
ng tử của Đa Lị, cũng là thiên tài piano, mọi người nghe âm nhạc của anh như nghe tiếng trời, 9:00 sáng ngày hôm qua, theo hành trình đã định anh đi đến Russia thủ đô Moscow (Mát-xcơ-va), đây là lần đầu tiên anh đến nơi đây. 8:00 giờ tối theo giờ địa phương của Moscow, anh biểu diễn tại Điện Kremlin, nơi đây có thể chứa hơn 6000 ngàn người, mọi người đều cảm phục cách đánh đàn tinh xảo, tuyệt dịu của anh. Buổi biển diễn được diễn ra hai phần ba thời gian thì cô ca sĩ nổi tiếng ở Russia xuất hiện, đột nhiên lớn tiếng tỏ tình với anh. Không ngờ, cô thổ lộ với anh, bị anh khéo léo từ chối. Đồng thời, Vương Tử Điện Hạ thông báo trước mặt 6000 ngàn người xem anh biễu diễn rằng anh đã có người trong lòng, cũng đã yêu đối phương nhiều năm. Hành động của Vương Tử Điện Hạ thoáng chốc làm cho mọi người xôn xao. Có thể đoán được, vô số những cô gái trên thế giới này đều vì tin tức của anh mà tan nát cõi lòng. . . . . ."
Tắc Bố Lệ Na đem tờ báo thu lại, "Những ký giả này thật lợi hại, chuyện tối hôm qua vừa mới xảy ra, sáng hôm nay đã đưa lên trang đầu của báo. Chỉ là, lợi hại nhất chính là Tứ Vương Tử người được vạn người mê, tự nhiên ở trước mặt nhiều người nói ra người mình thích, thật kool! Anh ta muốn tạo ra tin tức, cũng không cần làm như vậy chứ?"
Tắc Bố Lệ Na quan sát biểu tình của Cố Mạt Lị, thấy cô không có một tia phản ứng, "Mạt Lị, cô cảm thấy người anh tư yêu quý, thậm chí anh tư yêu đối phương nhiều năm như vậy, là thật hay giả? Nếu là thật, cô gái kia sẽ là ai chứ?"
Cố Mạt Lị nhu động cánh môi, "Tôi không biết."
Sau đó, cô liếc mắt nhìn Tắc Bố Lệ Na, "Nhị công chúa cho rằng là thật hay giả? Nếu là thật, cô gái kia sẽ là ai?"
Tắc Bố Lệ Na nhún nhún vai, "Ta làm sao biết được?" Nhìn Cố Mạt Lị cười nói: "Mạt Lị, cô hi vọng là thật hay giả?"
"Tôi?"
"Được anh tư yêu thích, đây là đều may mắn lắm nha, anh tư của ta là hoàng tử, còn là một nhà âm nhạc đại tài, về phần dáng dấp bên ngoài thì khỏi cần bình luận. Cô gái được anh tư thích, cô gái kia là người tuyệt đối may mắn, cô không cảm thấy như vậy sao?"
Cố Mạt Lị mê mang gật đầu, lại gật đầu.
Cô mỗi ngày đều bận rộn, nhưng cũng có khi cô có lúc thất thần, làm đổ nước sôi trên cánh tay của mình. . . . . .
Mặc dù cô không muốn cùng Nhị công chúa nói đến chuyện này, nhưng cô không thể nào tránh khỏi, cô bị cô ấy ảnh hưởng không nhỏ.
Người Tứ Vương Tử thích, chắc chắn cô gái đó là một cô gái may mắn!
Trong lòng Tứ vương tử có người trong lòng, mà cô gái may mắn đó, đến tột cùng là người như thế nào, cô cũng hiếu kì vô cùng.
Cô không muốn như vậy? Biết rõ cô không nên để ý, nhưng cô vẫn để ý.
Người phụ nữ làm cho Tứ điện hạ động lòng, nếu không phải là công chúa của nước khác, thì chắc là một thiên kim nhà giàu mà thôi.
Dĩ nhiên, cũng chỉ có những người phụ nữ như vậy, mới xứng với một người chói mắt như Tứ điện hạ.
Kiệt Tư La đi nước ngoài ba mươi sáu ngày.
Trong cung xảy ra một chuyện lớn, thập hoàng tử Tang Phổ Sâm ở Anh quốc gặp tai nạn giao thông, bị thương nghiêm trọng.
Quốc vương, Vương Hậu và các vị hoàng tử, công chúa biết được tin tức, lập tức ngồi phi cơ đi đến Anh Quốc.
Sau mấy ngày, mọi người lục tục hồi cung, mới chấm dứt nổi sợ kia.
Tắc Bố Lệ Na đứng ở đại sảnh thấy Cố Mạt Lị, "Mạt Lị, đi vào trong phòng ta, xoa bóp cho ta, ta chăm sóc Lão Thập nhiều ngày như vậy, làm cho ta mệt chết đi được."
Quần áo trên người Tắc Bố Lệ Na từng món từng món cởi sạch, toàn thân cô nằm ở trên giường lớn của mình, nhắm mắt hưởng thụ Cố Mạt Lị dùng tinh dầu xoa bóp.
Cố Mạt Lị vừa xoa bóp cho cô, vừa hỏi: "Nhị công chúa, Thập Điện hạ thân thể có sao không? Khỏe hơn chút nào chưa?"
"Không chết được." Tắc Bố Lệ Na hừ một tiếng.
Giống như thập hoàng tử thoát khỏi nguy hiểm tánh mạng là một việc cỡ nào làm cho người ta tiếc hận.
Không bao lâu, cô lại nghiêng đầu sang chỗ khác, đưa mắt nhìn sau lưng Cố Mạt Lị, "Mạt Lị, ta ở Anh Quốc nhìn thấy anh tư rồi, anh ấy đang ở nước ngoài biểu diễn nghe tin tiểu thập bị tai nạn liền buông xuống tất cả, lập tức chạy tới Anh quốc. Ta hỏi anh ta người trong lòng của anh ta là ai, anh ta im lặng, cái gì cũng không chịu nói, ngược lại Bỉ Nhĩ Đức nói cho ta biết người trong lòng của anh ta ở Đài Loan. Chỉ là, không sao, ta sớm muộn gì cũng biết!" Tắc Bố Lệ Na tràn đầy lòng tin nói.
Cố Mạt Lị lẳng lặng nghe cô nói..., đôi tay vẫn không ngừng xoa bóp trên người cô ấy.
Lại qua mười lăm phút, "Được rồi, cô đi xuống trước đi, ta muốn nghỉ ngơi." Tắc Bố Lệ Na ý bảo cô dừng lại.
Cố Mạt Lị gật đầu, giúp Tắc Bố Lệ Na đắp lên một tầng chăn mỏng, sau đó rút lui khỏi gian phòng của cô ấy.
"Chờ một chút." Tắc Bố Lệ Na gọi cô, "Giúp ta kêu Cù Diên Khiếu vào."
"Vâng" Cố Mạt Lị gật đầu, không biết tại sao Nhị công chúa muốn nghĩ ngơi, còn phải gọi Cù Diên Khiếu vào, cô không muốn hỏi nhiều, cô nghe lời ra khỏi phòng, thuận tay khép cửa phòng lại.
Kiệt Tư La đi nước ngoài được 50 ngày.
Trong cung mọi người đang nghĩ trưa, Cố Mạt Lị một tay cầm khăn lau, một tay cầm vài tờ báo vứt bỏ.
Lau chùi phòng họp lầu một, hai mặt cửa