
hại thì khai thạt với tớ đi! Anh chàng sáng nào cũng đưa cậu bằng BMW là ai? Đừng nói là anh họ cậu đấy! Đánh chêt tớ cũng không tin!
Xán Xán mồ hôi đầm đìa:
- Anh ấy, anh ấy là một người bạn của tớ…
- Bạn? – Ngô Hiểu Phi nhìn vẻ rất coi thường – Bạn trai thì là bạn trai! Nói cứ như hai người trong sáng lắm ấy!
- Không phải mà! – Xán Xán cuống lên – Bạn mà tớ nói chỉ là bạn bình thường, như anh trai thôi.
- Tô Xán Xán, cậu bốc phét ít thôi! Anh ấy là bạn bình thường thôi à? Hai kẻ điên kia cũng chỉ là chị em thôi đấy! – Nói rồi chỉ tay vào Vương Mỹ Lệ và Ôn Nhu vừa cãi nhau giờ đã thân mật ngọt xớt. Xán Xán thoắt cái như hóa đá.
- Khai thực ra! Nếu không tớ rải truyền đơn mỗi người trong công ty một tờ bây giờ!
Từ hóa đá, Xán Xán cảm thấy vỡ vụn.
- Thật sự tớ không lừa cậu mà! Bọn tó không có quan hệ gì đâu anh ấy là GAY! – Anh Noãn Noãn, em có lỗi với anh, dù sao cô ấy cũng là hủ nữ, sẽ không nhìn anh với áanh mắt kỳ thị đâu!
- GAY?! – Ngô Hiểu Phi hai mắt sáng rực – Cậu nói anh chàng dẹp trai ấy là GAY? Là vợ hay là chồng? Loại gì? Mau lên, tớ cần biết đầy đủ!
Xán Xán cuống lên:
- Anh ấy là vợ…
- Vợ? – Ngô Hiểu Phi nhìn Xán Xán khó hiểu – Tớ thấy anh ấy rất mạnh mẽ mà? Sao là vợ được? Cậu đừng có đánh trống lảng, định cố tình lừa tớ hả?
- Tớ không dám mà… – Xán Xán ôm chặt ngực mình, làm ra vẻ sợ hãi.
- Thế cậu nói xem anh ấy là loại vợ gì?
Xán Xán nghĩ một lúc:
- Chắc là thuộc loại cam chịu…
- Xán Xán! – sắc mặt Ngô Hiểu Phi đột nhiên trở nên vô cùng nghiêm túc – Nếu cậu thật sự nghĩ như vậy thì tớ bảo cho cậu biết, anh ấy tuyệt đối không phải là vai vợ! Cùng lắm anh ấy chỉ ở vai vợ nhất thời thôi. Người đàn ông như thế cần phải được trau dồi để trở thành người chồng mới phải!
Trời ơi…
Ngô Hiểu Phi không ngớt rót vào tai những lời răn dạy, Xán Xán bắt đầu nảy ra những ngờ vực về thân phận làm vợ của Triệu Noãn Noãn trong mối tình đồng giới. Cô ây nói không sai mà!
Ngắm kỹ Triệu Noãn Noãn, ngũ quan sáng rõ vuông vắn, vóc dáng cao lớn, thân hình khỏe mạnh, cơ bắp cuồn cuộn, trông thế sao có thể là vai vợ được? Chẳng lẽ từ khi cô nhìn thấy Cao Vũ thì anh ấy mới tự nguyện vào vai vợ? Không hiểu nổi, không thể hiểu…
Suốt ngày trong óc Xán Xán cứ vang lên những lời nói của Ngô Hiểu Phi. Tan làm một cái, cô chạy ngay xuống lầu, chui thẳng lên xe Triệu Noãn Noãn đang đợi. Ngồi lên xe rồi cô cứ dán mắt nhìn mãi vào Triệu Noãn Noãn.
- Em nhìn đủ chưa?
Triệu Noãn Noãn vẫn chuyên tâm lái, rốt cuộc không nhịn được, phanh két một cái dừng xe bên đường quay lại nhìn Xán Xán đang ngây ngô ngắm mình – Từ lúc lên xe đến giờ, em cứ đăm đăm nhìn anh không nói một tiếng, mặt anh có vết gì sao?
Xán Xán định thần nhìn vẻ mặt ghê gớm của Triệu Noãn, sợ đến nỗi tim đập bồm bộp. Hóa ra mình quá đáng rồi, cứ nhìn người ta suốt quãng đường! Tội quá, tội quá…
- Rốt cuộc em nhìn cái gì?
Xán Xán chống cằm nhìn anh chăm chắm mở miệng rất chân thành.
- Anh Noãn Noãn, em cảm thấy anh vẫn rất hợp vào vai chổng đấy!
Im ắng, im ắng, im ắng…
Đột ngột máy lại khởi động, xe lại từ từ chuyển bánh
- Anh Noãn Noãn?
- Anh Noãn Noãn!
Sao anh không nói? Dù gì cũng phát biểu ý kiến chứ!
Đáng ghét! Làm sao mà cười một cách quái lạ vậy?
Sớm hôm nay đến công ty, Xán Xán bị Bạch Tinh Tinh gọi vào phòng làm việc. Cô run rẩy bước vào phòng, nhận ra Bạch Tinh Tinh mặt lạnh như tiền, không nói một lòi, xem ra tâm trạng rất khó chịu.
Trong không gian im ắng, Xán Xán bắt đầu suy đoán lung tung. Chẳng lẽ vì hôm nọ bị va vào ngực mà cô ấy ôm hận nên tìm cô trút bực? Rất có thể đấy, Ngô Hiểu Phi chẳng nói rồi sao, ngực Bạch Tinh Tinh đều là độn cả, biết đâu mình phát hiện bí mật của cô ấy, nên muốn… giết người diệt khẩu?
Hả! Xán Xán nghĩ vậy mà thấy hãi quá, nhân lúc Bạch Tinh Tinh chưa lên cơn, vội nói trước:
- Trưởng phòng ơi, hôm qua em… không phải cố ý xô vào… xô vào chị đâu!
Cô nói xong, vẻ mặt lạnh như tiền của Bạch Tinh Tinh càng sa sầm lại. Xán Xán càng tin là mình nghĩ đúng, đúng là cô ấy giận vì việc này rồi!
- Trưởng phòng ơi, thật sự em không cố ý, em không hiểu biết gì, không biết là…
Đối phương mặt vẫn sa sầm như cũ, xem ra muốn giết người, Sao thảm cảnh thế này? Oan uổng quá! Xán Xán cuống lên:
- Trưởng phòng ơi, thật sự em không biết chị độn ngực, nếu biết trước em đã không động vào chị đâu ạ!
Im lặng…
- Tô Xán Xán! – Cuối cùng Bạch Tinh Tinh cũng nổi cơn, mặt đỏ lựng lên quát – Cô nghĩ rằng tôi tìm cô vì việc hôm qua?
- Không phải ạ? – Xán Xán ngẩn ra, không phái vì việc hôm qua thì còn là việc gì? Cô nhớ là chưa từng gây sự gì đến lần thứ hai với sếp bé mà…
Rầm! Chỉ thấy Bạch Tinh Tinh đập tay một phát, một thứ gì đó bị vứt ra trên bàn.
- Cô đã làm cái gì, tự mình biết rõ chứ! – Giọng nói còn lạnh hơn cả sắc mặt, rõ ràng cô ấy đang tức giận cực độ.
Xán Xán rón rén lại gần, nhìn trên bàn thấy một tập tài liệu gì đó, trên mặt có in mấy chữ lớn màu đỏ Kế hoạch… Là gì vậy? Xán Xán nhìn tập giấy tờ hồi lâu, nghĩ mãi không ra đành trông chờ Bạch Tinh Tinh:
- Trưởng phòng à, đây là…
- Đây là việc t