Cố Chấp

Cố Chấp

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325275

Bình chọn: 7.5.00/10/527 lượt.

Tần Tuyên Tuyên mới chạy đến cửa nhà hàng, chỉ thấy một chiếc xe quen thuộc dừng lại bên cạnh cô, Đỗ Mộ Ngôn hạ cửa kính ló đầu ra, vẻ mặt đầy vui

mừng cười nói: ‘’ Tần tiểu thư, thực khéo, sao cô lại ở đây vậy?’’

Tần Tuyên Tuyên hiện tại không muốn để ý đến hắn, đi tới ven đường vẫy tay gọi taxi, nhưng không có một chiếc xe nào dừng lại.

‘’Tần tiểu thư, cô muốn đi đâu, tôi đưa cô đi.’’ Đỗ Mộ Ngôn cao giọng nói.

"Không cần.’’ Tần Tuyên Tuyên tức giận ném trả về một câu, tiếp tục đón xe.

Lúc này, Tống Kỳ cũng từ trong nhà hàng chạy ra, nhìn nhìn xung quanh, thấy Tần Tuyên Tuyên đứng ở ven đường, hắn lập tức chạy qua.

Nhìn thấy Tống Kỳ đuổi tới, ánh mắt cô trầm xuống, thấy trước sau vẫn không

có chiếc taxi nào, lập tức nhảy vào xe Đỗ Mộ Ngôn, nói một câu ngắn gọn

‘’ Lái xe!’’

Đỗ Mộ Ngôn mỉm cười, dùng sức giẫm chân ga.

Từ gương chiếu hậu nhìn ra ngoài, ánh mắt Đỗ Mộ Ngôn cùng Tống Kỳ giao

nhau, khóe miệng của hắn nhếch lên, hiện ra một nụ cười đắc ý.

Tống Kỳ trơ mắt nhìn Tần Tyên Tuyên lên xe người khác, nhận thấy đuổi không

kịp, lập tức chạy về xe mình, mở cửa xe ngồi xuống, vừa mới cài dây an

toàn, điện thoại liền đổ chuông….

Hắn tưởng Tần Tuyên Tuyên gọi tới, chân tay lung túng lấy ra di động, lại

phát hiện là điện thoại của mẹ hắn, vội tiếp: ‘’ Mẹ, có chuyện gì chút

nữa nói sau, con bây giờ…..’’

‘’Kì Kì con mau trở về, siêu thị trong nhà cháy rồi.’’ Đầu bên kia, vang lên thanh âm lo lắng của mẹ Tống Kỳ.

Tống Kỳ ngẩn người, vội trả lời, ‘’Mẹ, chờ một chút, con lập tức trở về’’

Hắn ngắt máy, xe quay về hướng ngược lại, vẫn không quên gọi cho Tần Tuyên

Tuyên, nhưng cô không nghe máy.Cân nhắc nặng nhẹ, hắn chỉ có thể về nhà

nhìn xem có chuyện gì xảy ra, sau đó…..sẽ giải thích Tuyên Tuyên sau.

Tần Tuyên Tuyên ngồi trên xe Đỗ Mộ Ngôn một lúc sau liền hối hận, cho dù có cùng Tống Kì giận dỗi thế nào đi nữa, cô cũng không nên ngồi xe của Đỗ

Mộ Ngôn.

Suy nghĩ cẩn thận lại, chuyện vừa rồi thật ra cũng không hẳn là lỗi của

Tống Kì, đều do Ngũ Mộng Lam đuổi theo đến tận nơi. Hơn nữa, đứa bé

kia……Có thật là con Tống Kì không? Tần Tuyên Tuyên cảm thấy bản thân

mình vẫn rất tin tưởng Tống Kì, hắn nói không phải, cô liền tin rằng

không phải. Chẳng qua vừa rồi tình huống đó khiến cô vô cùng xấu hổ quẫn bách, cô thật sự không có biện pháp để lưu lại nơi đó. Hơn nữa, trong

lòng cô vẫn có chút giận Tống Kì, hắn nói sẽ có cách giải quyết tốt

chuyện của Ngũ Mộng Lam, nhưng cô ta vẫn còn xuất hiện, dây dưa không

ngớt…

Di động Tần Tuyên Tuyên vang lên, nhìn màn hình biểu thị cuộc gọi đến, cô

do dự một lát, ấn nút từ chối. Tống Kì thế nhưng cũng không buông tha,

vẫn tiếp tục gọi tới, nhưng Tần Tuyên Tuyên cũng không nhận. Cô không

chú ý tới, Đỗ Mộ Ngôn đang len lén quan sát hành động của cô sau đó lộ

ra nụ cười sung sướng.

Xe đi qua một ngã tư đường, Tần Tuyên Tuyên liền nói: ’’ Đỗ tiên sinh, anh dừng lại bên đường đi, tôi tới đây là được rồi.’’

Đỗ Mộ Ngôn cũng không có ý dừng lại, chỉ liếc mắt qua gương chiếu hậu nhìn Tần Tuyên Tuyên một cái nói: ’’ Tần tiểu thư, tôi đưa cô về nhà.’’

‘’Không cần!’’ Tần Tuyên Tuyên lắc đầu nói, thái độ kiên quyết, ‘’ Dừng xe!’’

Vừa rồi xem như Đỗ Mộ Ngôn giúp cô một phen, cô nhờ xong liền tỏ thái độ

như vậy là không đúng, nhưng vấn đề là, thành phố N lớn như vậy, Đỗ Mộ

Ngôn tại sao có thể khéo như vậy xuất hiện trước mặt cô? Điều này làm

cho cô không thể không nghĩ nhiều. Chỉ thấy cuộc sống gần đây của cô vô

cùng hỗn loạn, chuyện tình cảm hay công việc cũng không được thuận lợi,

cô có nên xem xét đến việc dâng hương bái phật cầu bình an.

‘’ Trời tối rồi, tôi không thể để cho một cô gái như cô tự mình về nhà.’’ Đỗ Mộ Ngôn một mực từ chối.

‘’ Tôi có thể tự gọi xe trở về.’’ Tần Tuyên Tuyên nói,’’ Đỗ tiên sinh, xin anh dừng xe lại.’’

Nhìn đôi mi thanh tú của cô chau lại, Đỗ Mộ Ngôn chỉ có thể đem xe dừng tại bên đường.

Tần Tuyên Tuyên lập tức xuống xe, đem cửa xe đóng lại mới cùng Đỗ Mộ Ngôn khách khí nói: ’’ Đỗ tiên sinh, cảm ơn anh.’’

Nói xong, cô cả đầu cũng không quay lại đi đến vẫy một chiếc taxi rồi an vị ngồi vào.

Đỗ Mộ Ngôn mím môi lẳng lặng nhìn chiếc taxi kia rời đi, mặt không chút

thay đổi biểu cảm làm người ta không thể nhìn ra cái gì. Điện thoại

trong tay vang lên, liếc mắt một cái nhìn màn hình, tiếp nhận cuộc gọi.

‘’Đỗ tổng, tôi đã dựa theo lời dặn của anh làm theo, còn gì cần tôi làm nữa

không?’’ Đầu bên kia rõ ràng là tiếng của Ngũ Mộng Lam.

“Ngày nào bọn họ còn chưa chia tay, cô cứ tiếp tục làm việc cô nên làm.’’ Đỗ Mộ Ngôn lạnh lùng nói.

Ngũ Mông Lam trầm mặc một lát, khó hiểu nói: ’’ Đỗ tổng, tôi thật sự không

hiểu, Tần Tuyên Tuyên kia rốt cuộc có cái gì tốt, mà khiến cho anh phải

hao tâm tổn sức đến như vậy…..’’

‘’ Câm miệng!’’ Đỗ Mộ Ngôn quát: ‘’ Đừng để cho tôi nghe thấy cô nói về Tuyên Tuyên thêm một lần nào nữa.’’

Ngũ Mộng Lam không nghĩ tới Đỗ Mộ Ngôn lại bảo vệ Tần Tuyên Tuyên đến như

vậy, thậm chí không muốn nghe thấy người khác nói xấu về cô ấy, cô ta

nhất thời ngậm miệng, không dám nói thêm gì nữa.

Thần


Duck hunt