
i đi họp, có rảnh lại liên lạc.”
“Trúc An ——” cô lại treo điện thoại, người phụ nữ này là muốn đem anh bức điên
sao? Tốt lắm, anh sẽ không để cô né tránh, ngay tại tối nay, nhất định phải đem
kết cục chuyện xưa viết ra, hơn nữa chỉ có thể chọn dùng bản cũ của anh!
Khi tan ca, vừa đi ra cửa
cao ốc, Kha Trúc An nhìn thấy chồng trước đứng ở bên cạnh xe, thực hiển nhiên
là đang đợi người, mặc kệ trên lối đi bộ có bao nhiêu người, anh không hề nhìn
ai, một đôi mắt lo lắng thẳng nhìn chằm chằm cô, như là sợ cô tùy thời sẽ chuồn
đi.
Vẻ mặt của anh khiến cô nghĩ đến một vài thiếu niên bất lương, khi tan học sẽ
chờ ở cửa trường học chặn người, sau đó bắt đến địa phương ẩn mật giải quyết ân
oán. Nhân vật nguyên bản giống hoàng tử, lại bị cô tưởng thành tiểu lưu manh,
chỉ có thể nói tình yêu thật thú vị.
Cô đi lên trước lễ phép hỏi. “Chu tổng giám đốc, sao anh lại tới đây? Anh muốn
tìm ai?”
“Em so với ai khác rất rõ ràng, lên xe!” Anh mở cửa xe cho cô, thái độ gấp gáp
lại bá đạo, quả nhiên là một nhân vật dữ tợn, nhưng cô cũng không sợ, bình tĩnh
khéo léo từ chối. “Thật ngại, tôi có hẹn khác rồi.”
“Em hẹn ai? Nam hay nữ?” Là ai có can đảm lớn
như vậy dám cướp người với anh?
Anh dùng lực cầm hai vai của cô, cô lập tức nhăn mày lại. “Anh làm đau tôi.”
“Thực xin lỗi, anh quá kích động...” Anh buông tay ra,
thật không biết mình đang làm cái gì, dục tốc tắc bất đạt (nóng vội thì
không thành công), anh làm sao có thể quên
đạo lý kia? Nhưng vừa thấy cô, kế hoạch gì đều bị ném ra sau đầu.
Cô hừ một tiếng, chu miệng lên nói: “Hôm nay bên quỹ hỗ trợ có một cuộc bán
hàng từ thiện, tôi đã hẹn bọn họ sẽ đi qua cổ động.”
“Anh đưa em đi.” Hoạt động có ý nghĩa như vậy, sao không thông báo cho anh? Còn
có, cô chu miệng làm cái gì, muốn anh hôn cô ngay sao? Anh không phải không
muốn làm, mà là sợ cô ngượng ngùng.
Cô không khẳng định nhìn anh một cái. “Anh sẽ mua gì sao? Bằng không tôi không
cho anh theo.”
“Anh cam đoan, em kêu giá mỗi vật phẩm bán hàng từ thiện, toàn bộ anh đều mua
hết.” Có thể tiêu tiền giải quyết đều là việc nhỏ, trọng điểm là lòng của cô,
ngàn vàng khó mua.
Cô lắc đầu, dùng giọng điệu động tình nói: “Chu đại thiếu gia, tôi lại không
coi anh là cái máy rút tiền, anh trăm ngàn không cần tự coi nhẹ mình, nghĩ rằng
mình chỉ có công năng này.”
“Kha đại tiểu thư, anh đã không còn có biện pháp gì để có em, em muốn anh làm
như thế nào anh đều làm.”
Hai tay của anh bỏ xuống, vì vận mệnh của mình mà thở dài, làm một người phụ nữ
nhìn thấu tâm một người đàn ông, cô ta chính là có thể đem anh đùa bỡn trong
lòng bàn tay nhỏ.
“Làm người tại sao phải buồn tình như vậy? Liền phiền anh theo tôi đến buổi từ
thiện.” Cô cố nín cười, đấu võ mồm như thế lại nhớ tới lúc trước, làm cho người
ta làm không biết mệt.
“Cám ơn, đây là vinh hạnh của anh.”
Đêm đó ở hội bán hàng từ thiện, khiến mọi người chú ý nhất vẫn là đôi vợ chồng
ly hôn này, chuyện xấu bọn họ đã sớm truyền khắp nơi đều biết, hôm nay tính
công khai tin tức gì sao? Phóng viên tới chơi không dự đoán được bọn họ sẽ xuất
hiện, đối với phần thu hoạch ngoài dự đoán này, đều chụp ảnh tồn chứng.
Kha Trúc An kéo tay chồng trước, mỉm cười thăm hỏi với nhóm truyền thông, không
trả lời vấn đề gì, Chu Thế Hiên cũng biểu hiện giống vậy, thời cơ còn chưa tới,
nếu có tin tức tốt, anh hận không thể tự mình mời phóng viên dự họp nói rõ.
Hội bán hàng từ thiện triển khai, mỗi khi Kha Trúc An gật đầu, Chu Thế Hiên
liền giơ lên hai bảng số của hai người, cô chăm chú nhìn vật phẩm bán hàng từ
thiện, ánh mắt cũng không chớp một cái.
“Em muốn thứ đó?” Anh ở bên tai cô hỏi, thanh âm hơi khàn khàn.
Cô cũng không cam lòng yếu thế, kề tai nói nhỏ với anh: “Uh, bức họa này rất có
chiều sâu, có thể đặt ở nhà anh, tôi tặng anh.”
“Anh tặng em, đặt ở nhà chúng ta.” Cưng ơi, mua cái gì đều được, vấn đề là còn
tiếp tục châu đầu ghé tai như vậy, anh có thể sẽ làm ra động tác bất nhã với cô
ngay ở đây, mà ngày mai trên báo sẽ xuất hiện ảnh chụp hạn chế trẻ em xem.
“Chúc mừng Kha tiểu thư số 13, và Chu tiên sinh số 14, ở bán hàng từ thiện đêm
nay làm chúng tôi thu hoạch rất nhiều, lúc này cũng chúc bọn họ hạnh phúc mỹ
mãn, cả đời cả thế!” Đảm nhiệm người chủ trì luôn có tài ăn nói tốt, nói làm
cho lòng người nở rộ.
Tiếng vỗ tay ở hiện trường không ngừng, không khí nhiệt liệt, Chu Thế Hiên lại
trào dâng cảm xúc, bởi vì vợ trước bỗng nhiên hôn lên gương mặt anh, việc này
đại biểu cái gì? Không có khả năng là kỹ xảo biểu diễn chứ? Khi cô nhẹ nhàng
cười với anh, anh rất khó bảo trì đầu óc thanh tỉnh, tối nay anh tuyệt đối
không buông tha cô, yêu phải nói ra, không thương cũng phải nói rõ.
Đương nhiên, anh chỉ cho phép cô nói yêu.
*********
Hoạt động kết thúc mỹ mãn, hai người ra khỏi hội trường, bãi đỗ xe ngay cách đó
không xa, Kha Trúc An đi đến một nửa lại dừng lại cước bộ. “Hôm nay thật sự rất
cám ơn anh, tôi đón taxi về nhà thì được rồi, ngủ ngon.”
“Đừng đi!” Chu Thế Hiên giữ chặt tay cô, rốt cuộc nhịn không được t