Polly po-cket
Chồng Yêu Của Em

Chồng Yêu Của Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322502

Bình chọn: 10.00/10/250 lượt.

nhàng cười, thản nhiên nói.

Đương nhiên biết lớp mình

có nhiều nữ sinh đơn phương yêu mến Tần Nghị, cô chỉ có thể vuốt mũi cười

gượng, đối với vận may của mình không ngừng ca than.

“Thật sự hâm mộ cậu a…”

“A, a! Tần học trưởng

thật sự rất hoàn hảo…”

“Thành tích học tập hoàn

hảo…”

“Là người nối nghiệp một

sản nghiệp lớn…”

“Thật nhiều nữ sinh trộm

thích anh ấy…”

Nghe một loạt lời khen

ngợi từ nhóm nữ sinh mê luyến Tần Nghị.

“Nhưng là, anh ấy đối với

chúng ta vô cùng xa cách, chỉ đối tốt với Triệu Kỳ…”

Một bạn nữ đột nhiên nói.

Triệu Kỳ bình thản như

mặt biển bỗng nhiên tâm dội sóng!

Chỉ… đối tốt với cô?

“Còn có Hàn học trưởng.

Anh ấy với Tần học trưởng đẹp trai như nhau, lợi hại giống nhau! Chỉ tiếc, anh

ấy lại thích một tiểu muội muội học tiểu học.”

Lại một nữ sinh bĩu môi

rầu rĩ nói.

“Đúng thế a!” Mấy nữ sinh

cùng nhau tiếc hận thở dài.

“Triệu Kỳ, nói cho chúng

tớ biết đi, cậu cùng Tần học trưởng rốt cục quan hệ như thế nào? Còn Hàn học

trưởng và tiểu muội kia nữa?” Những ánh mắt tò mò nhìn Triệu Kỳ.

Quan hệ gì? Triệu Kỳ

trong lòng vừa động, nhắm mắt nghĩ, nhẹ nói: “Bằng hữu.”

“Bằng hữu?” Một loạt âm

thanh vang lên có chút thất vọng

“Bằng hữu bình thường vẫn

là bạn trai bạn gái?” Một nữ sinh sắc bén hỏi.

Nhất thời, Triệu Kỳ cảm

giác toàn bộ ánh mắt trong lớp học nhất loạt tập trung trên người mình. Điều

này nhất thời làm cô không thể thích ứng.

“Này… các cậu nghĩ là gì

thì nó là như thế!” Nghĩ đi nghĩ lại, cô nhún nhún vai, lơ đễnh nói.

Nói xong, khom người rời

xa vòng vây, trở về chỗ ngồi của mình, bắt đầu ngơ ngẩn.

Quan hệ gì? Bọn họ… được

tính là quan hệ gì đây?

“Tớ cảm thấy, bọn họ

không giống như bạn trai bạn gái. Tuy rằng bọn họ thường xuyên ăn cơm cùng nhau

nhưng có mấy lần ở nhà ăn tớ nghe được bọn họ nói chuyện, phần lớn là nói

chuyện trong lớp học, thực bình thường, không phải là chuyện tình cảm thân

mật…”

Cách đó không xa, một nữ

sinh có vẻ mặt như phóng viên thấp giọng nói.

Trời ạ, lại còn thế nữa,

Triệu Kỳ kinh hãi không thôi.

Có người nghe trộm bọn họ

nói chuyện! Hiện tại họ mới học trung học, đã tập tành làm phóng viên sao? Thật

sự là nhàm chán.

Tuy trong đầu nghĩ như

vậy nhưng trong lòng không phải không có chút tư vị.

“Nói như vậy, bọn họ

chính là bạn thân!” Ngay cả khi diễn viên chính đã đi xa, đám đông vẫn tiếp tục

hứng trí như trước.

“Tớ cũng cảm thấy thế.”

Một nữ sinh liếc trộm Triệu Kỳ, thấp giọng nói, “Các cậu xem, Triệu Kỳ đẹp trai

thế, lại luôn luôn lạnh lùng, một nửa nữ sinh thích cậu ấy. Nếu không biết cậu

ấy là nữ, tớ sớm đã gọi anh em rồi, mang cậu ấy đi câu dẫn nữ sinh. Tớ nghĩ,

Tần học trưởng cũng không ngoại lệ.”

“Ừ. Có lý.” Mấy bạn học

không hẹn cũng đánh giá tính cách, kiểu ăn mặc của Triệu Kỳ, sôi nổi gật đầu.

Bạn tốt?

Học sinh trung học dù sao

cũng là học sinh trung học, không thể che dấu cảm xúc.

Nghe được lời nói loáng

thoáng bên tai, Triệu Kỳ khẽ nhếch miệng, khuôn mặt tuấn tú nhìn ra bên cửa sổ

nổi lên một nụ cười khổ.

Chính là bạn thân sao?



"Này, Kỳ Kỳ!"

Gió xuân từng đợt thổi

tới, tiếng chim ríu rít. Chậm rãi rong chơi trên đoạn đường có những bãi ngô

đồng, một thanh âm quen thuộc đột nhiên ở sau lưng vang lên.

Thời gian trôi đi, hắn

đối với cô, không biết đã thay đổi cách xưng hô từ khi nào.

"Ân." cô miễn

cưỡng đáp ứng một tiếng, chậm rãi dừng lại rồi khẽ quay đầu, nhìn thấy một nam

nhân trẻ tuổi đuổi theo mình, hai mắt chớp nhẹ, tỏ vẻ không có gì.

"Oa, là Tần học

trưởng!" Một nữ sinh đi qua nghe thấy, hét lớn một tiếng.

Tiếng hét lớn kia đủ thu

hút người đi đường.

Trên đường, tốp nữ sinh

nhất thời gom lại nói chuyện, đi đến bên hai người tuấn mỹ kia khoa chân múa

tay.

Thời gian vội vàng trôi

qua, cô gái năm nào đã trưởng thành. Nhưng mà, tâm tình thì mãi mãi sẽ không

theo thời gian trôi đi và biến mất.

"Kỳ Kỳ, thứ bảy này

là sinh nhật 20 tuổi của anh." Mặc đám đông xung quanh, Tần Nghị cao giọng

nói.

"Uh." Triệu Kỳ

hạ mắt xuống nhẹ giọng đáp.

"Ông nội anh định tổ

chức ở tầng thượng khách sạn." Tần Nghị nói tiếp.

"Vậy chúc mừng

anh." Triệu Kỳ thản nhiên nói.

"Khách sạn nhà anh

em biết chưa?" Đã quen với vẻ mặt bình thản của cô, Tần Nghị lơ đễnh hỏi.

"Biết." Triệu

Kỳ nhẹ giọng trả lời.

Uy danh khách sạn của Tần

thị, muốn không biết cũng khó.

"Hảo, vậy buổi tối

7h, em nhớ nhé." Tần Nghị vỗ vỗ vai nàng, trịnh trọng nói.

Triệu Kỳ khẽ nhíu mày,

"nhớ cái gì?"

"Buổi tiệc sinh nhật

anh! Bảy giờ bắt đầu." Tần Nghị mở to hai mắt nhìn cô, lớn tiếng nói.

"Cái này tôi biết.

Nhưng là, anh lúc trước nói gì, bảo tôi nhớ gì?" Triệu Kỳ lẳng lặng nhìn

hắn, chậm rãi gằn từng tiếng hỏi.

"Tới tham gia tiệc

nha ! Tiệc sinh nhật anh 20 tuổi!” Tần Nghị lại lớn tiếng nói.

“Tôi đi làm cái gì?”

Triệu Kỳ khó hiểu hoi.

“Tới chúc mừng anh!” Tần

Nghị nói như một lẽ đương nhiên.

“Đến lúc ấy có rất nhiều

người tới chúc mừng anh, tôi đi làm gì?” Triệu Kỳ thản nhiên liếc hắn, nhẹ nói

“Hơn nữa, tiệc toàn là sinh viên tới, tôi là học sinh trung học không hợp. Tôi

nghĩ, về