Old school Easter eggs.
Chúng Mình Lấy Nhau Đi

Chúng Mình Lấy Nhau Đi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323710

Bình chọn: 9.00/10/371 lượt.

gười không có chuyện gì muốn nói với tôi sao? – Cao Vũ cười hí hởn, hoàn toàn không thê biết trong bụng anh ta nghĩ gì.

Xán Xán không biết nên nói gì, thò tay định kéo Triệu Noãn Noãn, bị anh tránh xa, đành gắng gượng giơ đầu chịu báng:

- Việc đó… bọn em cũng không có ý giấu anh…

Cô nhấn mạnh hai chữ bọn em, có chết cũng kéo Triệu Noãn Noãn chết cùng một giuộc.

- Vậy là có ý giấu anh hả?

Vâng ạ… à không phải! Không phải! Em với anh Noãn Noãn không phải kết hôn thật, anh đừng hiểu nhầm, chúng em chỉ là… chi là… – Xán Xán cuống lên, nhưng càng cuống càng không biết diễn đạt thế nào. – Em tuyệt đối không làm ảnh hưởng đến hai người đâu, anh cứ coi như không có em, vả lại, sau này bọn em sẽ ly hôn, thật đấy ạ! – Nói xong, cô nhìn Cao Vũ với vẻ hết sức chân thành.

Nghe Xán Xán giải thích xong, Cao Vũ chẳng ho he một tiếng, vẫn tựa cửa, nét mặt thản nhiên như chưa nghe thấy gì.

Xán Xán nghĩ rằng anh ta không tin, lập tức thêm vào

Không tin anh cứ hỏi Noãn Noãn đi, bọn em thật sự sẽ ly hôn mà! Thật đấy! – Nói rồi, cô đánh mắt về phía Triệu Noãn Noãn.

Triệu Noãn Noãn mấp máy môi, sắc mặt rất khó coi:-

- Bọn tôi thế nào, không liên can tới anh.

Nói xong sa sầm mặt quay về phòng.

Xán Xán chưng hửng, hôm nay Triệu Noãn Noãn làm sao thê? Sao mà

nói giận là giận luôn thê?

- Anh đừng hiểu nhầm, anh Noãn Noãn anh ấy… anh ấy xấu hổ phải giải thích với anh… – Xán Xán đành giơ đầu ra nói hộ.

- Anh biết. – Cao Vũ đang nói bỗng đứng thẳng người. – Anh hiểu hai em mà.

- Ui chà! Mặt trời mọc từ đằng Tây rồi, hóa ra Cao Vũ lại rộng lượng đến thế Xán Xán có phần kinh ngạc, nhưng thoắt cái cô nghĩ khác ngay, quan hệ thật sự giữa cô với Noãn Noãn, Cao Vũ thông minh thế thoạt nhìn đã nhận ra ngay, chắc chắn không thể bị hiểu nhầm, vì thế mới thản nhiên được chứ. Nhưng cái câu Cao Vũ vừa nói vẫn có gì đó khó chịu, rốt cuộc vấn đề nằm ở đâu nhỉ?

- Xán Xán, ổn chứ? – Triệu Noãn Noãn bối rối nhìn Xán Xán. Nếu không anh đi nói với mẹ anh, để mẹ…

- Đừng… – Xán Xán vội cắt ngang. – Nếu anh làm thế, mẹ anh chắc chắn sẽ nghi ngờ đấy! Đến lúc đó, mẹ mới dò xét kỹ càng thì việc của bọn mình coi như đi tong mất.

Tuy Xán Xán nói vậy nhưng Triệu Noãn Noãn vẫn còn chần chừ

- Nhưng cũng không thể bắt em phải ngủ… ngủ… với anh… – Nhất thời xấu hổ, anh ấp úng, rồi kiên quyết – Nếu không, anh ngú dưới sàn! – Nói rồi, vội cầm gối đi.

- Anh làm gì thê? Sao mặt lại đỏ lên thê? Nóng quá à? Nếu không em sẽ hạ nhiệt độ máy lạnh xuống chút nữa? – Xán Xán cuối cùng cũng phát hiện thấy Triệu Noãn Noãn lúng túng.

- Đâu có! – Triệu Noãn Noãn hốt hoảng tránh ánh mắt của cô, kỳ thực anh râ’t căng thẳng, từ nhỏ tới lớn anh chưa tùng ngu chung phòng với một cô gái nào, chưa kể đây là Tô Xán Xán.



- Xán Xán, ăn thịt bò đi.

- Xán Xán, ăn cái này này.

- Cả món này nữa, Xán Xán, em thích ăn nhâ’t món này mà.

Bữa tối, đột nhiên Cao Vũ trở nên khác thường, gắp thức ăn

lia lịa cho Xán Xán.

Xán Xán hãi quá, cuối cùng cô nhận ra có gì đó không ổn, hôm nay Cao Vũ đã gọi không dưới một trăm lẩn tên Xán Xán, anh ta không gọi em họ nữa, cứ nhè tên cồ mà réo Xán Xán. Điểu này cô không quen tý nào.

-Không cần đâu, đế em tự gắp… – Xán Xán giác ngộ được sủng ái quá cũng khổ thế nào.

- Không sao, trước đây anh tưởng nhầm em là em họ của Noãn Noãn, gây cho em bao nhiêu phiền toái, anh phải xin lỗi em chứ. – Cao Vũ cười, lại gắp cho Xán Xán một chiêc đùi gà.

- Em… em ăn không hết đâu..

- Cứ ăn từ từ là hết được, trông em dạo này gầy đi đây, chịu khó bồi bổ vào.

Nhìn bát cơm đầy ú ụ như kim tự tháp, Xán Xán đột nhiên có cám giác Cao Vũ nhất định trong lòng tất hận cô, muốn cho cô chết đi! Thật thâm độc!

Bị bức bách quá, Xán Xán đành quay sang Triệu Noãn Noãn cầu cứu, ngờ đâu vừa chạm mắt, cậu chàng lập tức làm như không thấy, ngoảnh ra nơi khác. Thế nghĩa là sao chứ? Chẳng lẽ bọn họ định vào hùa hại chết cô để họ về sống với nhau?

Quỷ thần ơi! Không còn thiết đến mạng người nữa sao!

Xán Xán đành rưng rưng lệ cố nuốt hết đống thức ăn bằng tới hai bữa cơm. Khi đứng lên, cô cảm thây mình chẳng khác gì ngưòi mang bầu.

- Để anh thu dọn cho! – Cao Vũ đột ngột giành lấy việc rửa bát.

Lại việc gì nữa thê? Xán Xán kinh ngạc đến độ con ngươi muốn nhảy khỏi tròng mắt, hại chết cô còn chưa đủ sao? Ác độc đến mức tiêu hóa cũng không cho thật quá thể!

-Anh… anh… anh… – Anh ác quá đấy!

Chưa dứt câu, Cao Vũ đã chớp chớp mắt nhìn cô. – Đừng cám ơn anh, là việc anh nên làm mà.

Nên làm? Nên làm cô chết ấy hả?

* * *

Sau hôm đó, sinh hoạt của Xán Xán xảy ra hai xáo động lớn.

Thứ nhât: Triệu Noãn Noãn bắt đầu không đêm xỉa đến cô.

-Noãn Noãn, quần áo anh thay hôm qua đâu? Tự đi lây ra đây.

- Không cần, anh tự giặt lấy.

- Thật hả? – Xán Xán vui hẳn lên.

- Quần áo của anh từ nay về sau em đừng giặt hộ, cả phòng anh nữa, em cũng đừng tùy tiện vào, anh sẽ tự dọn lấy.

Việc gì cũng không để cô làm, quả là quá kỳ quái, cô đâm ra Io lắng:

- Anh Noãn Noãn, anh sao vậy? Phát ốm rồi à? Có vẻ không sốt mà…

- Em bỏ ra đi! Đừng có lôi lôi kéo kéo, anh phải làm việc! Ối