80s toys - Atari. I still have
Chị Kế Của Lọ Lem

Chị Kế Của Lọ Lem

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323654

Bình chọn: 8.00/10/365 lượt.

nắng xuyên thấu qua cửa sổ

thủy tinh chiếu vào đại sảnh rộng mở, con ngươi của cậu sáng ngời, như

ngôi sao sáng duy nhất trên bầu trời đêm, tràn ngập ánh sáng trí tuệ khó có thể miêu tả.

Không thuộc loại xinh đẹp, nhưng tuyệt đối độc đáo.

Eric có chút tự xấu hổ thu tay, lúc này Bentley ở một bên mới nhân cơ hội

nói : “Melanie tiểu thư đường xa đến đây, nói vậy cũng đã mệt mỏi, chúng ta vẫn nên chon lựa phòng trước, có cái gì muốn nói thì đợi lát nữa

ngồi xuống chậm rãi tán gẫu sau, thế nào?”

“Đúng đúng, xem tôi quá cao hứng mà để cho hai vị đứng chờ ở nơi này nửa ngày, đến

đến, tôi mang hai vị đi chọn phòng.” Eric vội vàng xoay người, lĩnh bọn

họ đến thiền sảnh, nơi đó đặt một cái bàn thật dài, phía sau có vài tiếp tân đang làm đăng ký nhận phòng cho khách hàng. Trên tường phía sau bọn họ treo một hàng chìa khóa , dưới mỗi cái chìa khóa treo một cái tên,

từng cái tên đại biểu cho một cái phòng, mà toàn bộ tên phòng đều lấy

tên bảo thạch.

“Melanie tiểu thư, tôi đề cử cho cô căn

phòng ngọc bích, tầm nhìn ở cửa sổ nơi đó tốt nhất, có thể thấy toàn bộ

hoa viên phía sau. Về phần Cameron tiên sinh……”

Eric chưa đề cử xong thì Melanie đã nói : “Chúng tôi ở cùng nhau. Vậy chọn phòng ngọc bích là được rồi.”

Trời đang nắng lại có một đạo sấm sét đánh xuống, mà lại còn đánh trúng người anh.

Chúng tôi ở cùng nhau –

Chúng tôi ở cùng nhau –

Năm chữ này không ngừng vang lên lặp lại ở trong đầu anh, một tiếng so với

một tiếng càng trầm hơn, giống như ngọn núi lớn ở trong lòng anh bị sét

đánh tan nát.

Bên kia, tiếp tân đem chìa khóa phòng ngọc

bích lấy xuống, giao cho Melanie, lại có một nữ bộc hoạt bát đi tới, cúi đầu nói : “Khách nhân xin đi theo tôi, tôi dẫn đường cho các ngài.”

Melanie đối với Eric đang hoàn toàn rơi vào trạng thái ngây dại hạ thấp người,

cáo biệt nói : “Chúng tôi lên trước. Lần sau tán gẫu.” Dứt lời liền kéo

tên thiếu niên kêu là Luis thân mật rời đi.

Eric vẫn đứng không nhúc nhích.

Cuối cùng vẫn là Bentley phát giác ra anh ta không thích hợp, lắc lắc cánh

tay anh ta nói : “Cậu làm sao vậy? Eric? Eric? Này, cậu không sao chứ?”

Rốc cuộc Eric cũng từ trong khiếp sợ tỉnh lại, một phen cầm lấy cánh tay

anh trai bình sinh anh ghét nhất, hai mắt cầm lệ nói : “Bentley, tôi thế mới biết, thì ra trên thế giới này còn có người so với anh càng thêm

chướng mắt hơn tồn tại a!!!”

Mặt Bentley nhất thời biến đen.

Eric này, thật không biết nên nói tính tình cậu ta thẳng thắng hay là thiếu

hiểu biết đây, cũng không cần phải đem biểu hiện chán ghét nói rõ như

vậy chứ?

Anh nhăn mi lại, sắc mặt ngưng trọng hỏi : “Cậu…… Thật sự không biết cậu ta là ai?”

Eric kinh ngạc,“Tôi nên biết cậu ta sao?”

Quả nhiên…… Người này trừ bỏ sống phóng túng cùng ăn chơi trác táng ra, thì vốn không nên ôm lấy hi vọng gì mà trông cậy vào.

Bentley vỗ vỗ bả vai Eric, còn thực nghiêm túc nói : “Cho dù cậu đối với sự

nghiệp không có hứng thú, nhưng đối với tình địch của cậu thì vẫn cần

phải điều tra nghiên cứu cẩn thận chứ? Tóm lại, chúc cậu may mắn.” Nói

xong xoay người rời đi.

Mà Eric bị anh ta vỗ vỗ như vậy,

như thể hồ quán đỉnh (chợt giác ngộ) , cả người phấn chấn, vội vàng đạn

đạn ngón tay, gọi vài tên người hầu lại đây : “Các ngươi, đi gọi anh em

nhà Hepburn tới cho ta, nói là bổn thiếu gia có việc muốn tìm hiểu.”

Mười phút sau, hai người có tố chất vạn sự thông – danh xưng anh em nhà

Hepburn bị mời vào thư phòng Eric, một bên nhấm nháp mỹ vị bánh ngọt

hạnh nhân cùng buổi trà chiều, một bên kể rõ sự tích có liên quan đến vị thiếu niên tên là Cameron · Luis thần bí kia.

Đầu tiên mở

miệng là anh lớn Tom : “Tên đầy đủ của cậu ta là Cameron · Luis, trưa

ngày 23 tháng 4 đến Florence . Nghe nói cậu ta quen biết với Melanie

tiểu thư khi cùng đi trên con thuyền xuất phát từ thành Jacob đến

Babylon, lúc ấy bánh lái đột nhiên bị đụng trúng đá ngầm, cả con thuyền

hỗn loạn, Luis ra tay, chỉ huy mọi người dùng dây thừng cột tất cả

thuyền nhỏ vào cùng một chỗ, sau đó bỏ thuyền lớn ngồi lên thuyền nhỏ.

Bởi vì trên biển lớn, thuyền nhỏ khẳng định không thể đi quá xa, cùng

với việc tự chạy trốn bị sóng gió lật úp còn không bằng câu lại cùng một chỗ chờ đợi cứu viện, hơn nữa mục tiêu cập bến cũng gần tới. Kết quả,

thật sự có một con thuyền khác đi qua, tất cả mọi người đều được cứu.

Bởi vậy, Cruise công tước thực cảm kích cậu ta, đem cậu ta liệt vào hàng khách quý.”

Xong rồi, Eric tuyệt vọng tăng thêm một tầng : Ân cứu mạng, ràng buộc sâu như vậy, hoàn toàn không giống với đám phong hoa lãng điệp từng xuất hiện ở bên người Melanie, tình địch này thật

khó gườm .

Em trai Jack bổ sung : “Thuận tiện cũng nói

luôn, cậu ta vẫn ở trong nhà Melanie tiểu thư, cùng cô ấy đồng tiến đồng ra, như hình với bóng.”

Xong rồi, Eric tuyệt vọng lại tăng thêm một tầng : Gần quan được ban lộc, làm sao có thể vượt qua được?

Tom nói : “Ngày 24 tháng 4, cậu ta cùng với Melanie tiểu thư đi đến cửa

hàng châu báu lớn nhất ở trung tâm ‘phố Tráng lệ’, phân biệt là cửa hàng hẻm số 9, cửa hàng hẻm số 11, cửa hàng hẻm số 73 đề