Cố Chấp

Cố Chấp

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325101

Bình chọn: 10.00/10/510 lượt.

ết

hôn, bọn họ yêu nhau như vậy, hắn căn bản là không có cơ hội chen chân

vào. Ngay từ đầu, hắn thật ngu ngốc, mưu toan dùng tiền tài để có được

cô, lại bị cô hung hăng nhục nhã. Càng ngày càng sai, hắn đã dùng rất

nhiều cách, không nghĩ tới ngược lại lại làm cho tình cảm của bọn họ

càng thêm sâu đậm. Không thể chia rẽ bọn họ, hắn cả đêm đều không thể đi vào giấc ngủ, sử dụng phương pháp cũng ngày càng cực đoan. Mãi sau này, hắn đem Tống Kì bức tử, lại khiến cho cha Tuyên Tuyên chết, hắn cũng

không có một chút hối hận. Lúc đó mẹ cô ngã bệnh nằm viện, cần rất nhiều tiền thuốc, cô chỉ có thể đến cầu hắn, cuối cùng hắn cũng có được cô,

khi đó hắn vô cùng vui vẻ! Chỉ còn một chút nữa thôi, hắn sẽ thực sự có

được cô…… Ngày đó hắn đã có thể cùng cô yêu thương nhung nhớ, mẹ của cô

lại nhảy lầu tự vẫn. Vì cái gì? Vì cái gì mẹ của cô phải nhảy lầu? Vì

cái gì cố tình lại là ngày nào đó?

Đỗ Mộ Ngôn thở dài, hình ảnh một màu máu đỏ ngày đó lại càng tái hiện rõ ràng.

Hắn biết cô hận hắn, hận không thể để hắn chết, nhưng hắn cho rằng chính

mình không quan tâm, chỉ cần có được cô thì tốt rồi, cô cứ hận hắn đi.

Hắn vẫn luôn tin chắc vào điều đó. Cho đến lúc cô dùng ánh mắt lạnh lùng đầy oán hận nhìn hắn, đem dao đâm vào bụng hắn, hắn mới ý thức được,

thật ra thứ hắn muốn, không phải là thù hận của cô. Chồng cùng người

thân không còn, cô vô cùng kiên quyết cầm dao đâm vào ngực mình, một

chút do dự đều không có. Khi đó hắn vô cùng hối hận, hắn không nên bức

ép cô…. Hắn không nghĩ tới cho đến khi hắn tỉnh lại, lại quay trở lại

hai năm về trước. Qua ống nhòm nhìn thấy nét mặt tươi cười hồn nhiên

trong sáng của Tuyên Tuyên giống y như trong hồi ức, hắn giật mình tỉnh

ngộ, ban đầu cũng là vì nụ cười đó, mà hắn muốn đoạt lấy cô, hắn hy vọng cho đến lúc có được cô, cô vẫn như cũ giữ nụ cười đó.

Cho nên kiếp này, hắn thấp thỏm lo sợ, sợ rằng một lần nữa lại giống như

trong quá khứ. Ngoại trừ việc gây khó dễ cho Tống Kì, hắn căn bản không

dám làm gì gây tổn thương đến Tuyên Tuyên.

Đỗ Mộ Ngôn chậm rãi cúi người xuống, đem đầu tựa vào gáy cô, hốc mắt có chút ẩm ướt.

Tuyên Tuyên của hắn, nữ thần của hắn, tình cảm chân thành cả đời này hắn chỉ dành riêng cho cô.

____không cần hận anh, không cần không để ý tới anh, đừng rời xa anh.

Không biết qua bao lâu, Đỗ Mộ Ngôn chậm rãi ngẩng đầu, khắc sâu dung nhan cô ngủ say vào lòng.

Hắn cúi người kề vào môi cô, nhẹ nhàng mà cọ xát, chỉ chốc lát sau liền

không thỏa mãn, vươn đầu lưỡi, phác họa hình dáng đôi môi cô, thanh âm

giữa môi răng tràn ra: ’’Tha thứ cho anh…..’’

Thỏa mãn đôi chút, Đỗ Mộ Ngôn xốc chăn lên, đem Tần Tuyên Tuyên ôm tới một

chiếc giường khác. Thuốc ngủ phân lượng vừa đủ để cô đi sâu vào giấc

ngủ, động tác như vậy cũng không làm cô tỉnh giấc.

Cô mới vừa tắm xong, vẫn còn mặc áo tắm, bởi vì di chuyển khiến cổ áo bị nới lỏng ra, lộ ra xương quai xanh trắng nõn.

Hô hấp Đỗ Mộ Ngôn gần như ngưng trệ, hắn chậm rãi vươn tay, cởi áo tắm của cô ra, nhưng đôi tay lại hơi run rẩy, thử vài lần cũng không cầm được

dây lưng. Từ từ cởi ra dây buộc, hắn nín thở, đem vạt áo tắm mở rộng

sang hai bên.

Trước mắt hắn hiện ra một thân thể nhỏ nhắn vô cùng xinh đẹp, da thịt trơn

nhẵn trắng mịn như sữa ở dưới ngọn đèn phảng phất như đang tỏa sáng, gần như làm đau hai mắt hắn.

Một lần là ở trong xe, hắn không dám bật đèn, cho nên không có cơ hội cẩn thận thưởng thức dáng vẻ xinh đẹp của cô như lúc này.

Tầm mắt hắn đi xuống đảo qua mỗi tấc da thịt cô, hai tròng mắt bắn ra tia

quang mang y như con sói tham lam tràn ngập dục vọng ham muốn. Hắn run

rẩy vươn tay, từ trên xuống dưới, dọc theo đường cong thân thể, giống

như là đang vuốt ve cô, mặc dù chưa hề chạm vào cô một chút nào, thế mà

hắn đã thỏa mãn nheo mắt lại. Tay to đi xuống, lại từ dưới hướng lên

trên, tập kích tại bộ ngực tròn trịa mềm mại của cô. Hắn thở dài một

tiếng, năm ngón thay khẽ nhúc nhích, cảm thụ sự tốt đẹp ấy.

Sự tồn tại của cô với hắn mà nói là chất gây nghiện khó có thể bỏ được, dù cho ngày nào đó có dần dần gầy yếu, có chết oan uổng, hắn cũng không

nghĩ sẽ từ bỏ.

Đỗ Mộ Ngôn dịu dàng nở nụ cười, hắn nâng nửa người trên của cô lên, đem áo tắm từng chút cởi ra, vứt tới một chỗ khác trên giường, sau đó, hắn

nhìn cơ thể hoàn toàn trần trụi như trẻ con của cô, nhanh chóng cởi hết

quần áo của mình bò lên giường.

Nam căn sớm đã oai phong mạnh mẽ thức tỉnh, hắn cưỡi lên hai bên hông cô,

hạ thân hơi hơi trầm xuống, liền va chạm vào vùng đất tuyệt vời của cô.

Hắn nhịn không được khẽ rên lên, suýt nữa thì tước vũ khí đầu hàng.

Hô hấp dồn dập, suýt chút nữa thì không kiểm soát được chính mình, hắn cúi người xuống thấp hơn, khoảng cách được rút ngắn càng làm hắn kích

thích, da thịt càng dán sát vào cô hơn khiến cho hơi thở của hắn trở nên gấp gáp, hắn thâm tình nhìn người con gái dưới thân đang say giấc nồng, cúi đầu hôn môi cô dùng sức như muốn nghiền nát, thậm chí còn to gan

cạy mở khớp hàm chơi đùa cùng chiếc lưỡi, dùng sức mà mút vào gây ra

tiếng chậc chậc.

Chỉ như vậy sao có thể đ


XtGem Forum catalog