Snack's 1967
Chỉ Cần Có Tiền, Ta Yêu!

Chỉ Cần Có Tiền, Ta Yêu!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3211715

Bình chọn: 8.00/10/1171 lượt.

Nguyệt chăm chú nhìn ta, tựa như có thể nhìn thấu lòng ta vậy. Ánh mắt nhu hòa của nàng rất có tác dụng trị thương. “Đối với người mà mình quan tâm, thì kẻ ‘thối nát’ trong mắt thế nhân chính là người tốt nhất trên đời.”

“Công chúa, nô tỳ nghe nói, đời người chỉ có một cơ hội hạnh phúc, cho nên, nghìn vạn lần không nên bỏ qua.”

“… Ta… khụ… biết rồi.”

Không biết, yêu phải một người không nên yêu là điều đau khổ, hay là quên đi một người không thể yêu sẽ đau khổ hơn?

Xưa nay ta vẫn luôn hiểu rõ cái thứ tình yêu đến sông cạn đá mòn hoặc là đến chết không thay lòng kia chỉ là thần thoại, nó chỉ tồn tại trong thế giới

hư cấu mà thôi. Nếu như, có một tình yêu như vậy tìm tới ta, đó khẳng

định là chuyện cổ tích, không thể tin. Nhưng rất lâu sau đó, ta phát

hiện, kẻ đã từng vọng tưởng trốn thoát khỏi loại tình yêu này như ta,

thật là nực cười. Ngọc quốc, Du Thiên năm thứ ba, ngày Mười Bốn tháng Hai.

“Công chúa!~~~~~~”

Cũng may

hai mắt ta lanh lẹ, mới vừa nhác thấy Tiểu Phúc Tử nhà ta há miệng ra,

ta đã lập tức bịt kín hai lỗ tai lại, bằng không ta lại bị ù tai nguyên cả ngày.

Thấy hắn lại gần, ta mới bỏ tay ra, cười hì hì nói: “Có phải đến lúc lên đại điện rồi không?”

Hôm nay là ngày sinh nhật tròn mười tám tuổi của tiểu Thiên Thiên nhà

ta, cũng là ngày lễ tình nhân đầu tiên mà mỗ Lăng ta trải qua ở nơi này, đương nhiên, ta cũng hy vọng nó cũng là lễ tình nhân cuối cùng mà ta

trải qua ở đây.

Được rồi,

không cần nhắc ta cái gì là dương lịch, hay âm lịch, trong cái không

gian không hiểu ra sao cả này, làm “người sáng lập đầu tiên” như mỗ

Lăng ta đây được nắm toàn quyền quyết định.

Tiểu Phúc Tử cười nịnh nọt, nói: “Hoàng Thượng mời Trưởng công chúa di giá Ngọc Trì tắm gội.”

“Oh,

được.” Sao lạ vậy ta? Thằng nhóc kia sinh nhật cần tắm rửa trai giới,

thậm chí là lễ rửa tội, thì cũng là bình thường. Nhưng vì sao ta cũng

phải tắm gội?! Thôi kệ, bỏ đi, dù gì ta cũng phải thay đồ, lát nữa còn

phải biểu diễn cho tiểu Thiên Thiên xem một “tiết mục” để chúc mùng sinh nhật hắn nữa.

Xoay người ta liền đi về phía trắc điện, song hỷ trắc điện của ta chính là phòng

tắm lớn của ta, lớn đến nỗi có thể bơi lội tung tăng trong đó!

“Công chúa ~~ không phải! Nhầm rồi, không phải phòng tắm của người, là Ngọc Trì!~”

“Gì?!” Ta

quay lại mở to mắt nhìn Tiểu Phúc Tử, đúng lúc Thu Nguyệt cũng vội vã

chạy đến, trong tay cầm “chiến phục”mà ta bảo nàng sai người chuẩn bị.

“Công chúa, ‘Ngọc trì’ ở hậu viện Phụng Thiên Các mà!” Tiểu Phúc Tử nhìn ta, biểu hiện của ta ở trong mắt hắn gọi là sửng sốt.

Ta không

dám hỏi hắn cái “dục trì”(*) hắn nói và cái “dục trì” của ta rốt cuộc

có gì khác nhau, ta sợ nói sai nửa câu thôi cũng dẫn tới phiền toái

không cần thiết, hoặc là, khiến thân phận ta bị nghi ngờ.

(*) Dục trì (bể tắm) và Ngọc Trì đều phát âm là [yùchí'>

Vì thế, ta cười hì hì khoát tay với hắn, ý bảo hắn đi trước dẫn đường. Rốt cục,

「©」đến lúc ta tận mắt nhìn thấy trên bức hoành phi

bằng ngọc thạch có khắc hai chữ “Ngọc Trì” to màu trắng ta mới hoàn

toàn hiểu ra, ha ha, đồng âm mà bất đồng tự! (tự=chữ)

“Trưởng

công chúa mời tắm rửa.” Dứt lời, Tiểu Phúc Tử nhà ta quay đầu, không

cần bảo cũng tự động rời khỏi Phụng Thiên Các. Ta cũng không suy nghĩ

nhiều, tiếp tục sải bước về phía trước, xuyên qua tầng tầng lớp lớp màn trướng xanh biếc, hồ nước sương khói nghi ngút đã gần ngay trước mắt,

khiến ta hết sức giật mình. Là suối nước nóng a! Biết bao lâu ta đã

không được ngâm suối nước nóng rồi?! Thật không ngờ ở trong hoàng cung

lại có suối nước nóng?! Ha ha, ngày tháng của ta cũng thật hạnh phúc.

“Thu

Nguyệt,” Ta quay đầu lại, í?! Thu Nguyệt đâu rồi?! Hắc hắc, ngâm nước

nóng cho sướng, lại kêu Thu Nguyệt giúp ta kì cọ, toàn thân có thể sảng khoái gấp đôi.

Ta nhanh nhẹn lột bỏ y phục của mình ra, nhào xuống hồ. “Thu Nguyệt, Thu Nguyệt!~~~ ngươi cũng xuống đây giúp ta kỳ lưng!”

Aizz ~~~

ngâm suối nước nóng thật là thoải mái, phiền não hay mệt mỏi gì chỉ cần ngâm mình trong đây, cả người đều thoải mái. Hi hi, ha ha……“Mau xuống

đi, thật thoải mái!” Ta lại gọi.

Lúc này

Thu Nguyệt mới bưng một thùng cánh hoa bước vào, rải cánh hoa vào trong hồ, ôn nhu nhìn ta, mỉm cười nói: “Công chúa thật thích nói đùa, ‘Ngọc Trì’ này chỉ có Hoàng Thượng có thể tới, ngay cả hoàng hậu cũng không

được phép tắm gội ở đây, nô tì sao dám bước xuống chứ!”

Từ từ……

Thu Nguyệt vừa nói cái gì?! Chỉ có Hoàng Thượng mới có thể tới?! Vậy ta là cái gì?! Ta, ta không phải muốn soán quyền đoạt ngôi vua đâu nha!

Ta đang làm giám quốc công chúa rất tốt đó!

“Hoàng

Thượng nghe nói công chúa bị trẹo chân, bởi vậy mới phá lệ cho công

chúa đến ‘Ngọc trì’ tắm rửa.” Thu Nguyệt vừa rải cánh hoa vừa nói, “Công hiệu chữa thương của ‘Ngọc Trì’ này tốt lắm.”

“Á?! Thu Nguyệt, vậy hắn không biết vì sao ta bị trẹo chân chứ?!” Ta đang định cho hắn một sự kinh ngạc.

Thu Nguyệt cười nói: “Công chúa yên tâm, miệng nô tì kín lắm, cho đến bây giờ

Hoàng Thượng vẫn chưa biết “tâm sức” của công chúa.”

Ta ngửa bốn vó lên trời giữa làn