Cậu Chó

Cậu Chó

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324843

Bình chọn: 7.5.00/10/484 lượt.

ứ tao nói à.

Bà Cai thấy chị em Mỹ gay gắt với nhau bèn giảng hòa :

- Hai chị em mi sung khắc mà như hai gái lấy một chồng.

Câu nói của bà Cai làm cho Hải đứng trân ngượng nghịu. Duyên cũng thấy mắc cở, còn Mỹ thì tức tối. Bà Cai bảo với Duyên :

- Mợ Ấm lấy mấy cái trứng tráng lên cho chú với ông Cửu uống rượu.

Duyên hách dịch :

- Chi mà phải cho hắn ăn nhậu như rứa mạ ?

Bà Cai Hương Thạnh cười đáp :

- Thôi mà hắn đến nhà mình, hắn tự coi hắn như thầy tớ trong nhà nên chú mi biếu cho hắn uống bữa rượu, chớ đâu hắn dám vòi vĩnh.

- Cài then cẩn thận nghen anh Hải !

Hải gật đầu.

- Em vô trong đi, anh cài then là anh vô ngay.

Mỹ bẽn lẽn đi vô buồng :

..................................

- Thì anh nhếch người lên cho tui ra.

Hải đành phải chống tay nhếch người lên nhưng chàng vừa chống tay vào chiếc thang giường thì chiếc thang lại gãy luôn. Hải cuống lên không biết làm cách nào ra được. Mỹ đành phải lách người chụt xuống đất rồi bò gầm giường ra thì từ bên nhà bà Cai, tiếng bà Cai gọi :

- Hải ơi … Mi đi đâu rồi Hải ?

Hải và Mỹ cuống lên, sợ bà Cai biết đang ở bên ni thì chết. Mỹ định thoát thân một mình cho tiện, chớ con gái ai lại kẹt một cách lãng nhách như thế ni. Mỹ bảo với Hải :

- Tui về nghen, mạ kêu cà ?

Hải cũng sợ nhưng Mỹ về rồi chàng gỡ sao cái kẹt ở tay, cả chân nầy, chàng đành bảo Mỹ :

- Mỹ nhắc nắm vạc giường này cho tôi rút chân ra. Bị kẹt cứng cái chân rồi, chẳng lẻ cứ chịu trận thế ni răng ?

Mỹ nhìn Hải bị kẹt một cách quái lạ như rứa, nàng đâm bật cười.

- Kẹt chi lại kẹt ác ôn thế ni.

Tiếng bà Cai lại réo :

- Hải ơi … Hải … Thằng quỷ ni đi mô mà loáng cái đã mất.

Mỹ nhấc được nắm cái vạc giường ra cho Hải rút chân, nàng lẻn ra cửa trước cỗng ra phía lộ để về nhà nàng.

Hải rút được chân ra, nhìn chiếc giường gẫy vạc, gẫy song, thật tang thương. Hải đành phải xếp gọn chiếu bị gãy, thu lại mớ vạt giường lấy chiếc thang giường bị gãy vứt ra ngoài, rồi xếp thang lại để cái chiếu vô phía trong.

Hải cảm thấy chân bị kẹt, hơi đau nhức. Chàng nhìn xuống chỗ cổ chân thâm tím sước chảy máu.

Bà Cai lại gọi :

- Hải ơi … Không biết thằng ni đi mô ? Á mà con Mỹ cũng đi mô cà …

Mỹ đã về đến nhà nghe mạ hỏi, nàng liền lên tiếng ngay :

- Mạ gọi chi con ? Con lên nhà lấy miếng trầu ăn mà.

Bà Cai thấy Mỹ bèn hỏi :

- Thằng Hải đi mô ?

- Con biết ảnh đi mô ?

Lúc đó, Hải đã sang nhà bà Cai tay hắn cầm hai trái khế. Bà Cai thấy Hải bèn hỏi :

- Mi đi mô đó Hải ?

- Con về nhà lấy mấy trái khế sang lai rai vài sợi.

Bà Cai nhìn Hải bèn hỏi :

- Chân mi răng lại đi cà nhắc đó ?

Mỹ nghe hỏi nhìn Hải mĩm cười. Hải vội đáp :

- Con đụng phải cái thành cửa, đau quá.

Lúc đó, Duyên đã tráng xong mấy cái trứng đưa lên cho ông Cai và Cửu Nghi uống rượu, thấy Hải bèn nói :

- Tôi tráng cho anh đĩa trứng trong đó ! Rượu mạ cũng để trong rồi, anh vô mà nhậu.

Hải đưa mấy trái khế ra trước mặt Mỹ rồi nói :

- Cô Mỹ lấy cho chút mắm, gọt khế ăn chơi cô Mỹ.

Mỹ cau mặt lắc đầu :

- Đưa chị Duyên mần cho.

Hải cười đáp :

- Thôi mà …

Mỹ cười thích thú, giật hai trái khế trên tay Hải, đi vô bếp. Hai đi theo vô.

Trên chiếc chỏng tre, một chiếc mâm gỗ để sẵn cút rượu trắng, một đĩa trứng tráng, chén nước mắm. Mấy cái bát sành, một quả ớt đỏ, mấy ngọn húng cây Duyên đã xắp sẵn cho Hải.

Trông cút rượu, Hải phát thèm. Chàng thấy Duyên rất tươm tất. Hải chưa dám ngồi xuống chỏng thì bà Cai Hương Thạnh đã giục :

- Ngồi nhậu đi Hải ơi, trên nhà thầy Cai với ông Cửu Nghi đang nhậu, tao biểu mợ Ấm dọn riêng với ni cho mình mi nhậu đó.

Thấy mạ săn xóc cho Hải, Mỹ sung sướng nhìn Hải cười nói :

- Mạ chăm cho rể quá chừng.

Hải mĩm cười, cổ chân Hải đau nhói. Chàng cúi xuống nhìn chỗ chân bị kẹt vạt giường, thấy chỗ xước sưng lên má ri rỉ chảy, Mỹ nhìn chỗ chân đau của Hải, cuống lên :

- Chà chân anh đau lắm phải không ? Lấp muối mà bóp đỡ nhức, đỡ sưng lên. Khéo đó, làm độc dữ lắm hỉ ?

Hải nhăn nhó :

- Cái giường chi mà tệ quá hỉ ? Thanh giường đâu như mọt ăn rỗng hết rồi.

Mỹ cười đáp :

- Anh mần mạnh quá, chi mà chịu được.

Hải cười thích thú. Duyên đi xuống thấy Hải chưa rót rượu ra chén lại ngồi tủm tỉm cười, bèn hỏi :

- Cười chi đó anh Hải ? Răng không rót rượu mà nhậu đi để trứng nguội tanh hết.

Hải rót rượu ra chén rồi đưa lên miệng, hơi rượu làm chàng hơi nhăn mặt. Mùi men bốc lên làm Hải phải khà một tiếng, nuốt rượu đến ực một cách thích thú :

- Rượu ngon quá ! Rượu ni phải là rượu bên thôn cất mới ngon như vầy.

Mỹ gật đầu đáp :

- Anh ni tinh đó ! Rượu mà mụ Hĩm Trinh vừa sang biếu chú tui để xin phép làm thịt con bò què đó !

Ngồi uống rượu, lúc nảy Hải mới có thời gian ngắm hai chị em Duyên và Mỹ, Hải thấy Mỹ nhí nhảnh, tươi vui bao nhiêu thì Duyên lại đứng đắn nhẹ nhàng bấy nhiêu.

So sánh hai chị em Duyên và Mỹ, hai cô gái đầu tiên đi vào cuộc đời của chàng nông dân làng Hương Thạnh, Hải không biết cách nào để cân nhấc coi ai hơn ai. Duyên có cái thích thú của người đàn bà đã có kinh nghiệm chồng con. Còn ngược lại Mỹ lại có cái chắc nịch, ngây thơ thích thú của một nàng trinh nữ hă


Old school Swatch Watches