
yện ly hôn, anh thật đúng là biết cách đả kích lòng tự tin của
tôi.” Cô phiết môi khinh thường.
“muốn đầu tư thì phải biết quyết sách từ trước cho chu đáo, tuy rằng không thể làm đến 100%, nhưng cũng phải có 90% nắm chắc, nếu không khả
năng hồi vốn cũng không có. Mà những chuyện không thể hồi vốn tôi không
làm.”
“tôi cũng không phải là kỳ hạn giao hàng hoặc trứng gà sủi cảo quá
hạn, cho nên không thể nói hồi vốn hay không?” cô thì thào tự nói.
Niếp Huân sửng sốt một chút, lại lần nữa khóe miệng giơ lên.
“con người của tôi sẽ không quấn lấy thứ không phải của mình, anh có thể yên tâm.” Đột nhiên cô hít sâu một hơi, hào phóng nói: “nếu anh
không tim lời nói của tôi, chúng ta có thể ký một hợp đồng hôn nhân.”
“hợp đồng trước hôn nhân?” Niếp Huân hứng thú nhìn cô. Cô nàng này luôn có thể nói ra những câu kinh người.
“đúng, anh hẳn biết rõ đó là cái gì?” cô mỉm cười.
“xem ra hôm nay cô đến đã có chuẩn bị từ trước, không đạt mục đích,
thề không bỏ qua đúng không?” hai mắt anh trát cũng không trát nhìn chằm chằm cô nói.
Niếp Huân đột nhiên tháo đôi kính mắt trên mũi xuống, sau đó dựa
lưng vào thành ghế, biểu tình lấy chút trầm ngâm đăm chiêu nhìn cô.
Hà Xảo Tình bông nhiên trợn to hai mắt, ngơ ngác nhìn anh bộ dạng không mang kính mắt, có điểm bị dọa.
“oa a, bộ dạng anh không mang kính với mang kính, làm sao có thể
khác nhau như thế được nha? Anh nên vứt bỏ cái kính kia đi mới đúng!”
hai mắt cô sáng lên nhìn kỹ hai mắt hữu thần của anh, thẳng tính hét
lớn.
Oa, đại soái ca nha!
Thật không nghĩ tới kính mắt có thể thay đổi bộ mặt của con người, rất bất khả tư nghị!
“xin cho tôi thu hồi câu nói cách suất một khoảng cách, Niếp đại soái ca.” cô nghiêm trang đối anh nói.
“tôi cần một ít thời gian.” Anh đột nhiên mở miệng nói.
“hả?” cô kinh ngạc một chút. “nha, được.”
Oa, bộ dạng anh không mang kính càng suất nha.
Có tiền, anh tuấn lại thông minh, thật sự không nghĩ tới thế gian
thực sự có loại nam nhân này, xem ra nếu cô muốn thắng ba địch thủ đáng
chết kia, thế nào cũng phải làm cho Niếp Huân trở thành chồng cô.
Ân, cái này chính là hảo nam sợ triền nữ– ách, là nói như thế sao?
Quản anh!
Tóm lại cô đã quyết định, cô phải khiến anh trở thành lão công của mình là được rồi!
Cố lên, Hà Xảo Tình. Cố lên! Cố lên!
Một ngày, hai ngày, ba ngày, đã qua ba ngày rồi, rốt cuộc Niếp Huân
muốn cô lo lắng đến nao giờ nữa? khi nào mới có thể gọi điện cho cô, cho cô một đáp án? Thật sự gấp chết người!
Hà Xảo Tình ngồi ở sô pha phòng khách, hai mắt nhìn trừng trừng chiếc điện thoại di động trên mặt bàn trà.
Đột nhiên trong lúc đó, màn hình di động sáng lên, tiếng chuông vang lên lần thứ nhất báo hiệu có người gọi đến, cô liền khẩn cấp đem điện
thoại nghe.
“uy?”
“Xảo Tình ah? Tôi là gì hoài—“
Cô không nói hai lời liền đem điện thoại cắt đứt, rồi quẳng di động lên bàn trà.
Không phải anh. Cô thất vọng đoán. Rốt cuộc anh muốn cô lo lắng đến mức nào? Nếu không nên cho cô một đáp án đi?
Không đến ba giây sau, di động bị cô quăng lên bàn lại lần nữa vang lên.
Cô ngẩng đầu nhìn liếc mắt một cái lên màn hình di động, vẫn là cái tên vừa rồi. không để ý tới hắn.
Ai, nếu đây là điện thoại của Niếp Huân gọi tới thật tốt biết bao.
Cô lười biếng đổ nằm trên sô pha ảo tưởng. rốt cuộc anh đối với cô có
bao nhiêu cảm giác? Có hay không một chút thích cô, hoặc đối với cô có
cảm giác động tâm đâu?
Thật là, nếu anh còn bắt cô chờ đợi câu nói của anh nữa, cô sẽ không quản đến cảm giác của anh, bắt đầu tiến công luôn.
Tiếng chuông di động trên bàn trà rốt cuộc cũng ngừng, làm chi tiếng chià khóa mở cửa ở ngoài đột nhiên trở nên rõ ràng hơn. Liên tục 3 ngày không thấy bóng người Joe, rốt cục cũng nghĩ đến việc về nhà.
Tiếng chìa khóa ở cánh cửa vặn mở, cùng với khóa cửa bị khách mở cùng với cửa bị một người đẩy ra, bóng người lập tức tiến vào trong
phòng.
“Joe, anh trở về thật đúng lúc, em buồn quá nha, lại đây nói chuyện
phiếm với em.” Cô mềm mại nằm úp nằm sấp trên sô pha, cũng không ngẩng
đầu lên nói.
“cô lại làm sao vậy?” Joe đứng trước cửa hỏi.
“từ hôm đó, Niếp đại soái ca ngay cả một chút tin tức cũng không có. Anh có nghe thấy Á Phu nói cái gì không?” cô tựa đầu vào sô pha, tay
vịn thành ghế hữu khí vô lực nói.
“có nha, nghe nói hôm đó cô trực tiếp hướng Niếp đại tiên sinh cầu
hôn, Tiểu Tình muội muội, xin cho anh hướng cô kính trọng mười hai vạn
phần.”
Một bó hoa hồng từ trên trời giáng xuống rơi vào trong lòng cô, Hà
Xảo Tình kinh ngạc trợn to hai mắt, cô cầm bó hoa nhanh chóng từ sô pha
ngồi dậy, nhìn nhìn bó hoa trong lòng, sau đó lại nhìn Joe, hoài nghi
hỏi.
“anh trúng số sao?”
Joe tươi cười lắc lắc đầu: “lại đoán.”
“Á Phu hướng anh cầu hôn? Hai người các anh muốn kết hôn?”
“pháp luật Đài Loan nếu cho phép đồng tính luyến ái kết hôn một cái, phiền cô thông báo cho anh biết một tiếng.”” Joe trợn trắng mắt nói.
“kia…sẽ không phải là anh thiết kế trang phục đoạt được giải thưởng
lớn đi? Bất quá gần đây anh có tham gia trận đấu gì sao?” Hà Xảo Tình
biểu tình không xác định, hoài ng