
Tuyên càng nghĩ càng đau lòng, cô bắt đầu hối hận, cũng hận sự
mềm lòng của bản thân. Ngay từ đầu rõ ràng cô không thích Đỗ Mộ Ngôn, cô vẫn kiên trì không đồng ý sự theo đuổi của hắn, thế thì sẽ không cần
trả giá bằng tình cảm thật, cũng sẽ không đau lòng như bây giờ. Đây có
tính là gì đâu? Chỉ ba tháng ngắn ngủi, cô đã trải qua hai cuộc tình,
hơn nữa mỗi cuộc tình đều chấm dứt bằng cách mà cô không chịu nổi thế
này.
Không biết tại sao, Tần Tuyên Tuyên đột nhiên nhớ đến lời nói của Tả An Lôi,
Tả An Lôi đã nói khi đó có nhìn thấy một người đàn ông ra khỏi phòng cô, sau đó nói không ngờ cô đã thông đồng với Đỗ Mộ Ngôn sớm như vậy, mà
khách sạn nghỉ ngơi đó là thuộc về Minh Khải… cho nên, buổi tối kia, Đỗ
Mộ Ngôn thật sự vào phòng cô?
Một số chi tiết vốn đã bị quên đi nay lại được nghĩ đến, lúc cô đến khách
sạn thì nhân viên khách sạn có đưa cho một ly sữa, sau đó cô liền cảm
thấy mệt mỏi, lúc đó chỉ nghĩ là đi xe cả ngày quá mệt chứ không nghĩ
nhiều, nhưng giờ nghĩ lại có phải ly sữa đó được bỏ thêm gì không? Tuy
nói cô chắc chắn là cô không bị… nhưng chỉ nghĩ đến lúc cô không tỉnh
táo có một người đàn ông ở trong phòng cô làm gì đó mà cô không biết thì da đầu cô liền run lên. Cô không bao giờ muốn mình là nữ nhân vật chính trong AV đâu!
Vậy bây giờ… cô cuối cùng nên làm gì bây giờ?
Tần Tuyên Tuyên kinh ngạc nhìn chằm chằm vào một nơi vô định, cô không biết mình nên làm gì mới tốt. Trực tiếp vạch mặt Đỗ Mộ Ngôn nói cô đã phát
hiện ra âm mưu của hắn hay là tiếp tục dây dưa với hắn như cũ để lấy
được cái đĩa AV không biết có hay không kia?
Cuối cùng Đỗ Mộ Ngôn muốn làm gì với cô? Cô tự nhận là từ nhỏ đến lớn cô đều giúp đỡ mọi người, vô cùng chú ý để không tạo ra kẻ thù, tuy nói không
thể giống như nhân dân tệ ai ai cũng thích nhưng ít nhất cũng sẽ không
có mâu thuẫn gì quá lớn với người khác. Như vậy thì sao cô lại chọc đến
Đỗ Mộ Ngôn chứ? Chẳng lẽ nói giống như tiểu thuyết trên mạng nói, cô đã
vô tình làm Đỗ Mộ Ngôn tổn thương khi hắn còn nghèo khó cho nên giờ hắn
tìm đến báo thù? Nhưng cô chắc chắn cho dù trước đây cô có gặp Đỗ Mộ
Ngôn thì cũng sẽ không nói năng lỗ mãng với hắn, nếu cô làm thế chắc
chắn sẽ bị ba cô dạy dỗ ngay!
Hay là, Đỗ Mộ Ngôn chọn cô chẳng qua là tùy tiện?
Tần Tuyên Tuyên không đoán được nguyên nhân chuyện này nhưng cũng chẳng
muốn hao tổn đầu óc mà đoán nữa. Cô chỉ biết là, Đỗ Mộ Ngôn luôn lừa gạt cô, cô chỉ như một con ngốc bị hắn đùa giỡn xoay vòng!
Ngay lúc Tần Tuyên Tuyên đang rối rắm thì bên ngoài gian bỗng vang lên tiếng động không nhỏ. Gian phòng bên cạnh như thể bị dùng sức đẩy ra, cửa va
vào tường vang lên tiếng động mạnh.
Tần Tuyên Tuyên hoảng sợ, tầm mắt vừa quay ra, chỉ thấy bên ngoài gian
phòng cô đang đứng xuất hiện một đôi giày da của nam, mà cánh cửa cũng
bị dùng sức gõ.
Cửa khóa, dĩ nhiên là không thể mở ra.
“Tuyên Tuyên, anh biết em ở bên trong! Em mau ra đây!” Ngoài cửa là giọng điệu vội vã của Đỗ Mộ Ngôn, như một con thú bị giam giữ, vội tìm lối ra.
Tần Tuyên Tuyên ngẩn ngơ, cô không ngờ Đỗ Mộ Ngôn đuổi đến đây nhanh như vậy, còn chạy vào nhà vệ sinh nữ nữa!
Không nhận được câu trả lời của Tần Tuyên Tuyên, Đỗ Mộ Ngôn không buông tay,
lại dùng sức gõ cửa, giọng điệu chậm lại, “Tuyên Tuyên, cho dù em không
lên tiếng thì anh cũng biết em ở bên trong. Em ra đây đi, có chuyện gì
chúng ta giáp mặt để nói, anh có thể giải thích!”
Đỗ Mộ Ngôn sau khi kết thúc cuộc họp về văn phòng, được trợ lý Lâm báo cáo là Tần Tuyên Tuyên đến tìm hắn nhưng rồi vội vàng rời đi, lúc đó hắn đã thấy không ổn rồi, vội trở lại văn phòng, quả nhiên thấy laptop có dấu
hiện bị động chạm, nói cách khác chuyện hắn luôn theo dõi Tần Tuyên
Tuyên đã bị cô phát hiện!
Một khắc kia, hắn như vỡ vụn! Chưa kịp nghĩ ngợi gì, hắn ném xuống toàn bộ
quản lý cách ngành, vừa gọi điện cho Tần Tuyên Tuyên vừa chạy về hướng
Tụ Mỹ. Di động của Tần Tuyên Tuyên cũng không có người nghe, may mà Tụ
Mỹ không xa, hắn chạy đến rất nhanh, đi vào văn phòng Tần Tuyên Tuyên
mới phát hiện túi xách và điện thoại của cô đều ở trên bàn nhưng không
thấy cô đâu. Hỏi đồng nghiệp của cô thì biết rằng trước khi hắn đến, Tần Tuyên Tuyên hình như có tìm kiếm gì đó ở bồn hoa, sau đó ra ngoài, có
lẽ là vào phòng trà nước hay nhà vệ sinh.
Đỗ Mộ Ngôn cũng không dám chậm trễ, lòng hắn không dám tồn tại tâm lý may
mắn, hắn biết Tuyên Tuyên đã phát hiện ra chuyện hắn chuẩn bị máy theo
dõi rồi! Hắn đến phòng trà nước, không thấy tần Tuyên Tuyên, lại đến nhà vệ sinh nữ tìm từng gian một, cuối cùng cũng đã phát hiện ra cô.
“Anh còn muốn lừa tôi sao?” Cuối cùng Tần Tuyên Tuyên mở miệng, bởi vì Đỗ Mộ Ngôn đã đến, toàn bộ uất ức trong lòng đều trào lên, hốc mắt lại ẩm ướt một lần nữa nhưng cô cố đè nén, không cho tiếng nức nở nghẹn ngào trào
ra.
“Tuyên Tuyên!” Nghe được giọng Tần Tuyên Tuyên, trái tim Đỗ Mộ Ngôn buông
lỏng, lập tức nói, “Tuyên Tuyên, em mau ra đây, anh có thể giải thích,
anh sẽ không lừa em nữa!”
“Tôi không tin…” Tần Tuyên Tuyên cúi đầu nói, “Nơi này là nhà vệ sinh nữ, anh mau