The Soda Pop
Chú À, Anh Không Biết Yêu

Chú À, Anh Không Biết Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323423

Bình chọn: 8.5.00/10/342 lượt.

ng mãnh

liệt, tựa như muốn lấy đi hết sức lực của cô, đầu lưỡi mang theo mùi

rượu nhàn nhạt quấn quýt lấy cô. So với khi nãy hôn giả trong toilet

hoàn toàn khác nhau, Mạnh Hiểu Diêu dường như có thể cảm thấy dục vọng

của anh.

Cho đến khi thang máy dừng ở tầng 9, cửa mở ra, Chu Diễm mới buông lỏng Hiểu Diêu cả người vô lực, một tay đỡ vai cô, sau đó đi

vào trong phòng.

Nghe thấy tiếng cửa mở ra, toàn thân Mạnh Hiểu

Diêu run run, sau đó cả người bị anh ném lên giường lớn. Ngẩng đầu, đột

nhiên cô bị một bóng đen đè xuống, ánh sáng mờ tối trong phòng đều bị

che đi.

Cũng không chờ Mạnh Hiểu Diêu phản ứng lại, Chu Diễm đã

hôn tới tấp vào tai và gáy cô, bàn tay to lớn lạnh lẽo dọc theo vòng eo

tinh tế, mở nút quần jean kéo khóa quần xuống.

Mạnh Hiểu Diêu sợ

tới mức chống tay lên ngực anh, không dám lên tiếng, trong đôi mắt tràn

đầy nước. Nhưng ngay vào lúc này động tác của Chu Diễm đột nhiên ngừng

lại, hai tay chống bên người cô, cúi đầu phức tạp nhìn người bên dưới,

sau đó ngồi dậy.

Mạnh Hiểu Diêu ngạc nhiên. Chu Diễm đã đứng dậy, xoay lưng về cô nói: "Nếu không phải ý này, lần sau đừng như vậy ."

"... Anh Tiểu Diễm."

Chu Diễm quay đầu nhìn cô ảm đảm cười: "Ngủ nhớ khóa cửa cẩn thận, ngày mai anh tới tìm em."

Sau khi cửa bị Chu Diễm Môn đóng lại, Mạnh Hiểu Diêu ngồi trên giường sợ

run hồi lâu, nhất thời tâm trí cô trống rỗng. Cô giơ tay chạm lên môi

mình, cảm giác này cô không chán ghét, thậm chí... Còn có chút chờ mong

khó hiểu. Vì sao như vậy? Chẳng lẽ cô thật sự có cảm tình với Chu Diễm?

Lúc Chu Diễm trở về phòng của mình, anh dựa vào phía sau cửa day day huyệt thái dương, lắc đầu cười khổ: "Mình sao vậy?"

Khi nãy trong nháy mắt anh bỗng có loại xúc động giống như lúc ôm Sam Tuyết vào vòng tay, kìm lòng không được cũng như không muốn buông tay. Kỳ

thật từ lúc tới H đại, lúc nhìn thoáng qua Mạnh Hiểu Diêu anh đã cảm

thấy ánh mắt cô bé này và Sam Tuyết giống nhau như đúc. Cho nên khi đó

theo bản năng anh mới giúp cô giải vây.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: chương này có chút chay, ngày mai thêm thịt! Duy trì cầm thú Chu Diễm haha! Ngày hôm kia Chu Diễm đã giúp Mông Mông ký đơn ở riêng, nên bây giờ Chu Mông Mông và Tề Xuyên đã khôi phục lại cuộc sống vợ chồng.

Hôm nay, là ngày khám thai định kỳ.

Buổi trưa sau khi tan học, Tề Xuyên dẫn Chu Mông Mông đến bệnh viện mẹ anh

khám. Kết quả kiểm tra khá tốt, bác sĩ nói thai nhi rất khỏe mạnh. Nhưng nên chú ý cẩn thận, duy trì tập thể dục đều đặn, ăn uống phải đảm bảo

chất lượng, khi ăn nên chia thành nhiều bữa.

Sau khi bác sĩ nói

xong, Chu Mông Mông dường như còn có chuyện muốn hỏi, nhưng Tề Xuyên cứ

ngồi bên cạnh khiến cô không dám mở miệng.

Lúc bác sĩ đứng dậy

muốn tiễn hai người ra cửa, Chu Mông Mông thừa dịp Tề Xuyên đi ra ngoài

liền xoay người kéo tay bác sĩ, nhỏ giọng hỏi.

Bác sĩ nghe xong

thoáng sửng sốt, sau đó bật cười: "Ba tháng sau đến trước tám tháng là

được, đều chuyện này phải nhắc nhở chồng cháu chú ý, đừng quá trớn."

Chu Mông Mông đỏ mặt gật đầu tạm biệt bác sĩ, xoay người đã thấy Tề Xuyên dựa vào cửa nhìn mình: "Đi chưa?"

Cô mỉm cười bước qua khoác tay Tề Xuyên, ngẩng đầu nói: "Anh không tò mò xem em hỏi bác sĩ cái gì à?"

Tề Xuyên trông cô tỏ vẻ thần bí, cúi đầu hôn lên cái miệng chúm chím hồng, cố ý hỏi: "Cái gì?"

Chu Mông Mông cười hắc hắc: "Anh không thấy ngực em dạo này lớn hơn một chút hả?"

Nghe cô nói xong, Tề Xuyên cúi đầu nhìn phía trước của ai đó, áo thun bó

sát, mượt mà no đủ, đôi mắt đen thoáng dao động, miệng anh dán lên tai

cô, dụ hoặc nói: "Về nhà để anh kiểm tra cho, xem em có phải bị phù hay

không?"

Hai người đang nói chuyện bỗng có một giọng nói quen thuộc vang lên sau cửa: "Vừa rồi làm siêu âm B, bác sĩ nói sao hả em?"

"Bác sĩ nói em đã có thai bốn tháng! Anh Miểu, khi nào thì anh mới cưới em đây?"

Nhất thời toàn thân Chu Mông Mông cứng đờ, không nhớ tới phải kéo Tề Xuyên

trốn đi, đã nghe giọng nói quen thuộc kia vang lên sau lưng mình: "Tề

giáo sư?"

Tề Xuyên cúi đầu nhìn cô lo lắng, giơ tay khoác lên vai cô, bình tĩnh lịch sự đáp: "Xin chào, Chu cục."

Người mới tới đúng là anh cả của Chu Mông Mông Chu Miểu, hôm nay anh tới đây cùng bạn gái, mà Tề Xuyên...

Chu Miểu chuyển tầm mắt xuống dưới người dưới cánh tay Tề Xuyên, đồng thời

hỏi: "Đây là vợ anh? Cũng đến kiểm tra ..." Nhưng lời nói còn chưa xong

thì Chu Mông Mông đã quay người nhìn Chu Miểu xấu hổ cười: "Anh cả."

Giờ khắc này khuôn mặt tuấn tú của Chu Miểu có chút méo mó, mà Chu Mông

Mông đã quen với một Chu Miểu luôn duy trì bình tĩnh, biểu cảm như thế

này... khiến cô có chút lo sợ.

"Mông Mông!?" Chu Miểu vẫn không thể tin. Nhưng thấy Chu Mông Mông thành thật gật đầu, anh thật sự không ngờ.

"Em và Tề Xuyên khi nào thì..."

"Bọn em ở Mỹ đã kết hôn, vốn định ngày mai nói cho anh, nhưng không nghĩ

tới..." Chu Mông Mông sờ đầu, có chút mất tự nhiên giải thích cho Chu

Miểu.

Sắc mặt Chu Miểu khi đỏ khi trắng, cũng không biết do tức

giận mới vậy hay là sao nữa. Ngay lúc anh định bộc phát bỗng cô gái vẫn

đứng bên