai nói với cô, đi ra ngoài làm việc nhất định phải tự mình tranh thủ, bên ngoài cạnh tranh hết sức khốc liệt.“Cô nói, một cô gái như cô đứng gác cổng, ai sợ cô hả! Đến chừng đó kẻ có ý đồ sẽ thừa cơ gây sự! Không phải là cô khuyến khích mấy tên côn đồ gì đó rồi sao! Cái gì gì ấy!” Anh bảo vệ lực lưỡng nghĩ không ra dùng từ gì.“


Duck hunt