Old school Swatch Watches
Chọc Phải Người Đàn Ông Háo Sắc

Chọc Phải Người Đàn Ông Háo Sắc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321633

Bình chọn: 8.00/10/163 lượt.

con bướm làm cho người phụ nữ có sức hấp dẫn, làm cho anh không thể kháng cự được.

Bóng đen cách lớp áo ngủ nắm hai nụ anh đào, chậm chạp lôi kéo, xoáy vặn.

Cố Mạt Lị hừ một tiếng, thân thể nhịn không được lắc lư, vẫn tiếp tục ngủ.

Còn không tỉnh? Bóng đen tăng thêm sức lôi kéo, dùng miệng ngậm vành tai cô, liếm trong lỗ tai cô, ý đồ làm cô thức tỉnh.

Trong giấc mộng Cố Mạt Lị cảm thấy thân thể mình nóng lên, thật là nóng, tai cô truyền đến cảm giác tê dại.

Cô theo bản năng đưa ra cái lưỡi thơm tho, liếm liếm đôi môi khô khốc, đột nhiên, đầu lưỡi của mình bị ngậm chặt, cảm giác tê liệt càng thêm rõ ràng.

Cô nghi hoặc mở mắt ra, mượn ánh trăng ở ngoài cửa sổ nhìn vào phòng, cô nhìn thấy một người đàn ông nằm trên người mình, mà người đàn ôn g nàyđang hôn môi của cô, đem đầu lưỡi của cô đưa vào trong miệng anh, dùng sức mút.

Bóng đen nhìn thấy Cố Mạt Lị mở mắt ra, giống như là trừng phạt anh cắn lưỡi cô một cái, sau đó mới rời đi đôi môi của cô, "Tiểu Mạt nhi của anh, em không nghe lời, ban ngày anh nói với em không cần đóng cửa phòng, em biết rồi sao còn phạm phải?"

Anh dời đôi môi xuống ngực của cô, "Anh nên trừng phạt em thế nào đây?" Cách lớp áo ngủ, miệng anh mở ra, anh đưa miệng qua bên phải ngực cô cắn.

"Ách. . . . . ." Từ cổ họng Cố Mạt Lị bật ra một tiếng rên rĩ.

Tay của anh trượt xuống bắp đùi của cô, vén quần ngủ lên , kéo cao tới tận eo. Đôi chân thon dài, cân xứng, cô mặc một cái quần lót màu vàng nhạt che lại khu vườn rừng rậm.

Anh tách hai đùi cô ra, ngón tay sờ vào khe lõm.

"Ừ. . . . . ." Thân thể Cố Mạt Lị nhịn không được run lên, đáng thương nói: "Mạt Lị. . . . . . Mạt Lị biết sai rồi, về sau không dám phạm nữa, cầu xin. . . . . . Van ngài tha cho Mạt Lị."

Anh vẫn xoa nắm khe lõm, cười nói: "Không nghe lời sẽ bị trừng phạt, em hiểu rất rõ đi, bây giờ hối hận không còn kịp nữa rồi." Dứt lời, anh lột quần lót cô xuống, tách hai chân cô ra.

"Tứ. . . . . . Tứ điện hạ. . . . . ." Trái tim Cố Mạt Lị cuồng loạn, giọng nói điềm đạm đáng yêu kêu tên anh, bị anh nhìn thấy, làm cho cô cực kì xấu hổ.

Tay Kiệt Tư La đè lên hạt đậu đỏ của cô, tay còn lại, vươn móng tay gãi lên xung quang cửa động của cô.

"A. . . . . . Ừ. . . . . ." Cố Mạt Lị nức nở, ở phía dưới hoàn toàn tê dại, rất nhanh chảy ra chất lỏng ẩm ướt.

Kiệt Tư La vươn một ngón tay vào bên trong cửa động của cô, khi ngón tay của anh bị thấm ướt hoàn toàn, anh cười cười.

Tiểu Mạt Nhi của anh, luôn là như vậy, chỉ cần anh trêu đùa, sẽ nhiệt tình như lửa.

Kiệt Tư La nhìn thành quả của mình, "Em đem cửa phòng khóa lại, nếu như anh không phải có chìa khóa vạn năng, thì cũng chỉ có thể leo cửa sổ vào rồi?"

Anh dùng vật cứng rắn của anh để vào cửa động của cô, "Em hi vọng anh trừng phạt em như thế nào? Anh làm như vậy em có thích hay không?" Anh chậm rãi xâm nhập vào trong cơ thể cô.

Thân thể Cố Mạt Lị run lên, thở hổn hển nói: "Điện hạ. . . . . . Tha cho Mạt Lị đi, Mạt Lị biết sai rồi, cầu xin. . . . . . Cầu xin Điện hạ khai ân!" Đôi mắt trong trẻo của cô tràn ra một tầng nước mắt.

Thật ra Kiệt Tư La không phải lần đầu tiên tiến vào phòng của cô, làm như bây giờ với cô.

Cô chưa bao giờ để cửa cho anh.

Cô làm như vậy, anh cũng sẽ có phương pháp tiến vào, anh nói như vậy, chẳng qua là muốn đùa bỡn với thân thể của cô mà thôi.

Không mở cửa cho anh, cô cũng sợ, nhưng nếu như không khóa cửa, sẽ làm cho Mai Địch sinh nghi.

Một khi cô ấy nghi ngờ, cô cũng không biết phải giải thích làm sao.

Kiệt Tư La nhìn cô cười, "Tha em? Vậy không được." Lời còn chưa dứt, chỉ nghe một tiếng "Xuy", anh liền đem phân thân của mình xâm nhập hơn một nữa vào trong cơ thể cô.

Cố Mạt Lị bị anh xâm nhập vào, làm cho toàn thân cô không nhịn được .

Mặc dù thân thể của cô mấy năm nay đều bị anh xâm nhập, nhưng cho tới bây giờ cô không thể nào thích ứng được vật cực đại của anh, khi anh cắm vào cô, cô vẫn cảm thấy toàn thân khó chịu.

Đóa hoa của cô rất nhỏ, chặt đến làm cho người ta khó tin, mỗi lần anh ở bên trong cô, anh hận không được đắm chìm trong khoái cảm.

Hai tay anh nắm chặt eo nhỏ của cô, anh ưỡn thắt lưng, dùng sức vùi sâu vào trong thân thể cô.

"A. . . . . ." Đau quá! Dù đã được làm dịu trước, cô vẫn cảm thấy hạ thân tê dại, đau đớn.

Phân thân Kiệt Tư La rút ra, rồi lập tức cắm trở về, bụng của Mạt Lị liền nhô lên giống như bánh bao.

Thật ra thì Mai Địch nói không sai, tứ điện hạ quả thật ở sau lưng của mọi người đùa bỡn cô, cho nên người khác mới chưa từng thấy qua, về phần tại sao anh đặc biệt làm như vậy với cô, cô cũng không biết.

Bởi vì, anh đối với ai cũng ăn đậu hũ, nên không sợ bị người nhìn thấy. Chỉ riêng với cô, anh muốn cô là của riêng mình anh, mãnh liệt hung hăng muốn cô một lần rồi lại một lần, cho nên khi người khác không nhìn thấy anh mới xuống tay với cô.

Liền thí dụ như giờ phút này.

Kiệt Tư La từ khi ra đời tới nay, liền đùa giỡn với các cô gái, anh đùa giỡn họ, chỉ là thuần túy xem phản ứng sợ hãi, đáng yêu của họ.

Nhưng người anh muốn đùa giỡn cả đời, không biết nhàm chán, cũng chỉ có một mình tiểu Mạt nhi của