The Soda Pop
Chờ Một Ngày Nắng

Chờ Một Ngày Nắng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325023

Bình chọn: 8.00/10/502 lượt.



trưởng thành một cách “thuần tự nhiên”. Bị bố đánh, bị mẹ mắng, trải

nghiệm ấy anh vẫn chưa được nếm trải.

Còn về bố, mỗi lần nhớ đến bố, Thẩm Quân Tắc lại thấy đau

đầu. Bây giờ ông đang đi khắp nơi thăm thú du ngoạn, chụp cảnh đẹp bốn

phương, làm người yêu thích nhiếp ảnh, phóng khoáng tới mức sắp hóa

thành tiên, gần như hoàn toàn không nhớ trên đời này vẫn còn một thằng

con trai…

Lúc này, nhìn người mẹ đã lâu không gặp đang mỉm cười, vẻ mặt của Thẩm Quân Tắc càng lúc càng sa sầm.

Mỗi lần bà về đều làm dậy lên một trận mưa bão. Lần trước về

là chị Vu Giai kết hôn. Lẽ nào lần này là… Đột nhiên Thẩm Quân Tắc không dám nghĩ tiếp nữa.

Đúng như dự đoán, người phụ nữ ngồi trên sofa nhìn Thẩm Quân Tắc, khuôn mặt nở nụ cười sâu xa, chậm rãi nói:

“Nghe nói con sắp kết hôn?”.

Thẩm Quân Tắc cau mày:

“Mẹ nghe nói ở đâu thế? Sao con chưa nghe nói?”.

Ông nội nhìn anh, khẽ ho một tiếng. Người phụ nữ tiếp tục bình tĩnh nói:

“Lần này mẹ về nước, vốn là định tham gia kỷ niệm một trăm

năm ngày thành lập trường. Kết quả nhìn thấy cái này, đành phải bay ngay về New York”.

Nói rồi bà mỉm cười chỉ vào cuốn tạp chí trên bàn. Ánh mắt của

Thẩm Quân Tắc dõi theo ngón tay của bà. Dòng chữ trên tiêu đề cuốn tạp

chí bỗng chốc khiến anh có suy nghĩ kích động muốn đâm mù đôi mắt của

mình. Thẩm Quân Tắc – người kế thừa của Thẩm Thị và thiên kim Tiêu Tinh

nhà họ Tiêu “kết hôn chớp nhoáng”! Thẩm Quân Tắc, Tiêu Tinh, tên hai

người được phóng to. Bốn chữ “kết hôn chớp nhoáng” còn được phóng to, tô đỏ. Phía dưới còn có hàng chữ nhỏ màu đen: Theo một nguồn tin thân cận

tiết lộ, hiện nay Thẩm Quân Tắc – người kế thừa doanh nghiệp Thẩm Thị đã chiếm được trái tim của thiên kim Tiêu Tinh nhà họ Tiêu. Tiêu Tinh ra

nước ngoài chưa đầy hai tuần đã tuyên bố nguyện cùng Thẩm Quân Tắc gắn

bó bên nhau. Hai người đang yêu nhau say đắm, thậm chí Thẩm Quân Tắc còn thay đổi dáng vẻ lạnh lùng trước đây, công khai hôn Tiêu Tinh trước mặt mọi người… Phóng viên của tạp chí lá cải này đúng là yêu nghề, phía

dưới lại còn đăng tấm ảnh hai người bất ngờ hôn nhau trong đám cưới của

Tạ Ý. Anh vẫn còn đang bực bội vì chuyện “đính hôn” mơ hồ, vậy mà tạp

chí bên kia lại nói họ đã “kết hôn chớp nhoáng”? Vì muốn thu hút độc

giả, những tờ tạp chí lá cải này có thể biến một hạt vừng thành một quả

bóng! Thẩm Quân Tắc sa sầm mặt xuống, ném tờ tạp chí xuống bàn, ngẩng

đầu nhìn người mẹ đang mỉm cười, “Mẹ, không có chuyện này đâu, con không hề thích cô ta…”.

“Nhưng nó thích cháu!”.

Cuối cùng ông nội lên tiếng, giọng nói vô cùng tức giận, “Đây chính là điều mà Tạ Ý đã nói với ta. Tiêu Tinh vì cháu mà đến tận New

York! Hai năm, cách nhau xa như vậy, chỉ liên lạc với cháu qua mạng, nó

vẫn có thể hết lòng hết dạ với cháu như thế! Một đứa con gái đi một

quãng đường xa như thế chẳng dễ dàng gì, cháu còn có mặt mũi để nói là

không thích nó?”.

“Cạch” một tiếng, chiếc ba toong của ông nội gõ xuống sàn nhà.

Khả năng chấn động của nó giống như gõ vào đầu Thẩm Quân Tắc. “Không

thích nó, vì sao lúc đầu cháu còn về nước tìm nó, lại còn xác định tình

cảm yêu đương với nó? Không thích nó, mấy hôm trước cháu còn đưa nó đến

gặp ta, nói nó là bạn gái của cháu? Không thích nó, cháu lừa con bé ngây thơ trong sáng ra nước ngoài làm gì? Cháu nói xem, một đứa con gái tốt

như thế, cháu còn mặt mũi nói là không thích sao?”.

“…”.

Bị mấy câu nói khí thế phi phàm của ông làm cho há miệng mắc

quai, đột nhiên Thẩm Quân Tắc có cảm giác thất bại, muốn khóc mà không

có nước mắt. Cảnh tượng này giống như trước mắt anh là một huyệt mộ đã

đào sẵn, còn phía sau anh là đám người nhà đẩy anh xuống đó. Cái mộ này

rất vừa với anh, bởi vì… nó được đào cho anh. Mẹ Quân Tắc thấy con trai

mím chặt môi không nói gì, không kìm được mỉm cười giảng hòa:

“Bố đừng tức giận, con hiểu tính cách của Quân Tắc. Dĩ nhiên

không phải là nó không thích Tiêu Tinh, nếu không cũng không vì sự xuất

hiện của Tiêu Tinh mà thay đổi tính tình như thế”.

Thay đổi tính tình… Thẩm Quân Tắc rất muốn nhai nát bốn từ ấy. Mẹ ngoảnh đầu nhìn Thẩm Quân Tắc, nghiêm túc nói:

“Con nói thật cho mẹ nghe, con không muốn kết hôn với Tiêu

Tinh, có phải vì thất bại trong cuộc hôn nhân của mẹ và bố con khiến con mất đi niềm tin với hôn nhân?”.

“…”.

Đây là cái gì với cái gì đây? “Quân Tắc, không phải là mẹ nói con nhưng nguyên tắc của con cũng nhiều quá cơ. Hồi nhỏ ăn cá bị hóc

xương, sau đó con không bao giờ ăn cá nữa. Nhưng có rất nhiều chuyện

không tuyệt đối như thế. Con không thể vì bố mẹ ly hôn mà sống độc thân

suốt đời chứ? Tiêu Tinh là cô gái ngoan, gặp được rồi thì nên biết trân

trọng, còn chưa kết hôn, sao con biết là cuộc hôn nhân giữa con với nó

sẽ thất bại?”.

… Điều này còn cần phải nghĩ? Tuyệt đối sẽ thất bại! Thẩm Quân Tắc đau đầu day huyệt Thái Dương, nói với mẹ:

“Mẹ, cũng không phải nguyên nhân này”.

Thất bại đến đỉnh điểm, anh trở nên bình tĩnh hơn. Bây giờ

nhảy hay không nhảy chỉ ở trong thoáng chốc. Nhảy xuống chưa chắc đã

chết, không nhảy… chắc chắn sẽ chết. Dù s