Duck hunt
Cậu Chủ Hồ Đồ

Cậu Chủ Hồ Đồ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323140

Bình chọn: 7.00/10/314 lượt.

hân tỏa ra thứ hormone gợi cảm, nhưng tính tình lẫn kiểu ăn

nói vẫn xấu xa độc ác đó là…

“… Cậu… cậu chủ?”.

Tiếng hô khó

phân biệt được là vui mừng hay buồn bực khiến Thư Thành Nhạc ngồi bên

nhíu này, cậu chủ? Lại cậu chủ? Rốt cuộc cô ta có bao nhiêu cậu chủ thân ái đây? Anh có thể để một con chó đực nằm lên giường của mình, không có nghĩa có thể độ lượng cho một tên đàn ông nằm lên đó!

“Cậu chủ cậu chủ! Hóa ra cậu còn sống! Hóa ra cậu còn có thể sống mà trở về!”.

“Ấu ấu, oẳng oẳng, ấu ấu ấu ấu ấu!”.

“Cậu chủ! Cậu chủ! Cậu chủ! Ma nước Anh có bắt nạt cậu không, có không

có không? Cậu có bị nhuốm bẩn chỗ nào không? Cậu học ở đại học Viagra có vui không?”.

“Ấu ấu ấu ấu ấu ấu ấu!”.

“Cậu chủ, cậu cao lên

rồi, đẹp trai rồi, chứng tỏ cậu đã dậy thì xong, an toàn vượt qua thời

kì nổi loạn tuổi dậy thì, cuộc sống tươi đẹp của em cũng tới phải

không?”.

“Ấu ấu ấu ấu ấu ấu ấu ấu ấu!”.

“Hắc Thủ Đảng, mày đừng có sủa cùng lúc với tao được không?”.

“Im miệng hết!”.

“Vâng, cậu chủ”.

“Ấu ấu…”.

Một người một chó cùng im lặng, đứng cạnh hai bên cậu chủ như hộ pháp.

Thư Thành Nhạc chẳng hề bị cảnh tượng quái dị trước mặt đe dọa, anh nhướn mày lên, mở cửa xe bước ra.

“Cô Diêu, vị này là?”.

“À, cậu ấy là kẻ anh tuấn khiến người ta phải rung động bằng xương bằng thịt… A! Cậu chủ, cậu làm gì vậy!”.

Còn chưa nói dứt câu, đột nhiên cậu chủ ấn đầu cô xuống trước mặt Hắc

Thủ Đảng, ngay sau đó, một mệnh lệnh vô nhân đạo bay ra khỏi miệng cậu.

“Hắc Thủ Đảng, liếm cô ta!”.

“Ấu ấu?”.

“Lấy lưỡi của mày rửa mặt cho cô ta một lần đi!”.

“Cậu… cậu chủ! Trước khi ra ngoài em có rửa mặt rồi, không… không được

mà! Hắc Thủ Đảng, cái đồ cẩu nô tài không có tình nghĩa, cậu chủ mới về

mà mày đã phản bội tao rồi, phi phi phi, trên lưỡi mày còn nước sốt bít

tết vừa ăn! Hôi quá! Khụ khụ khụ!”.

“Lép bép nhóp nhép ẹp ẹp”.

Một loạt tiếng liếm láp buồn nôn khiến Thư Thành Nhạc muốn đứng cũng

không yên, đang muốn giơ tay cản cực hình đang diễn ra, đột nhiên, một

gương mặt to toàn nước bọt trợn trắng mắt dí sát trước mặt anh, phóng

đại ở cự ly gần…

“Nhìn cho rõ! Mặt cô ta chính là thế này!”. Mấy

hiệu quả của việc hóa trang khiến mắt cô to lên, mũi thẳng ra, đôi môi

chu ra đáng yêu đều là giả, là giả hết!

Cậu chủ thản nhiên nói rõ

rồi một tay túm cổ áo phía sau của cô kéo đi, một tay kéo Hắc Thủ Đảng

yêu mến lại biết nghe lời, quay người định bỏ đi.

Thư Thành Nhạc

thở dài một hơi, cuối cùng mở miệng lạnh lùng nói không hề khách khí,

“Chờ một lát! Cậu dựa vào cái gì mà đột nhiên xông ra đưa đối tượng xem

mắt của tôi đi”.

“Dựa vào cái gì à?”. Cậu liếc xéo sang Thư Thành

Nhạc, một tay kéo dây xích chó, “Dựa vào việc đây là chó của tôi, còn

cái này…”.

Một tay kéo cô gái bị chó liếm cho ngất ngư, còn cố ý

lắc qua lắc lại khiêu khích “Còn cái này… là hầu nữ của tôi! Cái gì của

cô ta cũng là của tôi, tên đàn ông của cô ta phải thông qua sự cho phép

của cậu chủ tôi đây, còn cái tên vớ va vớ vẩn chẳng hiểu từ đâu chui ra

lại muốn đưa người ta đi là anh!”.

Cậu nói xong thì kéo một người một chó quay lại xe mình.

Cảnh tượng hoang đường trước mặt khiến Thư Thành Nhạc nhủ thầm trong lòng…

Một nam một nữ một chó, tổ hợp này gọi là gì?

Tổ hợp này gọi là cẩu nam nữ!

Hừ! Đùa cái gì chứ, ai muốn cưới một cô gái đã thuộc về gã đàn ông

khác, còn phải cùng cô ta tận tụy với một tên đàn ông khác chứ?

Cho dù đội mũ xanh(*) cũng không thể cam tâm tình nguyện đội một cách đường đường chính chính như thế chứ?

Lòng vô cùng khinh bỉ, ánh mắt cũng lạnh đi, Thư Thành Nhạc đang định

bỏ đi, lại thấy con chó tên Hắc Thủ Đảng nhảy ra khỏi chiếc xe thể thao

mui trần của cậu chủ, chạy lại xe anh như lưu luyến không nỡ đi.

Bỗng nhiên, nó giơ chân sau lên cao, dùng tư thế chuẩn của động vật tè một bãi lên bánh xe của anh.

Xả xong, Hắc Thủ Đảng sung sướng, lại tông tốc chạy về ngồi cạnh chủ nhân.

Mây đen trên đầu Thư Thành Nhạc ùn ùn kéo tới, anh lạnh lùng nhìn chiếc xe mui trần ở phía đối diện, chỉ thấy tên cậu chủ nhỏ mọn thù dai kia

vỗ đầu con chó vẻ tán thành, giống như khen ngợi tư thế đi tè duyên dáng của chó nhà mình, tiện thể quét ánh mắt đùa cợt qua phía anh.

Ngay sau đó, cậu khởi động xe, phóng vọt đi, chỉ để lại một làn khói đen.

Thư Thành Nhạc nắm chặt tay, lạnh lùng nhìn chiếc xe mui trần biến mất

trong tầm mắt của mình, di động trong túi quần đổ chuông hồi lâu, anh

bật máy trả lời: “A lô”.

“Phó tổng giám đốc! Sao anh còn chưa tới?”.

“Có chút chuyện”.

“Chuyện gì thế?”.

“Bị cẩu nam nữ cắn”.

“Hả? Cẩu nam nữ? Không phải anh đi xem mắt à?”.

“Hừ, cậu đã nhìn thấy cô gái nào dắt chó hoang với đàn ông dại đi xem mặt chưa?”.

“Hở?”.

“Ở khách sạn có chuyện gì nói ngay đi”.

“Vâng vâng vâng, phó tổng, chuyện lớn đấy, nghe nói con trai của chủ

tịch lấy được bằng quản lý ở Anh, đã về nước rồi, chủ tịch định sắp xếp

cậu ta vào làm việc ở khách sạn Hoàng Tước chúng ta”.

“Cậu gọi cho tôi vì chuyện này à?”.

“Đúng vậy! Chủ tịch cũng không ở trong nước, phần lớn công