80s toys - Atari. I still have
Cô Nàng Không Muốn Kết Hôn

Cô Nàng Không Muốn Kết Hôn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322455

Bình chọn: 9.00/10/245 lượt.

n ông phụ nữ cả. Nhưng sau chuyện hôm nay, cô nghi ngờ với sự hiểu biết của mình, anh ta không phải không có phụ nữ, mà là kỹ thuật giữ bí mật quá tốt, đến bây giờ cũng không có ai hay biết mà thôi, vậy đối với yêu cầu của anh ta, cô nên làm gì đây?

Tiền bạc với cô không quan trọng, nhưng em trai là thân nhân duy nhất còn lại của cô, cô thương nó, không nỡ để nó vì cô mà chịu tổn thương,

vậy theo lý mà nói, cô nên hy sinh mình để giúp nó.

Nhìn vào tính cách dịu dàng từ nhỏ đến giờ của cô, khi bất lực đối

mặt với một thế lực lớn hơn mình, dù muốn bao nhiêu đi nưa, cô cũng chỉ

có thể khuất phục mà thôi, nhưng cô không vĩ đại đến như thế.

Nếu có thể giúp đỡ cho tiền đồ của Vĩ Hành, vậy một chút đả kích nhỏ

này cũng không là gì, như vậy nó cũng không cần nghĩ đến tương lai sau

này của mình nữa. Bài vở bài tập của nó, không thể lấy làm lý do cho sự

hy sinh của cô.

Nếu mọi chuyện đều đã khiến cô không thể không khuất phục, vậy đối với đề nghị của Bách Lăng Phong, đáp án của cô dĩ nhiên là …

“Tôi đồng ý với anh.” Tiếng nói trong trẻo vang lên trong khắp không gian rộng lớn.

Bách Lăng Phong ngẩng đầu, không cảm thấy bất ngờ với câu trả lời này của cô, tình báo cho anh biết rõ, cô là cô gái nhu nhược nhẹ như nước,

mới mười sáu tuổi, cha mẹ đã chết vì tai nạn máy bay, trên đời này, thân nhân duy nhất của cô là Hạ Viễn Hành, vì em trai, có nỗi khổ gì cô cũng chịu, cho nên khi đưa ra giao dịch này, anh đã biết rõ đáp án của cô là gì.

“Nhưng tôi có một điều kiện.”

Cũng không bất ngờ, yêu cầu của phụ nữ anh vô cùng rõ ràng, khu nhà

cấp cao, kim cương, xe nổi tiếng, thẻ tín dụng vô hạn, chẳng qua chỉ để

trở thành những vật hy sinh mà thôi.

“Yêu cầu của tôi là…”

“Yêu cầu của cô ta cũng đâu có khó, hà tất gì phải quật cường như

vậy, em không thể nhận thua ao?” Từ Miễn Hoa nhìn dung nhan không màng

danh lợi của Hạ Di Hàng, không hỏi được nhưng vẫn muốn hỏi.

Sau giờ ngọ của một mùa hè, an tĩnh thư thích ngồi trong quán cà phê, âm nhạc mềm nhẹ khẽ lướt qua trong gió, bao trùm lên cả không gian của

tiệm, tách ra sự ồn ào ngoài đường, nơi này phảng phất như ở một thế

giới khác vậy, nhưng thỉnh thoảng lại có những chiếc xe lướt qua khung

cửa sổ, nhắc nhở người bên trong trở về thực tế.

Hạ Di Hàng chậm rãi khuấy đảo ly cà phê trên bàn, hương vị đắng

nguyên thủy của cà phê rất phù hợp với tâm trạng của cô lúc bấy giờ.

“Aizzz, em đúng là, làm người ta cảm thấy chẳng có cách nào với em.”

Thấy cô hồi lâu vẫn không chịu trả lời, Từ Miễn Hoa thật sự không biết

nên nói như thế, cô em lớp dưới này, một chút cũng không mềm mại ôn hòa

như bề ngoài, trong xương cốt của cô, mỗi một tấc đều tràn đầy quật

cường và kiêu ngạo. Đã quyết định rồi thì cho dù người khác nói thế nào

cũng không thay đổi.

Biết nhau bảy năm rồi mà anh vẫn chỉ hiểu được cô một chút, có phải nên cảm thấy xấu hổ hay không?

“Quản lý không cần lo cho em, em tốt lắm mà.” Hạ Di Hàng ôn nhu cười yếu ớt, phảng phất như mọi chuyện đều không hề xảy ra vậy.

“Bây giờ em vẫn muốn gọi anh là quản lý sao?” Bất lực than thở, thoạt nhìn cô rất dễ nói chuyện, rất dễ gần, nhưng luôn cẩn thận phân rõ giới tuyến với mọi người. Nếu cô ấy nghĩ như vậy có thể giải quyết vấn đề

thì không tính, nhưng cô sinh ra đã như vậy, dù có muốn quan tâm cô cũng không có cách nào.

“Mặc dù bị điều đến phòng kế hoạch nhưng anh vẫn là quản lý mà em

kính trọng nhất.” Những lời này xuất phát từ thật lòng, từ ngày cô bước

vào công ty, anh luôn ở cạnh cô, dạy dỗ cô, giúp đỡ cô, anh rất tốt với

cô, không phải cô không hiểu, nhưng từ lúc mọi ảo tưởng đều tan biết

hết, cô không còn cảm giác động tâm với anh nữa.

“Di Hàng.” Anh xúc động nắm bàn tay trắng nõn của cô, “Em cũng biết, anh…”

“Quản lý, cà phê không uống sẽ lạnh mất.” Cô rụt tay về, cười nhắc

nhở, nhưng thứ lạnh đi đâu phải chỉ có cà phê? Còn có cả trái tim từng

rung động vì anh nữa.

Đôi khi, ngay cả cô cũng thấy bất đắc dĩ với tình cảm của mình, vì

thích học trưởng, từ năm hai đã nhận định ra một mục tiêu, đó là vào

cùng anh một công ty, chỉ cần ở cạnh an, cô đã thấy thỏa mãn, đúng vậy,

yêu cầu của cô chỉ nhỏ như vậy thôi.

Vì thực hiện nguyện vọng của mình, cô cố gắng suốt hai năm, cố gắng

tìm hiểu về tập đoàn Khai Dương, mọi suy nghĩ đều dồn vào mục tiêu được

bước vào công ty này; tốt nghiệp, khổ cực cạnh tranh với nhiều người,

rốt cuộc cô cũng thuận lợi, ở lại bên học trưởng trong bộ phận nghiệp

vụ.

Có thể nói, mọi việc đều rất tốt, đúng như ý muốn, đáng nhẽ ra, cô nên cảm thấy vui vẻ, nhưng kết quả lai không như vậy.

Sau khi làm việc cùng Từ Miễn Hoa, cô mới phát hiện, con người mà cô

rất thích kia đã thay đổi. Cũng đúng thôi, ra xã hội, chịu đựng cạnh

tranh mưu toan lừa dối, lai còn ở tập đoàn Khai Dương, áp lực lớn nhưng

có nhiều cơ hội, tại sao anh không thể thay đổi?

Ban đầu, vốn là một công tử tuấn lãng tư văn, hôm nay bị thế sự đưa

đẩy, mặc dù sự quan tâm đối với cô vẫn không thay đổi, nhưng cô không

còn cách nào chấp nhận anh được nữa, có lẽ người thay đổi không phải anh mà là cô cũng