Teya Salat
Chơi Đùa Em Đến Nghiện

Chơi Đùa Em Đến Nghiện

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322482

Bình chọn: 8.5.00/10/248 lượt.

thoại di động đột

nhiên vang lên, Tô Tô liền lấy ra nhìn, là bằng hữu tốt nhất của cô, Lô

Nguyệt Nguyệt.

“Thân ái, sinh nhật vui vẻ!” Lô Nguyệt Nguyệt thanh âm vui vẻ, từ đầu bên điện thoại di động kia truyền đến.

“Nguyệt Nguyệt, cậu là ngừơi đầu tiên hôm nay chúc tớ đó!” Tô Tô cao hứng nói.

” Mộ tiên sinh nhà cậu đâu?”

“Sáng sớm phải đi làm, thế nào?” Tô Tô hỏi.

“Thật lâu không thấy cậu, cậu hôm nay rảnh, chúng ta ra ngoài đi dạo

một chút đi! Thuận tiện đưa quà sinh nhật cho cậu, như thế nào?”

Kể từ Nguyệt Nguyệt cùng Lăng thiếu gia sau khi kết hôn, những ngày

sau này tương đối thỏai mái, tòan là đi du lịch khắp nơi, muốn gặp mặt

cô,thật là khó khăn ! Tô Tô nghĩ tới đây, miệng liền đáp ứng.

Xe trong nhà vừa đúng lúc đưa gia gia đi ra ngoài, Tô Tô liền ra cửa

gọi tắc xi, rất nhanh đi đến quán cà phê hẹn cùng Lô Nguyệt Nguyệt. Một

khỏang thời gian không thấy, lô Nguyệt Nguyệt thoạt nhìn thay đổi rất

nhiều, đẹp hơn, cũng thành thục rồi, trên mặt sang ngời đỏ thắm ,khí sắc cũng rất tốt.

“Đợi lâu chưa?” Tô Tô ngồi ở vị trí đối diện cô, đưa túi xách đặt tại ghế trống bên cạnh, quay đầu cười cười nhìn Lô Nguyệt Nguyệt.

“Vừa mới tới, không có đợi bao lâu.” Lô Nguyệt Nguyệt cười đến rất

vui vẻ, tiếp theo cảm thấy rất hứng thú nhìn Tô Tô, “Đúng rồi, vị kia

nhà cậu buổi sáng lúc ra cửa, có cái gì bày tỏ chưa? Hôm nay nhưng là

sinh nhật của cậu nha.”

” không có, bất quá tớ nghĩ, anh ấy sẽ tặng tớmột chíêc xe mới!” Tô

Tô nghĩ đến cái chìa khóa kia, hé miệng mỉm cười hạnh phúc, ngẩng đầu

hướng Lô Nguyệt Nguyệt hỏi: “Đúng rồi, sinh nhật cậu, Lăng Thiệu tặng lễ vật gì?”

Nói đến cái này, Lô Nguyệt Nguyệt sắc mặt trở nên đỏ bừng, nhăn nhó nói: “Hắn nói. . . . . . Ưm hừm! Còn chưa thể nói.”

“Lô Nguyệt Nguyệt , chúng ta nhưng là bằng hữu tốt nhất, có lời gì

ngượng ngùng không muốn nói với tớ chứ?” Tô Tô hăng hái ngẩng cao, ý bảo cô mau nói, không cho thừa nước đục thả câu.

“Được rồi được rồi! Tớ liền không dối gạt cậu, Thiếu gia nói, chờ tớ

sinh nhật , hắn muốn. . . . . . Tặng tớ một hài tử.” Lô Nguyệt Nguyệt

cười đến rất hạnh phúc, “Sinh nhật của tớ cách sinh nhật của hắn vừa

đúng mười tháng, nếu quả thật như vậy đúng dịp, hì hì. . . . . .”

“Lãng mạn vậy làm cho người ta rất hâm mộ quá đi! Lăng Thiệu đối với

cậu thật tốt. . . . . . Hiện tại Lăng Thiệu thân thể cũng tốt hơn rất

nhiều, các cậu nhất định rất hạnh phúc đi!” Tô Tô bật thốt lên, ở trong

mắt của cô, Nguyệt Nguyệt chính là một điển hình hạnh phúc .

Lô Nguyệt Nguyệt đỏ mặt, mở miệng nói: “Hoàn hảo ! Bất quá, cậu hâm

mộ tớ cái gì đây? Mộ tiên sinh cũng không phải đối với cậu rất tốt sao?

Chắc chắn sẽ không so thiếu gia kém hơn!”

Trước đây không lâu, hai người còn là sinh viên, hôm nay, tuy nhiên

cũng đã gả cho người ta, thậm chí ngay cả sanh con dưỡng cái cũng có thể thảo luận, thời gian thật đúng là trôi qua rất nhanh!

Ngoài cửa sổ ánh nắng ấm áp, Tô Tô cùng Lô Nguyệt Nguyệt ngồi đối

diện nhau, các cô quen biết đã nhiều năm như vậy, là bạn học tốt nhất

thời đại học, mấy năm này thoáng một cái đã qua, hôm nay mỗi người cũng

đã thành gia. Các cô cùng nhau kể về cuộc sống hôn nhân hạnh phúc vui

vẻ, chớp mắt một cái , đã trôi qua hai giờ.

“Cậu xem, chúng ta mải nói chuyện phiếm, đem chuyện quan trọng quên

mất , hôm nay là ngày vui, phải bồi cậu đi mua lễ vật .” Lô Nguyệt

Nguyệt lấy ra một thẻ tín dụng, ở Tô Tô trước mặt quơ quơ, thỏai mái

cười một tiếng, “Nhìn trúng thứ gì cứ việc nói, ngàn vạn đừng khách khí! Dù sao thẻ tín dụng này cũng không phải của tớ. . . . . .”

“Nguyệt Nguyệt, không nghĩ tới ! Nhanh như vậy liền biến thành người

hào phóng nha !”Sau khi trả tiền, Tô Tô kéo tay Lô Nguyệt Nguyệt, hai

người vừa đi dạo công ty bách hóa, vừa trò chuyện.

“Còn nhớ rõ chứ? Ban đầu, lúc chúng ta còn là học sinh, những thứ

thương hiệu này cũng không dám vào xem, chỉ sợ tiểu thư bên trong quầy

chuyên doanh sắc mặt khó chịu nhìn chúng ta .” Lô Nguyệt Nguyệt bất đắc

dĩ cười.

“Đúng vậy a, coi như cũng chỉ không quá nửa năm, nhưng mà cảm giác

của chúng ta thay đổi rất lớn!” Tô Tô cũng cảm thán, “Bất quá, hiện tại

Nguyệt Nguyệt của chúng ta, nhưng là quý phụ ( phụ nữ giàu có) vung tiền như rác rồi! Đi, theo tớ chọn y phục đi.”

“Ừ!”

Hai người thật cao hứng nhiệt huyết dâng trào liều mạng một cuộc, bởi vì không có mang quản gia ra cửa, mua đồ đều muốn rất nhiều, Tô Tô cùng Lô Nguyệt Nguyệt hai người trên tay, cũng ôm năm, sáu túi, nhưng vẫn

như cũ hăng hái dâng cao tiếp tục tiêu xài.

Thật vất vả hai ngừơi nhiệt tình phát tán xong rồi, lúc này mới dừng

lại, nhìn lẫn nhau trong tay chiến lợi phẩm, không khỏi nhìn nhau cười

một tiếng.

“Tớ lúc đi không mang tài xế.” Đứng ở cửa siêu thị, Lô Nguyệt Nguyệt

hối hận! Vì có thể cùng Tô Tô một chỗ, cô không ngồi xe nhà mà đi.

“Tớ cũng là đáp tắc xi tới. . . . . . Xe trong nhà đưa ông nội đi ra

ngoài.” Tô Tô muốn buông tay, nhưng mà phát hiện mình trong tay tất cả

đều là túi mua hàng, chỉ có thể bất đắc dĩ nhún vai.

Hai người nhìn nhau cười một tiếng, đang chuẩn bị ra cửa bắt