XtGem Forum catalog
Chàng Tô Đại Chiến Bạch Cốt Tinh

Chàng Tô Đại Chiến Bạch Cốt Tinh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327720

Bình chọn: 8.00/10/772 lượt.

chút thay đổi nói: “Alo, Khả

Nham, là em. Em suy nghĩ lại rồi, thứ bảy em sẽ đi cùng với anh.”

“Cám ơn em hôm nay có thể theo giúp tôi, thật sự là

đại ân giúp đỡ với tôi.”

Lục Tiểu Phong nghe thấy giọng nói nghiêng mặt qua mỉm

cười nói: “Không có gì.”

“Trang phục hôm nay em mặc thật đẹp.”

Lục Tiểu Phong nhìn lại bộ váy đầm trên người mình,

hôm trước vừa mới mua, không có điểm nhấn đặc biệt nào, nguyên nhân duy nhất

mua nó là vì bên trong có lớp lót, thân váy không phải quá chật, dễ dàng cử

động, giống như trong tiềm thức, nàng đã tính toán đến tình huống xấu nhất tối

nay.

Lục Tiểu Phong nâng mắt kính lên, thuận miệng nói:

“Không nên bởi vì em giúp anh liền dối lòng khen ngợi.”

Liêu Khả Nham cười khẽ: “Không phải, là nói thật

lòng.”

Lục Tiểu Phong không nói nữa, nhìn mây trên trời cao,

tối nay ánh trăng sáng tỏ, có chút giống cái buổi tối trước kia.

Hôm nay Liêu Khả Nham không phải lái xe, có tài xế

chuyên môn phụ trách đưa đón, sau khi Lục Tiểu Phong nhìn thấy trang phục của

Liêu Khả Nham sâu sắc cảm thấy một thân này của nàng đơn giản biết bao nhiêu.

Khả Nham mặc một bộ âu phục chất nhung màu xanh đậm, nơ cùng màu, ngực phối với

khăn lụa kẻ ca rô màu trắng xanh, cúc áo bằng thạch anh, găng tay da, thêm một

chiếc áo bành tô màu đen, nhìn thế nào cũng giống như trang phục đi gặp người

quan trọng.

Chỉ là tiệc sinh nhật có cần phải như vậy không? Cũng

phải, Tiêu Duy tổ chức tiệc tùng chưa lần nào không ồn áo náo nhiệt, giống như

muốn tuyên bố với thiên hạ, anh ta là bậc vương giả.

Tối nay yến tiệc long trọng, có phải biểu thị cái gì

hay không?

Lục Tiểu Phong vờ nheo mắt lại, đáy mắt sắc lạnh một

khoảng.

Xe đi vòng quanh đường núi được hơn hai mươi phút,

bóng đêm dày đặc, căm bản không thấy rõ phía trước có cái gì. Nghe Liêu Khả

Nham nói mục tiêu chính là biệt thự trên núi của Tiêu Gia, đại khái là sợ để

cho Lục Tiểu Phong bị áp lực tâm lý, anh ta chỉ miêu tả qua loa vài câu, còn

dặn nếu không quen với loại không khí này chỉ cần đi theo anh ta là được.

Biệt thự trên núi của Tiêu Gia, Lục Tiểu Phong có

biết, hay là nói khắc sâu vào trí nhớ khắc sâu vào xương tủy.

Năm năm trước, ngày đó chủ ngân buổi dạ tiệc từng dẫn

nàng tới đây, cũng nói với nàng: “Tôi cảm thấy rằng cử hành hôn lễ ở chỗ này

thật không tệ.”

Cũng là năm năm trước, tay phải của nàng bị phế bỏ

cũng ở chỗ này, cũng mất đi người quan trọng nhất.

Biệt thự xây ở trên lưng chừng núi, có thể nói một đoạn

vách núi dựng đứng này tất cả đều là của Tiêu gia, Tiêu Duy đứng tên quản lý,

cha mẹ Tiêu Duy mất sớm, Tiêu lão gia đặc biệt cưng chiều cháu đích tôn này,

cũng tạo cho anh ta tình cách ích kỷ. mà biệt thự trên núi kia thay vì nói là

chốn bồng lai tiên cảnh, không bằng nói giống với căn cứ địa của xã hội đen

hơn, cho dù Tiêu gia đã tấy trắng từ rất lâu.

Xe bắt đầu giảm tốc độ, dần dần có thể nhìn thấy cửa

lớn phái trước đèn đuốc sáng trưng. Lục Tiểu Phong thầm đếm, từ lúc vào cửa đến

cửa chính trải qua ba trạm kiểm soát, sau khi xe dừng lại, có người đặc trách

việc nghênh đón, nói là nghênh đón không bằng nói là bị kiểm tra một lần cuối

cùng. Bị một người mặc đồ đen từ đầu đến chân nhìn kĩ lưỡng thật sự làm cho cả

người người ta không được tự nhiên, Liêu Khả Nham ở bên cạnh nhẹ giọng an ủi

nàng, thật ra không cần anh ta an ủi, đối với loại chuyện này Lục Tiểu Phong

cũng không lạ lẫm gì.

Sau khi tất cả thỏa đáng, hai người tiến vào đại sảnh

bữa tiệc phồn hoa vô tận kia, lại ẩn dấu vô vàn âm u.

Lúc trước khi bước vào địa sảnh, Lục Tiểu Phong nhìn

từ khóe mắt thấy một khuôn mặt rất quen thuộc, tuy rằng chỉ vội vàng nhìn

thoáng qua, nhưng làm cho sau lưng nàng trong giây lát ớn lạnh.

Bạch Phi, trợ thụ đắc lực nhất của Tiêu Duy, người này

cũng xuất hiện ở đây, là ý bỏ toàn bộ lệnh cấm rồi sao?

Một khắc bước vào địa sảnh bữa tiện này, vết sẹo ở cổ

tay Lục Tiểu Phong đau đớn kịch liệt, máu huyết toàn thân trong nháy mắt chỉ vì

đến nơi cũ này mà đóng băng.

“Tiểu thư, xin cởi áo khoác ngoài ra.”

Lục Tiểu Phong lấy lại tinh thần, vẻ mặt cứng ngắc

trong nháy mắt, một lát sau nhìn nhân viên tạp vụ nói: “Cảm ơn.”

“Xin mời.”

Liêu Khả Nham đưa cánh tay lên, Lục Tiểu Phong hiểu ý,

vòng qua tay anh ta.

Lục Tiểu Phong nhanh chóng lén quan sát một lượt,

khách mời đên srất nhiều, không ít là người quan trọng trong giới kinh doanh và

chính trị, nhưng tạm thời chưa phát hiện ra nhân vật chính đêm nay, Kha Địch

cũng chưa thấy xuất hiện.

Lục Tiểu Phong ra vẻ xúc động nói: “Không nghĩ rằng có

nhiều khách như vậy, tiệc sinh nhật anh họ của anh thật làm cho người ta mở

rộng tầm mắt.”

“Không cần căng thẳng, người ta tốt lắm.” Liêu Khả

Nham vỗ vỗ tay cô ấy ôn hòa nói.

Lục Tiểu Phong sửng sốt, lúc này mới phát hiện tay

nàng vẫn hơi phát run.

Căng thẳng của nàng so với căng thẳng mà Liêu Khả Nham

nghĩ là một trời một vực, nhưng lúc này nàng chỉ che dấu cười nói: “Trong

trường hợp này, thật sự đúng là em không thích ứng được.”

“Nói mới nhớ, anh họ rất muốn làm quen với em.”

“Em?” Lục Tiểu Phong