Duck hunt
Chồng Tôi Thật Anh Tuấn

Chồng Tôi Thật Anh Tuấn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322114

Bình chọn: 7.5.00/10/211 lượt.

m chậm lắc đầu, giọng nói lộ rõ tâm tư cô đã quá mệt mỏi rồi.

“Được! Đợi lúc nào em muốn thì hãy nói.” anh ngay lập tức ngăn sự tò mò khẩn thiết của mình, dịu giọng đồng ý. “Nhưng mà từ giờ đến lúc đó, không được đẩy anh ra xa cũng như không được từ chối sự quan tâm của anh?”

Ánh mắt chờ đợi như cháy bỏng của anh khiến Ngôn Hải Lam không thể từ chối, cô gật gật đầu cho phép anh.

***

“Chào buổi sáng, baby, anh đưa em đi làm.”

“Hi! Baby, anh đang ở dưới công ty em, cùng đi ăn trưa nhé.”

“Baby, anh đến đón em về, trước khi về nhà có muốn đi ăn khuya không?”

Từ sau khi cho phép anh tiếp cận, Khuất Căng giống như ngày 3 bữa cơm đều đặn xuất hiện trước mặt cô.

Sáng đưa cô tới công ty, trưa cùng cô ăn cơm, tối đến công ty đón cô về, làm cho toàn công ty chỉ trong 3 ngày ngắn ngủi đều đã đồn ầm lên cô là có bạn trai đẹp trai như ngôi sao điện ảnh.

“Chỉ là bạn thôi.” cô không nhớ được mình đã nói câu này bao nhiêu lần rồi.

“Phó giám đốc! Chị đừng chối nữa! Chỉ là bạn mà chị lại chịu cho anh ta nhiệt tình đưa đón mỗi ngày?” Cung Nhã Văn vẻ mặt không tin châm chọc cấp trên.

Hôm nay hiếm lắm mới có ngày Phó giám đốc không cùng bạn trai hẹn hò ăn trưa, nên bọn họ mới có dịp “ép cung” hỏi cho ra sự thật.

“Đúng rồi! Trước đây Tiểu Lưu, Tiểu Tưởng, giám đốc, ngay cả phó tổng, trợ lý nói là thuận đường đưa chị về, chị cũng tìm đủ 800 lý do từ chối sự nhiệt tình của họ, bây giờ lại nói anh chàng đẹp trai kia chỉ là bạn thôi thì ai mà tin được.” Trần Chi Lâm nhanh chóng tiếp lời.

“Người ta có tin hay không cũng chẳng liên quan đến tôi.” Ngôn Hải Lam nhún nhún vai.

“Nhưng lại có liên quan đến bọn em.” Cung Nhã Văn buột miệng nói.

Ngôn Hải Lam hoài nghi nhìn hết lượt bọn họ. “Tại sao lại liên quan đến hai người?”

“Nếu bọn em nói ra, thì chị không được giận đó.” Cung Nhã Văn trầm lắng một hồi, e dè nhìn cô, bên kia Trần Chi Lâm thì lẩn tránh ánh mắt hoài nghi của cô.

“Sợ chị sẽ giận vậy thì đây tuyệt đối không phải chuyện tốt rồi.” Ngôn Hải Lam chau mày dựng đứng lên.

“Thực ra việc này không ảnh hưởng trực tiếp đến Phó giám đốc, chị không cần lo.” Cung Nhã Văn miễn cưỡng nói.

“Không trực tiếp ảnh hưởng, như vậy là gián tiếp ảnh hưởng rồi?”

“Phó giám đốc! Tốc độ phản ứng của chị đừng nhanh vậy được không.” Cung Nhã Văn thểu não yêu cầu.

“Nói đi! Thực ra là chuyện gì?”

“Bọn em lén mở một vụ cá cược ở trong công ty.” Cô nàng do dự một lúc mới nhướn cổ lên nhỏ tiếng nói ra sự thật.

Ngôn Hải Lam ngẩn người, đây là đáp án mà cô có nghĩ cũng chẳng nghĩ ra nổi.

“Cá cược cái gì?” cô tò mò hỏi, “Cược người đẹp trai trong lời đồn kia có phải bạn trai của chị không á?”

“Vậy thì có gì hay mà cược chứ, ai cũng nói phải hết mà.” Cung Nhã Văn mặt như treo biển “Chị có điên vậy không?” nhìn cô.

“Vậy thì cược cái gì?”

Cô lúc đó lại nhướn cổ, lộ rõ dáng vẻ do dự.

“Thực ra thì ờ…..” cô nói rồi lại ngừng.

“Ờ cái gì?”

“Để mình nói cho.” Trần Chi Lâm ngữ khí dứt khoát mở miệng, “Thực ra em với Nhã Văn lúc mới đầu chỉ là cược trong mấy ngày sẽ thuyết phục được chị dẫn anh chàng đẹp trai chính thức ra mặt mọi người thôi, đối với người làm cái như bọn em đương nhiên là sẽ cho cược trong khoản thời gian ngắn nhất thôi.”

“Ban đầu chỉ là vụ cá cược nhỏ của phòng mình thôi, nhưng không biết tại sao, giờ khắp công ty điều biết hết. Không những số người tham gia cá cược gia tăng, mà còn một số người ngày thường hay đố kỵ với vẻ ngoài vừa xinh đẹp lại giỏi giang là Phó giám đốc đã lén mở ra một vụ cá cược khác nữa, cược là ai trong số họ sẽ cướp được anh bạn trai đẹp trai của Phó giám đốc về tay mình. Bất kể là cướp được hoàn toàn hay có một nụ hôn vụng trộm hay chỉ là có tình một đêm thôi giờ đều có người đặt cược hết rồi.”

“Vụ cá cược đó tuy không phải do bọn em tổ chức, nhưng thực sự ban đầu lại do bọn em khởi xướng.” Cung Nhã Văn vẻ mặt xin lỗi lộ rõ ý biện hộ. “Bọn em muốn thắng tiền, nhưng lại lo khi Phó giám đốc chính thức giới thiệu bạn trai với các đồng nghiệp sẽ tạo cơ hội cho những kẻ có ý xấu tiến tới, cho nên ban nãy em mới nói là không trực tiếp ảnh hưởng, chỉ là gián tiếp ảnh hưởng thôi.”

“Xin lỗi! Phó giám đốc! Đều là lỗi của bọn em.” Hai người họ đồng thanh xin lỗi, nói xong lại cùng nhau cúi đầu hối lỗi, trên bàn ăn một thoáng trầm xuống.

“Thời gian tham gia cá cược của bọn em kết thúc chưa?” Ngôn Hải Lam đột nhiên mở lời hỏi.

“Hả?” Hai người cùng ngẩng đầu nhìn cô.

“Chị có thể đặt cược với không?”

Cung Nhã Văn và Trần Chi Lâm cả hai há hốc miệng nhìn cô, không hẹn mà cùng lúc lộ ra vẻ bị doạ đến đờ đẫn ra.

“Nếu như bọn em chịu chia 1 phần tiền thắng cược cho chị, tối nay chị sẽ giới thiệu Khuất Căng cho mọi người biết.” Ngôn Hải Lam bình tĩnh nói.

“Phó giám đốc! Chị nói thật không?” Cung Nhã Văn chớp chớp mắt cẩn trọng nhìn cô.

“Trông chị giống nói đùa lắm hả?” Ngôn Hải Lam nghiêm mặt trả lời.

“Nhưng chẳng lẽ chị không lo những việc trong vụ cá cược kia sẽ xảy ra sao?” Cung Nhã Văn không kìm được liền hỏi.

“Việc sẽ xảy ra thì sẽ phải xảy ra, có lo cũng chẳng ích gì