Disneyland 1972 Love the old s
Chán Ghét Cô Đơn Mới Yêu Anh

Chán Ghét Cô Đơn Mới Yêu Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321941

Bình chọn: 9.5.00/10/194 lượt.

tên đó."

Thấy biểu hiện của cô như vậy, tất cả lông tơ trên người Đàm Y Nguyên đều dựng lên.

"Phải....đúng, tờ giấy kia để trên mặt bàn của em". Cô thiếu chút nữa thì lấy cái

khung lồng tờ giấy đó lên, cô nén lại nước mắt, mạnh mẽ gật đầu.

"Vậy chị có nói với em, danh sách trên tờ giấy kia là làm vào việc gì

không?" hai ngón tay trắng như ngọc ấn lên gò má trên khuôn mặt nhỏ

nhắn, bắt đầu vân vê.

"Không có ... ........." Giọng nói ngọng

nghịu đáp trả, trong đầu Đàm Y Nguyên hiện lên hai chữ thật to trong đầu "Xong rồi". Chị Tuệ.... ...." Cô nhỏ nhẹ cầu xin tha thứ.

"Em

nói xem, em vào làm việc tại phòng này đã bao lâu?" Văn Thanh Tệ nhẹ

nhàng hỏi, ngón tay nhỏ bé trắng nõn không bỏ qua mà khẽ xoa bóp, vân vê đôi gò má của cô bé, giống như đang nhào nặn cục bột.

"Nửa, nửa năm...." Y Nguyên không dám phản kháng chỉ rưng rưng ước mắt trả lời

"Nửa năm, nếu theo như những người bình thường mà nói, cũng đã bắt đầu phụ

giúp chị một tay thiết kế, xin hỏi em Đàm, tại sao em vẫn đang giữ chức

vị này, chẳng lẽ em đối với việc làm này không mệt?" Văn Thanh Tuệ thật

không tin là có cô nhóc không có lòng cầu tiến như vậy.

"Chị... Chị Tuệ...."

"Ừ, em còn có lời gì muốn nói à?" Mắt híp ngày càng nhỏ hơn, không nói ra

những lời uy hiếp nhưng lại có lực sát thương vô cùng lớn dọa những

người yếu tim bị một phen hết hồn.

"Chị Tuệ, em.... Em sẽ cố

gắng, em lập tức cố gắng." Đàm Y Nguyên vỗ ngực đảm bảo, đảm bảo tháng

này mình sẽ thăng một cấp. Để toàn bộ công việc của mình cho sinh viên

mới ra trường làm, bởi vì nếu cô không làm như vậy, Văn Thanh Tuệ nhất

định sẽ chỉnh cô vô cùng thảm hại "Em lần sau không dám."

"Thật." Không nheo lại đôi mắt nữa, khôi phục đôi mắt trở về vị trí vốn có của mình.

"Thật, thật, thật!" Liên tục ba "Thật." Cộng thêm việc gật đầu gần như sắp gãy đôi mà chứng minh.

"Vậy cũng được, ngay bây giờ đi từ chối mấy người trong danh sách kia cho

chị, nói với bọn họ là những thiết kế kia đã hoàn mỹ, không thể sửa được nữa, nếu như bọn họ muốn đổi, như vậy hợp tác thất bại! Chỉ là, trong

hợp đồng đã ghi đầy đủ yêu cầu thiết kế và tiền bồi thường rồi, hiểu

chưa?" Cô không bao giờ làm không công, lại càng ghét những người kia

tới quấy rầy công việc của cô

"Dạ." Tránh được một kiếp, Đàm Y

Nguyên nói, nắm chặt laptop trong tay, Văn Thanh Tuệ nhanh chóng rút

cánh tay đang nhào nặn má cô ra, nhanh chóng chạy ra ngoài.

Văn Thanh Tuệ tức giận trợn mắt nhìn bóng lưng đang chạy thật nhanh của cô bé, thở dài ngồi xuống, ngồi vào vị trí của mình.

"Em làm gì mà nghiêm khắc đối với cô bé như vậy? Nếu còn tiếp tục như vậy

nữa, em sẽ biến thanh danh của phòng chúng ta thành...."Xà hạt mỹ nhân* ( người phụ nữ lòng độc địa,rắn rết). Giọng nói dễ nghe của người đàn

ông, cùng một tiếng cười khẽ, từ ngoài cửa truyền đến.

"Mẹ nó,

nếu như không phải là bởi vì không có chuyện gì, suốt ngày chỉ biết trêu hoa ghẹo nguyệt, không chịu quản lý công việc, tất cả mọi việc đều giao cho tôi xử lý, giả làm ông chủ, tôi đây có cần phải như vậy không?" Còn xà hạt mỹ nhân, mẹ nó.

Văn Thanh Tuệ lườm nguýt ông chủ đang

cười đến vô hại kia: "Cũng không biết được, là ai khi tôi vừa mới vào

làm việc đã giao cho tôi một đống công việc, phải 2, 3 người mới làm

xong khiến tôi suýt chút nữa phải vào bệnh viện?" Thật là, nghĩ lại

chuyện cũ mà bực mình.

"Khi đó công ty vừa mới thành lập chứ

sao." Câu đầu tiên đã chối bỏ tất cả: "Hơn nữa, không phải em cũng thấy

bản thân rất có cảm giác thành công hay sao?" Cho nên cô phải cảm ơn anh mới đúng chứ.

"Đi chết đi." Cô xả ra một câu, lời nói dễ nghe

một chút ai mà không biết nói chứ, nhưng phát ra từ trong miệng cái tên

suốt ngày nói những lời khẩu xà tâm phật này, nên đặc biệt cẩn thận, cẩn thận đến khi bị bán đi mà vẫn ngu ngốc thay anh ta đếm tiền.

"Cô gái tốt không nên nói những lời thô tục." Vừa nghe giống như mang ý tứ

nhắc nhở, dù sao cô vốn không phải là trách nhiệm của anh, anh không cần phải quản nhiều như vậy: "Nhóc Phượng đâu, buổi sáng hôm nay không đi

làm cùng em à, sao còn chưa thấy cô ấy?"

Đây mới là lý do anh ta sáng sớm đến phòng làm việc của cô đi? Văn Thanh Tuệ dùng ánh mắt sắc bén giết chết anh ta.

"Cuối năm cuối năm có thêm tiền thưởng." Anh rộng rãi nói một câu.

Mẹ, tiền cũng là do cô cực khổ mới kiếm được? Bây giờ thì nó cũng trở lại

trong túi cô mà thôi "Cô ấy hôm nay đi tàu điệm ngầm." Cô không dám nói, thật ra cô cùng Thiệu Chí Dương cãi nhau, nên để Dương Phụng đi tàu

điện ngầm một mình.

"Thật sao?" Giọng nói vô cùng nghi ngờ.

Mở bản thiết kế ngày hôm qua cô cùng khách hàng thương lượng ra, cô chột

dạ tránh ánh mắt nhìn của người đàn ông trước cửa: "Anh còn đứng ở chỗ

tôi làm gì?" Đáp án cũng đã nói xong, sao anh ta còn có thái độ khác

thường đứng trong phòng làm việc của cô.

Ừ, cô ngửi thấy mùi vị của âm mưu.

Lăng Khấu đóng cửa lại, đi tới trước ghế làm việc trong phòng cô sau đó ngồi xuống: "Tiểu Tuệ chúng ta làm một cuộc giao dịch đi."

Phản ứng

của cô là lui lại về sau vài bước, giống như phản ứng của Đàm Y Nguyên