
biết chứ?
Lại Hữu Quý đột nhiên phát hiện Nhan Bái
Dung có gì đó không đúng, suy nghĩ một chút có thể lời nói của mình làm
tổn hại đến lòng tự trọng của cô gái, khiến cho cô gái hiểu lầm, nên vội vàng giải thích,「 Tiểu thư, ý của tôi là……」 Ông suy nghĩ cả buổi, thật
sự tìm không ra chữ để thay thế được hai chữ「 dây dưa 」 này.
Nhan Bái Dung nhìn thấy Lại Hữu Quý gấp đến độ lắp bắp, cũng là không trách ông lỡ lời, ông nói không sai, là cô
theo đuổi Hạng Dư Khang không tha, còn tiếp cận quấn chặt lấy.
Nhưng mà, cô thật sự thích anh, trở thành háo sắc vì anh, cũng không nề hà!
「 Ông chủ, cháu thật sự thích anh ấy.」 Cô nhịn không được mà tiết lộ tình ý với Hạng Dư Khang cho Lại Hữu Quý biết.
Lại Hữu Quý ngẩn người, nhìn thấy Nhan Bái
Dung xịu mặt lại, cũng không biết nên nói cái gì, nhưng vì tỏ lòng xin
lỗi vẫn là mở miệng.
「 Tiểu thư, tôi là người thô kệch! Không
biết nói chuyện, cô cũng đừng tức giận nha!」 Vẻ mặt ông xấu hổ, không
ngừng giải thích với Nhan Bái Dung.「 Nói thật nha tiểu thư, cô rất tinh
tường, vài năm trước khi A Khang vừa tới Đài Bắc, thì tôi đã cảm thấy
người trẻ tuổi này không tệ, quả nhiên sau khi ở chỗ tôi lái xe, rất có
tiến bộ lại sẵn sàng chịu đựng cực khổ, tuyệt đối không phụ lòng mong
đợi của tôi.」
Lần đầu tiên nhìn thì ông nhìn ra đứa nhỏ
Hạng Dư Khang này không tầm thường, tuy rằng tuổi trẻ nhưng cá tính trầm ổn, không hấp tấp, thật đáng tín nhiệm, cho nên mới đem xe cho Hạng Dư
Khang thuê mà không cần người bảo lãnh.
「 Phải không?」 Nghe thấy ông chủ khen Hạng Dư Khang, Nhan Bái Dung vui mừng , cũng cảm thấy cùng tự hào ·
Nhìn thấy sắc mặt cô đã khôi phục bình thường, Lại Hữu Quý mới giảm bớt nhiều xấu hổ,「 Đúng vậy!」
Ông bỗng xoay người từ lộn xộn trên bàn làm việc tìm giấy bút,「 Tôi cho cô địa chỉ A Khang hiện đang cư ngụ, cô có
thể đi tìm cậu ấy.」
Lại Hữu Quý viết địa chỉ vào giấy rồi đưa
cho Nhan Bái Dung, nhìn thấy cô lộ ra vẻ vui mừng, thì ông cũng thoải
mái theo.「 Về sau, A Khang cần cô quan tâm nhiều hơn!」
Đại khái là bị Nhan Bái Dung thổ lộ tiếng
lòng đả động đi! Cho nên, mặc kệ sau này Hạng Dư Khang có trách ông hay
không, ông vẫn là tự mình chủ trương nói địa chỉ của Hạng Dư Khang cho
Nhan Bái Dung.
Tuy rằng quen biết sơ với Nhan Bái Dung,
nhưng mà Lại Hữu Quý cũng rất thích cô ấy, thậm chí lớn mật tiên đoán cô ấy có thể bắt lấy được trái tim của Hạng Dư Khang.
Ha ha! Tốt nhất là như vậy. Lại Hữu Quý thành tâm hy vọng Hạng Dư Khang cô đơn chiếc bóng có thể có người làm bạn.
「 Dạ! Cháu biết rồi.」 Nhan Bái Dung vui vẻ đem tờ giấy dán vào ngực, không ngừng lộ ra nụ cười sáng lạn. Vừa rời khỏi đại lý xe, Nhan Bái Dung theo địa chỉ mà Lại Hữu Quý cho cô, đi vào đường tắt giống như mê cung.
Đi khoảng bảy tám khúc cong , rồi vòng qua rất nhiều căn nhà trệt
giống nhau, sau đó bị những đường hầm không nối liền khiến cho đầu
choáng mắt hoa thì cuối cùng Nhan Bái Dung cũng tìm được ngõ nhỏ cô
muốn,「 A! Chính là nơi này.」
Cô nhẹ nhàng thở ra, cúi người đi vào một con hẻm nhỏ hẹp, bởi vì
vừa vặn là thời khắc chính ngọ (12 giờ trưa), cho nên đi qua phía sau
nhà bếp của vài nhà, thì khó tránh khỏi sẽ ngửi được mùi dầu khói.
Cô lấy tay ôm cái mũi, rồi đi tới cuối ngõ nhỏ, cuối cùng cũng tới chỗ của Hạng Dư Khang thuê.
Hạng Dư Khang ở tại tầng bốn khu chung cư cũ có đóng dấu xây dựng
trái phép, cô vừa thấy các ổ khóa cửa đã bị hỏng, quên mất lau mồ hôi đổ trên trán trước, đã hăng hái tinh thần chạy lên tầng bốn.
Vừa mới rửa chén đĩa xong, đang đứng ở trong phòng bếp nhỏ hẹp thì Hạng Dư Khang đột nhiên nghe được tiếng chuông cửa.
Anh ở nơi này bốn năm, số lần chuông cửa được ấn có thể đếm được
trên đầu ngón tay, thật không biết lúc này có ai đến thăm viếng anh?
Anh ra phòng bếp, thuận tay lấy cái áo may ô giắt ở trên vách tường. Thời tiết ở giữa trưa rất nóng, mà ở chỗ của anh lại không trang bị máy điều hòa, đành phải cởi trần mới không làm cho mình nóng chết.
「 Ai vậy?」 Anh mở cửa ra.
「 A Khang, là em.」Nhan Bái Dung mặc váy màu hồng nhạt xinh đẹp lại ngọt ngào.
「 Sao là cô? Sao cô biết tôi ở đây?」 Hạng Dư Khang kinh hô, vạn vạn
không nghĩ tới khách không mời mà đến nhưng lại khiến anh e sợ trốn chạy không kịp là Nhan Bái Dung.
Nhan Bái Dung cười hì hì trả lời:「 là ông chủ đại lý xe nói cho em biết .」
Ánh mắt tham lam đầu tiên của cô là nhẹ nhàng mơn trớn khuôn mặt
tuấn tú mê người làm cho cô nhớ nhung, sau đó mới lượn quanh đến thân
hình cường tráng rắn chắc của anh, cho dù quần bò, áo may ô anh mặc trên người là giá rẻ, nhưng mà vẫn không dấu được hấp dẫn đẹp trai bức người của anh.
Quan trọng nhất là nhìn thấy anh, thì luôn luôn làm cho trái tim của cô rung động.
Hạng Dư Khang khó mà tin được Lại Hữu Quý sẽ dễ dàng nói chỗ anh ở cho cô biết,「 là chú Quý?」 Anh nghẹn họng nhìn cô trân trối.
「 Đúng vậy!」 Nhan Bái Dung đẩy người của Hạng Dư Khang ra rồi tự
mình đi vào nhà,「 Thì ra anh gọi chú ấy là Chú Quý à? Con người của chú
ấy tốt lắm cũng rất ôn hòa.」 tùy tiện hình trong phòng mấy lần, rồi cô
tươi cười rạng rỡ xoay người