XtGem Forum catalog
Chồng Xấu Đến Quấy Rối

Chồng Xấu Đến Quấy Rối

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323945

Bình chọn: 10.00/10/394 lượt.

oài mặt thì cười nhưng trong lòng không cười, xuất hiện trước mặt của Sở Dực Nghiêu, hơn nữa còn ôm ngực ra oai, bày ra dáng vẻ khiêu khích, mắt liếc về phía trước cửa khoa phụ sản, khóe miệng lộ ra nụ cười mỉm đùa cợt, "Ông chủ, anh ngồi ở trước cửa khoa phụ sản, không phải là làm cho cô gái nào lớn bụng tới đây phá thai chứ?"

Sở Dực Nghiêu khẽ nâng mắt lên, đứng ở trước mặt anh là cô gái trẻ có mái tóc dài, khuôn mặt cô không tệ, da trắng noãn, ngũ quan cân đối, nhất là đôi mắt kia, to mà sáng ngời, đôi môi đẹp đẽ vẫn còn toát ra chút châm chọc, anh khẽ chau mày,trong dầuđng cố gắng tìm kiếm gương mặt này .

"Tên thích sạch sẽ kia, không phải là anh không biết tôi chứ?" Hà Văn Tĩnh bực bội đưa khuôn mặt của mình tiến tới trước mặt anh, "Tôi chỉ không cẩn thận phun một ít nước vào người anh, anh lại lợi dụng quyền thế của mình sa thải tôi, làm ông chủ thì giỏi lắm sao? Ông chủ lớn mà có thể không để ý đến cảm thụ của người khác tùy tiện lợi dụng việc công báo thù riêng sao?"

Chị nữ 9 này...

"Tên thích sạch sẽ kia, đừng có nói là anh không biết tôi chứ?" Hà Văn Tĩnh bực bội đưa khuôn mặt của mình tiến tới trước mặt anh, "Tôi chỉ không cẩn thận phun một ít nước vào người anh, anh lại lợi dụng quyền thế của mình sa thải tôi, làm ông chủ thì giỏi lắm sao? Ông chủ lớn mà có thể không để ý đến cảm thụ của người khác tùy tiện lợi dụng việc công báo thù riêng sao?"

Sở Dực Nghiêu trầm giọng nói, "Cô, là người ở trước cửa khách sạn kia, obasan *?" Không thể nào! Cô gái đó tại sao có thể có khuôn mặt trẻ như vậy? Chẳng lẽ cô ở đây là để làm phẫu thuật chỉnh hình? Trong trí nhớ của anh bà cô kia dáng vẻ thật nhếch nhác, nhưng trước mắt anh, cô gái này dáng dấp thật tinh xảo đáng yêu.

(*obasan: trong tiếng Nhật là bác, bà cô)

"Obasan" nghe ba chữ ấy, Hà Văn Tĩnh càng thêm tức giận, "Trên thực tế tôi cảm thấy tuổi của tôi đã già có thể làm bà nội của anh được rồi, nếu như anh hiểu lễ phép, đến đây. . . . . ." Cô đưa tay kéo con trai của mình đến trước mặt Sở Dực Nghiêu, "Đây là con trai tôi, gọi chú đi!"

"Chú!" Hà Thụy Khải thật biết điều lập tức gọi một tiếng.

"Đứa trẻ ngốc, mẹ đang nói anh ta phải gọi con là chú”, con trai cô sao lại ngốc như vậy.

Hà Thụy Khải có chút hơi khó hiểu chớp chớp đôi mắt to, "Nhưng mẹ. . . . . ."

Nét mặt Sở Dực Nghiêu cũng hiện lên chút kinh ngạc, bé trai khả ái trước mắt này không phải là cậu bé không lâu trước đây anh đã từng gặp mặt một lần ở cửa hàng tiện lợi kia sao? Chẳng lẽ cậu bé là con trai của cô gái này? Không thể nào, đứa bé thiên chân đáng yêu như vậy sao có thể là con trai của cô gái đanh đá, ngang ngược này chứ?

"Con trai, con biết không? Chính tên khốn này làm hại mẹ con thất nghiệp ở nhà sống bằng tiền dành dụm, mẹ cho con biết nha, người này không chỉ xấu tính, lòng dạ hẹp hòi, hơn nữa còn là một tên siêu cấp bại hoại. Nếu như sau này đi trên đường không cẩn thận nhìn thấy hắn, nhớ nhất định phải cầm cục đá nhỏ ném cái mông của hắn, còn phải dùng súng nước phun vào mặt hắn, ngoài ra mẹ cũng không để ý con ở trên xe hắn đốt pháo. . . . . ."

"Cô dùng phương pháp này giáo dục con trai sao?" Sở Dực Nghiêu có chút không tán thành, nhìn chằm chằm Hà Văn Tĩnh.

"Như thế nào?" Cô tức giận, giương cằm, "Dù sao cũng hơn anh, cái đồ ngụy quân tử (đạo đức giả), thích bày ra bộ mặt lạnh chết người, lại giả bộ làm ra vẻ thích sạch sẽ, ngoài mặt cao quý ưu nhã, sau lưng còn không phải là tác phong bất chính, làm con gái người ta lớn bụng cho nên phải tới đây phá thai, nếu không một người đàn ông làm sao lại xuất hiện tại khoa phụ sản?"

Sở Dực Nghiêu lười phải đôi co với cô, có chút không nhịn được trừng mắt nhìn cô một cái, "Cô, loại phụ nữ này cũng có thể gả được, có thể thấy được trời cao thật không công bằng." Con trai của cô cực kỳ đáng yêu, nhưng cô lại cực kỳ đáng ghét, chẳng những nói năng ác độc, cử chỉ thô tục, ngay cả tư tưởng cũng bẩn thỉu ghê tởm, đến tột cùng là người đàn ông nào không có mắt, không những cưới cô còn gieo giống tốt, để cho cô sinh ra một tiểu bảo bối ôn lương khả ái như vậy.

"Này, anh nói lời này là có ý gì?"

"Ý như trong lời nói!" Sở Dực Nghiêu từ trước đến giờ lười phải giao thiệp với loại phụ nữ thô tục này, nhất là trên người cô mặc một bộ quần áo vỉa hè giá rẻ, cổ áo còn có vài vết bẩn, chắc hẳn là hai ngày chưa thay quần áo, thật sự là bẩn chết đi được ! Được rồi! Anh thừa nhận anh có khuynh hướng thích sạch sẽ mãnh liệt, không thể tha thứ bất kỳ vật bẩn nào xuất hiện trước mắt.

Cô gái này ăn mặc đã quá lắm rồi, lần trước lại còn dùng vòi nước phun vào người anh. Cô đã thành công khi khiến anh tức giận, mặc kệ cô có công bằng hay không, đã xúc phạm đến điều cấm kỵ của anh, kết quả sẽ rất thảm, lần trước anh mới chỉ đuổi việc cô mà không phải sai người ném cô xuống biển làm mồi cho cá mập, là đã nương tay với cô rồi.

Hà Văn Tĩnh tức gần chết, vọt tới trước mặt hắn tức giận nói: "Tôi nói cho anh biết, tôi không chỉ gả được,mà còn gả cho người đàn ông anh tuấn nhất, có tiền nhất dịu dàng nhất! Như thế nào? Đố kị sao?"

"Mẹ!" Hà Thụy Khải