XtGem Forum catalog
Cố Chấp

Cố Chấp

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324565

Bình chọn: 7.5.00/10/456 lượt.

ri, xanh tím hòa vào nhau đủ để người ta thèm thuồng, “mời Tần

tiểu thư, nếu cô còn muốn gì thì cứ nói với tôi.”

Hắn đặt khay lên bàn uống nước, cung kính chờ Tần Tuyên Tuyên.

Tần Tuyên Tuyên vội hỏi: “Trợ lý Lâm, anh khách sáo quá rồi. Cảm ơn anh, như thế là đủ rồi.”

“Nên mà.” Trợ lý Lâm mỉm cười, “vậy tôi ra ngoài trước, nếu có việc gì xin

cứ nói với tôi, tôi ở ngay bên ngoài thôi, hội nghị chắc cũng sắp chấm

dứt rồi, Đỗ tổng sẽ sớm về thôi.”

“Tôi biết rồi, cảm ơn anh.” Tần Tuyên Tuyên khách sáo nói, nhìn Lâm trợ lý ra ngoài.

Suýt chút nữa bị người ta bắt gặp xem lén, Tần Tuyên Tuyên không tránh khỏi e ngại, cô ngồi xuống sofa vừa ăn hoa quả Lâm trợ lý đưa tới vừa nhìn

thời gian.

Không được bao lâu, ánh mắt cô lại dừng trên cái laptop kia, do dự vài giây, cô lại đứng dậy đến bên bàn, lật màn che Laptop ra.

“Đây là…”

Ban đầu Tần Tuyên Tuyên nhìn hình ảnh trên màn hình thì còn hơi khó hiểu,

chỉ thấy quen quen nhưng vẫn chưa liên tưởng đến điều gì. Đến khi màn

hình chiếu đến hình ảnh Tả An Lôi thì lòng cô nao nao rồi mắt lập tức

trừng lớn hai mắt.

Cô đang nhìn hình ảnh trực tiếp?

Chính giữa màn hình là bàn công tác của Tần Tuyên Tuyên, giờ phút này dĩ

nhiên là không một bóng người, bên phải là Đan Quyên đang làm việc.

Tần Tuyên Tuyên ngây dại, rất lâu cũng chưa có cách hồi phục lại.

Đây là… Đỗ Mộ Ngôn theo dõi cô? Sợ cô bị bắt nạt, hay sợ cô đi lại mờ ám

với người đàn ông khác? Hay là nói, phía sau còn có nguyên nhân sâu kín

hơn?”

Tần Tuyên Tuyên bỗng dùng sức che lại màn hình rồi nhanh chóng ra khỏi văn

phòng. Cô vừa đi ra, Lâm trợ lý nghe được động tĩnh liền ngẩng đầu lên

hỏi cô, “Tần tiểu thư, có chuyện gì sao? Xin cứ nói đừng khách sáo.”

Tần Tuyên Tuyên dùng hết sức không để kinh hoàng hiện ra ngoài, miễn cưỡng

cười nói: “Vô cùng xin lỗi, tôi nhớ ra mình còn có việc, phải về trước.”

“A, được rồi, tôi sẽ nói với Đỗ tổng là cô tới tìm ngài ấy.” Lâm trợ lý nói.

Tần Tuyên Tuyên há miệng định bảo hắn đừng nói với Đỗ Mộ Ngôn việc cô đến

đây nhưng lại nghĩ đến người trả lương cho trợ lý Lâm là Đỗ Mộ Ngôn, dĩ

nhiên hắn phải hướng về Đỗ Mộ Ngôn rồi, có nói cũng vô dụng nên không đề cập đến nữa, gật gật đầu chào rồi nhanh chóng ra ngoài.

Tần Tuyên Tuyên trở về Tụ Mỹ rất nhanh, dựa theo hình ảnh mới nhìn thấy tìm kiếm vị trí máy theo dõi, rát nhanh đã tìm được máy theo dõi được che

dấu tốt trong bồn hoa cạnh cửa.

“Tần Tuyên Tuyên, em đang tìm gì thế?”

Khi Tần Tuyên Tuyên cầm chặt máy theo dõi trong tay, Đan Quyên thấy trạng thái kỳ lạ của cô nên mới hỏi.

Tần Tuyên Tuyên kinh hoàng, lắc đầu nói: “Không có việc gì!”

Nói xong cô lại chạy ra ngoài, chạy thẳng vào nhà vệ sinh chọn một buồng

không có người khóa cửa lại, kinh ngạc nhìn chằm chằm máy theo dõi trong tay.

Bồn hoa được Đỗ Mộ Ngôn phái người đưa tới khi cô và hắn quen biết chưa

lâu. Lúc đó cô còn thấy kỳ quái, rõ ràng là bị tai nạn xe đập đầu mà Đỗ

Mộ Ngôn sao lại vui vẻ thế chứ? Nhưng bây giờ xem ra thì khi đó mục đích đưa bồn hoa của hắn là để lắp đặt máy theo dõi rồi!

Nhưng mà cuối cùng là vì sao?

Tần Tuyên Tuyên chỉ cảm thấy đầu óc đau đớn như muốn nổ tung, căn bản không thể bình tĩnh tự hỏi được. Cô không có cách nào để tìm một cách giải

thích hợp lý cho hành động lần này của Đỗ Mộ Ngôn được. Vì vừa gặp đã

yêu nên sau đó trang bị máy theo dõi để giám thị mọi động tĩnh của cô ư? Cho dù suy luận này là thật thì cũng quá đáng sợ!

Nhớ tới lúc vừa quen biết Đỗ Mộ Ngôn, vài lần vô tình gặp gỡ, đáy lòng Tần

Tuyên Tuyên bỗng rét run. Khi đó cô đã nghi ngờ Đỗ Mộ Ngôn cố tình gặp

mình rồi, nhưng sau đó biểu hiện lạnh nhạt của hắn khiến nghi ngờ của cô tan biến, sau đó lại xảy ra nhiều chuyện như thế, cô cũng không nhớ lại mấy chuyện nhỏ đó nữa. Vừa nghĩ đến việc từ ngày bồn hoa được đưa vào

Tụ Mỹ thì mọi cử chỉ hành động của cô đều bị Đỗ Mộ Ngôn theo dõi, cô chỉ cảm thấy lòng mình là một mảnh lạnh lẽo. Cho tới giờ cô vẫn cảm thấy Đỗ Mộ Ngôn là một người đàn ông thật vĩ đại, sao hắn có thể yêu thích

mình, đúng là chuyện không tưởng được, nhưng bây giờ có lẽ là mọi hành

động của hắn đều có lý do cả.

Tần Tuyên Tuyên hít sâu một hơi, chỉ cảm thấy hốc mắt căng ra, không nhịn

được bắt đầu tích tụ nước mắt. Đầu nhanh chóng xẹt qua mỗi cảnh tượng từ khi nhận lời làm bạn gái Đỗ Mộ Ngôn, cuối cùng Tần Tuyên Tuyên cũng

không kiềm chế được nữa, nước mắt tràn ra khỏi khóe mi khiến tầm mắt cô

mơ hồ.

Cô che miệng, nhỏ giọng nức nở, không muốn để người khác nghe được tiếng khóc của cô.

Tất cả đều là giả đúng không?

Ngay từ đầu, Đỗ Mộ Ngôn tiếp cận cô là có mục đích. Tuy rằng cô không thể

nghĩ được là cuối cùng hắn cần gì ở cô, có lẽ chỉ là một cuộc đánh cá,

có lẽ là một trận đấu, thế giới của kẻ có tiền cô làm sao biết được? Cô

chỉ biết là tất cả mọi tứ từ đầu đến giờ đều là một âm mưu, mà cô… đã

chìm sâu vào đó rồi. Bây giờ nghĩ lại biểu hiện háo sắc khi bên cô của

Đỗ Mộ Ngôn, cũng đã có giải đáp rồi, nếu ngày đó cô không từ chối hắn

thì có phải ngay hôm sau sẽ nhận được lời chia tay của hắn hay không?

Tần Tuyên