
rì phong độ ngoài mặt.
Dù sao hắn cũng là
người không thích trực tiếp nhanh chóng phơi bày lai lịch người khác,
mà thích từ từ từng bước một.
Ai ngờ Hà Tịnh Tuyết
nghe lời ra tiếng vào của mọi người, biết mẹ đẻ hắn không phải là
phượng phu nhân, tương lai Phượng gia cũng sẽ không do hắn thừa kế,
vì vậy thay đổi quyết định, đem mục tiêu chuyển sang đệ đệ Phượng Húc Vân của
hắn.
Lần này, nàng căn bản
là tự mình nhảy vào trong hố lửa, dù có là thần tiên cũng khó mà đưa tay cứu
nàng ra khỏi hố lửa đó.
Phượng Húc Vân mặc dù
đối với con mồi tự đưa tới cửa cũng không có hứng thú, nhưng là coi như không
có hứng thú, hắn vẫn sẽ lợi dụng triệt để, cho đến khi toàn thân cao thấp
của con mồi không có một chút xíu chỗ dùng, hắn mới đem vứt bỏ.
Mà Hà Tịnh Tuyết kia
chính là con mồi tự đưa tới cửa, nàng muốn lợi dụng Phượng Húc Vân, lại bị
Phượng Húc Vân lợi dụng danh tiếng Hà gia, khai thác nghiệp bá thuộc
về hắn.
Ngoài mặt, Phượng Húc
Vân cùng phượng Húc Nhật thủy hỏa bất dung , không chút nào lộ ra sơ hở,
hào phóng tiếp nhận trợ giúp của Hà thị, đem tất cả mọi người lừa gạt
được.
Vì vậy, cái sai của Hà
Tịnh Tuyết chính là không nên dây vào nam nhân Phượng Húc Vân lạnh lùng này,
ngàn không nên, vạn không nên ngốc tự đến gả cho Phượng Húc Vân, kết quả sợ
rằng sẽ bị ăn đến ngay cả xương đều không thừa.
"Coi như bị Yêu Hỉ
bị phát hiện, cũng sẽ không ảnh hưởng tới tình trạng tốt của chúng ta."
Phượng Húc Nhật thấp giọng cười cười."Mấy ngày nữa, ta liền muốn nữ nhân
của Hà gia phải trả giá thật đắt cho hành động của mình."
Phượng Húc Vân nhấc lên
lông mày, lông mày đậm tương tự như của Phượng Húc Nhật."Cũng bởi vì cái
nữ nhân tầm thường này, ngươi mới quyết định thu lưới trước dự kiến?"
Hai huynh đệ bọn họ hai
tính diễn trò đùa giỡn nhiều năm, hơn nữa Phượng Húc Nhật không lộ ra chút sơ
hở nào, mấy năm nay lấy lý do "Chuyện thương" mà ở bên
ngoài buôn bán, chính là vì để cho mọi người càng tin tưởng hơn bọn họ không ưa
gì nhau.
"Ai bảo bọn họ
những mồi khác không ăn, hết lần này tới lần khác lại ăn miếng mồi
trọng yếu nhất của ta đây?" Phượng Húc Nhật không chớp mắt lấy một cái
nhìn Yêu Hỉ đang ngủ say.
Phượng Húc Vân bộ dáng
có vẻ không bình tĩnh, nhưng cuối cùng vẫn là hừ lạnh một tiếng."Tùy ngươi,
dù sao ngày sau đem nàng quản chặt một chút, hư kế hoạch chúng ta là chuyện
nhỏ, chỉ sợ lấy tính tình độc ác của Hà Tịnh Tuyết kia, mạng nhỏ của nàng khó
bảo toàn."
Phượng Húc Nhật câu
khởi thần giác, tròng mắt đen bắn ra một tia lạnh như băng. "Điều kiện
tiên quyết là, bọn họ còn có khí lực lật người." Cho dù có khí lực lật
người, hắn cũng sẽ cho thêm một đao, đưa bọn họ vào chỗ chết.
Phượng Húc Vân thở dài
một cái, nghĩ thầm, thật may là mẫu thân đối xử như nhau với đại ca, ngay cả so
với con trai ruột còn quan tâm hơn, nếu không lấy tính tình của đại
ca nhất định là có cừu oán tất phải trả.
Cũng thật may là hắn từ
nhỏ liền nhìn thấu tính tình của đại ca, biết thay vì làm địch của
hắn, không bằng lui ở sau, đi theo hắn tổng so với đi ở trước mặt hắn để rồi bị
hắn hung hăng thọt một đao vẫn sống tốt hơn.Đại ca căn bản chính là tà ác từ
trong xương rồi, cho dù có niệm kinh siêu độ cho hắn, cũng không cách nào đem
hắn cải tà quy chính.
Giống như Yêu Hỉ đang
ngủ mê man kia, không có bất kỳ năng lực phản kháng nào, chỉ có thể rơi vào
trong lòng bàn tay của hắn, trọn đời không cách nào rời đi.
*****
Người trên giường bỗng
nhúc nhích, một hồi nhức mỏi từ cổ nàng lan tràn, khiến nàng đang mê man ngủ
phải tỉnh lại.
"Ai!" Yêu Hỉ
sờ sờ cổ của mình hỏi, thấp giọng hô lên tiếng.
Đợi sau khi nàng lấy
lại tinh thần, phát hiện mình đã ở trong phòng từ khi nào.
Nàng sửng sốt một lát,
hồi tưởng lại trước khi mình ngủ mê man đã có chuyện gì xảy ra.
Nhưng sau khi nhớ lại,
nàng không khỏi sắc mặt tái nhợt, bởi vì nàng nhớ lại lời nói của Hà Tịnh Tuyết
với cha nàng, cùng với âm mưu của bọn họ.
Khi đó nàng lập tức
xoay người muốn hướng Phượng Húc Nhật mật báo, nhưng là vừa quay đầu lại thì bị
người ta hung hăng bổ vào gáy, nàng liền lọt vào trong bóng tối.
Nhưng là, nàng vừa tỉnh
lại, thế nào đã trở lại trong phòng của mình đây? Nàng nghĩ như thế nào cũng
không hiểu. Yêu Hỉ ra thành giường, dùng sức nháy mắt mấy cái, xác định mình
không phải là đang nằm mộng.
Kỳ quái, người đánh
nàng bất tỉnh, làm sao có thể đưa nàng trở về phòng đây? Nàng cảm thấy hết thảy
mọi việc đều thật là quỷ dị.
Yêu Hỉ vừa mới xuống
giường, Phượng Húc Nhật liền bưng chè đi vào trong phòng.
"Ngươi đã
tỉnh?" Hắn nâng lên nhất mạt nụ cười ôn hòa như ngọn gió nhẹ
giữa hè, tiến lên đỡ nàng, để cho nàng ngồi ở trước bàn. " uống chút súp
ngân nhĩ tổ yến đi."
"Ngô. . . . .
." Nàng cắn cắn môi, mặt lộ vẻ khó xử, có lời gì đó muốn nói với hắn.
Nhưng là, nàng làm như
thế nào để nói ra đây?
Chẳng nhẽ lại nói, em
dâu ngươi chuẩn bị mưu sát giết ngươi, ngươi phải cẩn thận một chút sao? Hay là
nói, nhanh đi báo quan, em dâu ngươi đang âm mưu bày kế, tính toán đưa ngươi
vào chỗ chết?
Không