
ốn uống
nước.”Bởi vì động tác của hắn , làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng cúi thấp
không thể thấp hơn, lẩm bẩm nói.
“ Ta rót cho nàng, nàng
ngoan ngoãn đợi một lát.”Nói xong, hắn bước đi đến trước bàn tròn , rót giúp
nàng một chén nước, sau đó đưa tới trước mặt của nàng .
Dạ Thủy Linh tiếp nhận
cái chén từ bàn tay to ấm áp của hắn, đáp trả bằng nụ cười tươi, “Cám ơn
ngươi!”
Xích Nhĩ Đa ngây ngẩn cả
người, đây là lần đầu tiên nàng nhìn hắn cười, nụ cười của nàng thật sự đẹp
quá...... Đẹp đến mức như là không thuộc về thế giới này......
Nhìn vẻ mặt hắn quái dị,
nàng lại lên tiếng nói:”Xảy ra chuyện gì sao?”
“Không có việc gì!” Tuy
rằng chỉ là vài giây thời gian, hắn lập tức phục hồi tinh thần lại.
“Đã đói bụng chưa? Ta gọi
người mang thức ăn đến.” Xích Nhĩ Đa nói.
“Không cần, bây giờ ta
còn không đói bụng.” Nói đến đói, khiến cho nàng nhớ tới buổi tối ngày đó , lời
nói đầy tà tứ của hắn nói hắn muốn ăn nàng ......
“Thật sự không đói bụng
sao? Vậy được rồi! Nàng nghỉ ngơi trước, đợi một chút cùng dùng bữa tối với
ta.”Đón lấy chén nước nàng đã uống xong,nhẹ nhàng đem nàng đỡ về nằm trên
giường, sau đó động tác mềm nhẹ đắp chăn lại cẩn thận.
“ Ừm!”Nàng nhẹ nhàng gật
gật đầu, nhìn hắn, ánh mắt vẫn không chịu nhắm lại.
“Mau nghỉ ngơi, bệnh mới
có thể tốt nhanh hơn.” Xích Nhĩ Đa ngồi ở bên giường, khẽ vuốt những sợi tóc
đen dài của nàng, đây là lần đầu tiên hắn đối với nữ nhân ôn nhu dịu dàng đến
thế.
Giờ phút này nàng lại cảm
giác được vô cùng hạnh phúc, ánh mắt chậm rãi nhắm lại, hắn làm cho nàng có cảm
giác an tâm .
Nàng không thể dối được
chính mình , nàng thích hắn .
Nếu Thiệu Thủy Nguyệt kia
nói muốn nàng thay nàng ta làm tròn vận mệnh của nàng ta còn dang dở, và Nguyệt
lão gia gia kia cũng nói nhân duyên của nàng không phải ở hiện đại, vậy chứng
tỏ những chuyện này, hai người ở hai thế giới bất đồng , nhưng vẫn có thể yêu
nhau?!
Đừng nói nàng đến bây giờ
đều vẫn không tìm được cái bạch ngọc hạng luyện kia , nói không chừng đã bị
người khác mua đi rồi, cơ hội trở lại hiện đại cũng càng ngày càng
nhỏ......
Nàng yên lặng tận đáy
lòng hạ đã quyết định quyết tâm......
Từ giờ trở đi, nàng muốn
lớn mật nhận tình yêu của hắn , lần này, nàng nhất định phải......
Luyến ái thành công!
Suy nghĩ, suy nghĩ......
Nàng rơi vào cảnh mộng đẹp ngọt ngào .
Thấy một giấc mộng đẹp
hương vị ngọt ngào , hy vọng,”Mộng “ có thể thực hiện......
Giữa trưa, ánh mặt trời
chiếu vào những hạt tuyết còn vương trên những cành cây, thời tiết vẫn rét lạnh
như cũ , lúc này tại một ngôi dình nghỉ mát tại hoa viên, hai nam nhân đang
ngồi nói chuyện cùng nhau.
“Nhĩ Đa huynh, còn nhớ
ước định trước cuộc săn thú chứ?” Cách Phổ Tùng Trí nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà
nóng hỏi.
“Bổn Vương đương nhiên
nhớ rõ! Nói đi! Cách Phổ huynh là muốn binh mã của bổn Vương xuất chinh tấn
công Trung Nguyên đi?” Hắn cẩn thận nghĩ đến, chuyện này không phải là không
thể , chính là còn phải cùng Linh nhi nói một tiếng.
Chỉ thấy Cách Phổ Tùng
Trí nở nụ cười, tiếp theo lắc lắc đầu nói:” Nhĩ Đa huynh, lần này, ta không cần
binh mã của huynh , ta muốn phi tử của huynh, Dạ phi.” Dung nhan tuyệt mỹ kia
làm hắn nhớ mãi không quên .
Gương mặt xinh đẹp giống
như tiên nữ hạ phàm ......
Hừ , Xích Nhĩ Đa sắc mặt
đại biến, không nghĩ tới hắn thế nhưng lại đưa ra yêu cầu này, nếu không cần
binh mã của hắn, chỉ là thực lực của Cách Tang quốc là không thể đánh thắng
Trung Nguyên .
Thế nhưng hắn ta lại
buông tay cho cơ hội hợp tác tốt như thế này, chỉ là vì muốn phi tử của hắn ?
“ Nhĩ Đa huynh yên tâm,
ta chỉ là mượn Dạ phi một ngày là tốt rồi, mời nàng cùng bổn vương tâm sự ngâm
thơ, thưởng hoa, ta nghĩ Nhĩ Đa huynh sẽ không keo kiệt như thế chứ? Làm chi
Vương của một quốc gia như huynh, phi tử càng nên hào phóng chút mới đúng
a!”Nhìn vẻ mặt khó coi đến cực hạn của Xích Nhĩ Đa, tâm tình của Cách Phổ Tùng
Trí có vẻ đặc biệt khoái trá.
Xích Nhĩ Đa không nói,
biểu tình còn lại là càng ngày càng ngưng trọng, quân vô hí ngôn, hắn làm sao
có thể từ chối lời đã hứa?!
“Xem biểu tình này của
Nhĩ Đa huynh là không muốn a? Lời này nếu truyền đi ra ngoài, mặt mũi huynh nên
để đâu? Đừng nói bổn Vương chỉ mượn một ngày......”Lời nói chỉ nói đến một nửa,
đã bị ngắt lời.
“ Được! Một ngày,
đây là cực hạn lớn nhất của bổn Vương .”Tiếp theo ánh mắt chuyển sang lạnh như
băng, “Nhưng ta cũng báo trước, nếu Cách Phổ huynh dám chạm vào một cọng lông
tơ của nàng,ta tuyệt đối không buông tha.” Lời nói cuối cùng hắn gần như là
nghiến răng nói.
“Ha ha ha ha! Xem ra, Nhĩ
Đa huynh của chúng ta là thật lòng yêu vị phi tử này , yên tâm giao cho ta, ta
nhất định sẽ chiếu cố nàng thật tốt.” Trên mặt tràn đầy ý cười.
“Thời gian bổn Vương sẽ
thông báo cho Cách Phổ huynh, bởi vì ái phi ngày hôm trước mới nhiễm phong hàn,
có lẽ phải đợi vài ngày chờ nàng hoàn toàn khang phục mới được.”
“Đó là đương nhiên, đến
làm khách quý quốc đã lâu, đợi thêm một ít thời gian cũng không sao, bệnh nhanh
khỏi mới là chuyện cần thiết