Có Tiền Có Thể Bắt Quỷ Đẩy Cối Xay

Có Tiền Có Thể Bắt Quỷ Đẩy Cối Xay

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322505

Bình chọn: 7.00/10/250 lượt.

đẫm mồ hôi,lại bảo Bình An trói lại chủ tử mà vô cùng áy náy về phòng ngủ, Bình An thấy ở đây cũng không

được,đành rón ra rón rén rất nhanh rời khỏi.

“Anh tỷ tỷ……” Trên giường vẫn thỉnh thoảng truyền đến tiếng rên rỉ

thiếu niên, còn có tiếng vang người bị trói mà không giãy dụa được,chiếc giường nho nhỏ bị lắc lư vang lên “Kẽo kẹt kẽo kẹt”.

“A!” Thiếu niên đột nhiên hô to một tiếng, giống như bị một loại vô

cùng thống khổ tra tấn, không biết nên như thế nào loại bỏ dày vò này.

Anh Ninh suy nghĩ trong lòng nổi lên đau lòng,muốn lấy khăn lau mồ

hôi cho hắn, ai biết xốc màn lên, mới vừa đứng ở mép giường đã bị một

đôi tay mạnh kéo lấy.

Một trận hoa mắt đánh tới, nàng bị hắn hoàn toàn đặt ở dưới thân.

“A!” Anh Ninh sợ tới mức kêu ra tiếng,trong bóng đêm mở to hai mắt

mới phát hiện cặp con ngươi đen như ngọc lưu ly kia không biết khi nào

đã mở, đáy mắt nổi lên màu đỏ,miêu tả dục vọng khó có thể nói rõ, nàng

thoáng cái chấn động.

Hắn đã bứt đứt sợi dây thừng!

Vào trong cung tập võ nghệ sư phụ có dạy mạnh vậy không nha?

“Anh tỷ tỷ…… Anh tỷ tỷ…… Ta thật khó chịu……” Mồ hôi to như hạt đậu

theo trên mặt thiếu niên rơi xuống, hắn thật chặt dán lên thân thể thiếu nữ xinh đẹp mềm mại, thân thể từng trận run rẩy.

“Ta…… Ta…… Ngươi buông ra trước……A!” Nàng còn chưa có nói xong liền bị hắn ngăn chận môi!

Trong cơ thể thiếu niên tiềm tàng tình dục đã lâu giờ thì bộc phát!

Hắn hung hăng hôn môi nàng, mút thật sâu đôi môi đỏ ngọt ngào kia,đầu

lưỡi linh động theo bản năng không ngừng quấy, cường hãn đoạt lấy, xâm

lược, cùng cái lưỡi kinh hoảng của nàng dây dưa.

Anh Ninh quả thực bị dọa choáng váng, thở không kịp, đầu như thành khối thành đậu hủ!

Môi của hắn nóng kinh người, nàng càng muốn né tránh hắn lại càng bá

đạo xâm nhập, nàng chưa từng nghĩ tới khí lực hắn lớn như vậy, hắn chưa

từng thô lỗ quá như vậy đối với nàng, thế cho nên nàng thiếu chút đã

quên hắn trưởng thành trở nên có tính công kích, tựa như tiểu thú trong

người có bản năng dã tính,lúc này lại hết sức căng thẳng.

Giây tiếp theo nàng cảm giác được vật nam tính để ở chính giữa hai

chân nàng càng ngày càng sưng, thân thể của nàng càng không ngừng run

rẩy, mặt đỏ giống như đầy huyết.

“Anh tỷ tỷ, giúp giúp ta, ta muốn tỷ……” Hắn rốt cục buông ra môi của

nàng,để ở khóe môi mềm mại, hô hấp dồn dập,tiếng nói khàn khàn,con ngươi đỏ lên lót đầy cực nóng tình dục, giống như mãnh thú núp ở một nơi bí

mật tùy thời sẽ nhào về phía nàng.

“Ta…… Ta……” Nàng hoàn toàn bị giam cầm ở trong ngực hắn,thân hình hắn quá nặng, nàng giãy giụa mãi cũng không được.

Trời, nàng biết hôm nay nàng trốn không thoát,chỉ phải kiên trì

nói:“Thiếu gia…… Ngài ngoan ngoãn nghe ta nói, ta đến giúp ngài……”

Thiếu niên “Ưm” một tiếng, giọng mũi dày đặc cư nhiên mang theo một

chút khêu gợi phun ra, tiếp theo hắn tóm lấy tay nàng,dùng sức đặt giữa

hai chân hắn, không nhịn được vuốt nhẹ.

Hạ thểc của hắn sớm cao cứng, nóng bỏng trong lòng bàn tay, còn chưa

từng đoán trước vật thô dài,cứng rắn,khiến nàng toàn thân máu nghịch

lưu.

Nàng tựa đầu ở trên ngực phập phồng của hắn,bàn tay mềm mại cách tiết khố,dè dặt cẩn trọng nắm lấy vật cực đại kia, nhẹ nhàng khuấy động.

Tay hắn nắm chặt lấy bàn tay nhỏ bé của nàng,theo động tác của nàng

trượt xuống,môi thỉnh thoảng hôn lên mái tóc nàng,cổ họng khàn khàn

tiếng rên rỉ trầm thấp mê người bật ra bên môi.

Đêm im ắng, trong không khí tất cả đều là ái muội làm người ta mặt đỏ tim đập.

Theo động tác càng lúc càng nhanh của nàng, hơi thở hắn càng ngày

càng nặng nề,yết hầu cũng phát ra từng trận thở dốc,ở bên tai không

ngừng khẽ gọi tên nàng, cơ bắp toàn thân buộc chặt, thân thể một trận co rút, hắn phát ra tiếng kêu rên,tiếp theo phóng ra ngoài……

“Anh tỷ tỷ……” Vân Mặc mỏi mệt không chịu nổi đem tuấn nhan hồng noản

vùi vào cần cổ tuyết trắng như ngọc của nàng, trong lòng tất cả đều là

vui mừng cùng thỏa mãn.

Từ từ nhắm hai mắt, Anh Ninh dùng sức cắn cánh môi không dám phát ra tiếng vang gì, ngượng ngùng, hoảng loạn, xấu hổ, thẹn thùng, đủ loại

cảm xúc hỗn tạp ở cùng nơi, làm cho cả người nàng đều rối loạn……

Thư phòng hầu phủ, hướng đến rộng mở sáng ngời, chính giữa là một

đỉnh đồng khắc hoa tỏa khói cách kệ sách trưng bày đồ cổ vô giá,thảm phủ kín phòng là do ba tư tiến cống,ghế ba tư,kệ sách bằng gỗ..v..v…

Trong phòng thật an tĩnh, thậm chí ngay cả một cây châm rơi trên mặt đất cơ hồ đều có thể nghe thấy.

Hiên Viên Hầu_ Vân Vạn Lý đang ngồi ở trước án thư, một mặt thưởng

trà thơm,một mặt lật xem một ít trương mục,thỉnh thoảng gọi Hách quản sự đứng ở một bên hỏi vài câu.

Ngoài phòng có người nhẹ giọng bẩm báo:“Lão Hầu gia, người đã đưa đến.”

“Được.” Vân Vạn Lý để tách trà có nắp xuống, ý bảo Hách quản sự tiếp

tục đi dọn dẹp,sau giọng nói như chuông đồng phân phó nói:“Đưa cô ta

vào!”

“Dạ.”

Hách quản sự không khỏi tò mò nhìn, phát hiện người vào là cô nương thanh lệ có chút khó thể tin.

Thế nào là Anh cô nương? Lão Hầu gia tại sao triệu kiến nàng? Là nàng phạm sai gì sao? Hắn không nhịn được thay Anh Ninh lo


XtGem Forum catalog