XtGem Forum catalog
Chồng Xấu Đến Quấy Rối

Chồng Xấu Đến Quấy Rối

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324002

Bình chọn: 7.5.00/10/400 lượt.

ại!" Nói một hơi, Hà Văn Tĩnh vội vàng kéo con trai hướng bên ngoài chạy đi.

"Ba, hẹn gặp lại! Cô, hẹn gặp lại." Lúc gần đi, Hà Thụy Khải còn hướng phía hai người phất tay.

"Này, này. . . . . . Chờ một chút ..., cô gái, tôi còn chưa nói hết. . . . . . Này. . . . . ." Sở Dực Hàm kêu rát cổ họng, nhưng Hà Văn Tĩnh vẫn kéo con trai chạy.

"Nghiêu Nghiêu, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?" Sở Dực Nghiêu bị người phụ nữ kia làm cho bể đầu sứt trán, nhìn chằm chằm hướng Hà Văn Tĩnh trốn chạy, không khỏi bừng bừng tức giận. Người phụ nữ kia, đùa giỡn xong phủi mông một cái liền bỏ chạy, anh gần đây rốt cuộc là gặp phải cái vận xui xẻo gì vậy?

"Dực Nghiêu, cháu thật sự có một đứa con riêng ở bên ngoài?" Mới vừa bước vào cửa nhà, ông nội của anh, cũng chính là người có tiếng tăm lừng lẫy trên thương trường – Sở Thiệu Thiên chống gậy nhìn anh hỏi câu hỏi khiến anh đau đầu.

Sở Dực Nghiêu trong tay còn cầm chìa khóa xe, nhìn thấy bên trong phòng khách ngoài ông nội ra, còn có chị gái bảo bối của anh - Sở Dực hàm.

Trong nháy mắt, anh hiểu được tất cả, nhất định là chị gái của anh nhiều lời, đem chuyện phát sinh ở bệnh viện ngày hôm qua nói cho ông nội biết.

"Không có!" Anh lười phải giải thích, xem ra miệng của con gái quả nhiên còn nhanh hơn súng máy.

Cô gái không thông minh giống như Hàm Hàm này, anh thật nghi ngờ ban đầu An Phái Nam – một người thông minh, tinh anh trong thương giới làm sao yêu chị anh, yêu đến chết đi sống lại.

"Nhưng Hàm Hàm cũng đã đem những chuyện xảy ra ngày hôm qua kia kể lại cho ta, nó còn nói cậu bé kia dáng dấp hết sức giống cháu."

"Ông nội, ở trên thế giới này, người xa lạ cùng người xa lạ lớn lên giống nhau nhiều không kể xiết, với lại cháu cảm thấy đứa bé kia dáng dấp không có một chút nào giống cháu, đừng quên cháu mới hai mươi lăm tuổi. . . . . ."

"Ông nội, cháu nói cho ông biết nha. . . . . ." Sở Dực hàm đang ăn ô mai, thân mật chạy đến ngồi trước mặt ông nội, "Cậu bé đó với Nghiêu Nghiêu nhà chúng ta khi còn bé có ít nhất tám phần giống nhau, bởi vì khuôn miệng đứa bé kia giống mẹ nên không giống, còn mắt, mũi cùng Nghiêu Nghiêu khi còn bé giống nhau như đúc. Lúc ấy sau khi cháu nhìn thấy cũng không dám tin, hơn nữa ông biết không? Bọn họ không chỉ dáng dấp lớn lên giống nhau, ngay cả vẻ mặt đều giống như từ trong một cái mô hình đúc ra vậy."

"Thật?" Sở Thiệu Thiên bắt đầu động lòng, "Hàm Hàm, tên đứa bé kia gọi là gì?"

"Cậu bé tự giới thiệu tên là Hà Thụy Khải."

Ông lão dùng gậy đánh mấy tiếng lên sàn nhà, "Dực Nghiêu, lập tức đi đưa đứa bé kia tới đây cho ông xem ." Ông chính là căn cứ vào nguyên tắc "thà giết lầm còn hơn bỏ sót" , nên mới suy nghĩ đưa ra yêu cầu này, đơn giản là vì cháu gái bảo bối của ông sẽ không nói khoác, ông tin tưởng 100% có đứa bé như vậy.

Mặc dù ông cũng tin tưởng cháu trai của ông ở bên ngoài sẽ không làm loạn, nhưng là. . . . . . Người trẻ tuổi, chuyện như vậy ai có thể bảo đảm đây?

"Ông nội, đầu óc chị ấy có vấn đề, chẳng lẽ ông cũng điên khùng giống chị ấy sao?"

"Nghiêu Nghiêu. . . . . ." Sở Dực Hàm lập tức mất hứng nhíu chân mày, chu môi oán giận: "Ngươi lại còn nói người ta đầu có vấn đề. . . . . ."

"Đứa bé kia đã sắp bảy tuổi rồi, mà cháu mới hai mươi lăm tuổi, cháu làm sao có thể cùng người khác sinh con năm mười tám tuổi, cháu xin hai người dùng đầu óc suy nghĩ một chút, hai người cảm thấy cháu sẽ vô duyên vô cớ có một đứa con trai lớn như thế sao?" Nói tới chỗ này, anh đột nhiên giật mình.

Đột nhiên nhớ tới việc đã trải qua năm mười tám tuổi ấy, trong đầu không khỏi hiện ra khuôn mặt trang điểm rất đậm của một cô gái, lúc ấy anh bị một cô gái yêu nến mình bỏ thuốc, kết quả là trong lúc hồ đồ đã cùng cô gái kia xảy ra tình một đêm, sau đó anh lại đi du học ở Mỹ, mấy năm liền cũng không trở về .

Cũng bắt đầu từ lúc đó, anh mới hình thành khuynh hướng thích sạch sẽ mãnh liệt, trong lòng càng sinh ra sợ hãi đối với phụ nữ, bởi vì kinh nghiệm tình dục kia, tuyệt đối là bi kịch thê thảm trong cuộc đời của anh.

Cũng chính vì vậy mà anh cự tuyệt, không nói yêu thương cùng với phụ nữ, càng thêm cự tuyệt tiệc xem mắt mà ông nội và chị gái sắp xếp cho anh, mỗi lần đều lấy cớ tuổi mình vẫn còn nhỏ lấp liếm cho qua. Vì thế, tâm lý muốn ôm chắt của ông nội càng ngày càng mãnh liệt , nên sau khi nghe chị gái anh nói như thế mới vội vàng đòi anh đưa chắt nội về.

Khuôn mặt già nua của ông lão lộ ra vẻ uy nghiêm, "Ai biết được lúc cháu đi du học ở bên ngoài có ăn chơi đàng điếm hay không?"

"Ông nội. . . . . ."

"Dực Nghiêu, chị gái cháu cũng đã sắp sinh đứa thứ 2 rồi, nhưng cháu cho tới bây giờ vẫn chưa dẫn một người bạn gái nào về cho ông nội xem một chút, ông mặc kệ, cháu nhất định phải nhanh chóng kết hôn sinh chắt trai cho ông hoặc là đưa đứa bé giống cháu đó về nhà cho ông xem, hai chọn một, cháu tùy tiện chọn một thôi."

Cái thằng đáng ghét rốt cuộc nó có hiểu hay không, ông đã lớn tuổi, cũng không còn sống được bao lâu nữa, chỉ mong được nhìn thấy nó mau chóng lập gia đình,ông mới có thể yên tâm rời đi.

"Ông nội. . . . . ." Sở Dực Ng