
n bà nào lại hỏi hách dịch như thế? Cụ Lớn định đứng dậy thì người lính lệ đã vô thưa:
- Bẩm Cụ Lớn có Cụ Bà từ Huế ra thăm Cụ Lớn.
Nghe nói vợ ra Cụ Lớn vội vã đứng dậy bước vội ra để đón Cụ Bà.
Vừa thấy Cụ Lớn Cụ Bà hỏi gay gắt:
- Con điếm chó đâu?
Cụ Lớn giật mình:
- Chi, bà nói chi?
- Con điếm chó đâu? Mi lấy điếm chó, con Dung Ả Đào ở Nghệ An đây mà.
Cụ Lớn giựt mình lo ngại. Cụ sợ chiếc xe song mã đi đón Dung về lúc này thì thật tan hoang. Cụ Lớn đành phải xuống nước.
- Đứa mô ác đức nói tầm bậy cho bà từ Huế ra đây...
Cụ Bà chạy sộc vào trong buồng để tìm kiếm nhưng chẳng thấy chi. Cụ Ông sợ quá đành phải gọi gã lính lệ bảo ra đón ngoài cổng thành hễ thấy chiếc xe song mã đi đón Dung về thì bảo quay lại vì có Cụ Bà từ Huế ra.
Gã lính lệ chạy ra ngoài thành đứng chờ...
Cụ Bà không tìm thấy nàng Dung. Cụ lồng lộn lên kéo râu Cụ Ông vào trong buồng hỏi:
- Con điếm chó đâu? Mi cho hắn ở đâu?
Cụ Lớn thểu não nói:
- Ðâu có, bà chỉ nghi oan cho tôi! Không biết thằng khốn nạn mô nó làm chuyện thất đức này làm cho bà lật đật từ Huế ra. Sao bà hổng cho tui biết để tui cho người đi đón. Ở ngoài này quạnh hiu một mình cũng đang mong bà ra. Khi bà ra bà lại làm như thế ni thì chết tui rồi.
Cụ Bà không ngờ đó là điều may lớn của Cụ Ông, tối đó nàng Dung bị đau và có kinh nên tối đó không vào dinh với Cụ Ông. Do đó Cụ Ông tạm thời thoát nạn. Cụ Bà thấy Cụ Ông rên quá cũng đâm thương và cụ cho rằng mình đã nghi oan cho chồng. Tối hôm ấy cụ đã làm tròn nhiệm vụ của người chồng xa vợ lâu ngày. Cụ Bà thủ thỉ bảo cho Cụ Ông biết lý do Cụ Bà lật đật từ Huế ra tận Nghệ An bất ngờ như thế. Lúc này Cụ Ông mới hoàn hồn, suýt nữa thì Cụ Ông chết với Cụ Bà.
Sáng hôm sau Cụ Ông ra công đường làm việc. Trong nhà Cụ Bà thu xếp lại quần áo, rương hòm của Cụ Ông thì vô phúc cho Cụ Ông, Cụ Bà bắt được mấy chiếc quần lót và bộ tóc đuôi gà của nàng Dung để lại trong phòng của Cụ Ông.
Bắt được bằng chứng đầy đủ, Cụ Bà cho lính lệ ra gọi ngay Cụ Ông vào tư dinh. Cụ Ông không hiểu là chuyện chi nhưng vì tồi qua Cụ Ông cậy mình đã làm quá sức của người chồng đối với người vợ nên cụ nghênh ngang vào chỗ Cụ Bà ở.
Nào ngờ, Cụ Ông vừa bước chân vào chỗ Cụ Bà ngồi thì bất ngờ Cụ Bà cầm một mớ quần lót và chiếc đuôi gà của nàng Dung đập thẳng vào mặt của Cụ Ông và la thét:
- Mi còn chối được nữa không? Đây là những cái chi đây? Những thứ ni của con điếm chó? Ả Ðào phải không? Hiện nay con điếm chó đó ở đâu? Mi phải biểu cho tao biết để tao đến tao xé con điếm chó đó!
Cụ Ông chết điếng người không còn biết chối cãi ra sao nữa. Cụ Bà thấy Cụ Ông đứng im chịu trận lại càng rống lên khủng khiếp. Cụ Bà đập phá tứ tung. Cụ Ông sợ bọn lính hầu trong dinh biết thì thật là xấu hổ. Cụ Ông đang ức với Cụ Bà, nhưng Cụ Ông không còn biết làm cách nào để chống đỡ, thì vô phúc cho viên Ðội Lệ hầu trong dinh lò dò đi tới, chứng kiến cảnh Cụ Ông bị Cụ Bà chửi rủa hành hạ, Cụ Ông liền trút hết căm hờn vào đầu gã Đội Lệ này. Cụ Lớn thét lớn chửi rủa:
- Mi vô đây làm chi. Tiên sư mi vô làm chi?
Chửi rồi Cụ Ông vác hèo đập. Thầy Đội thông minh biết rằng mình chịu trận hộ Cụ Lớn nên thầy không dám phản đối. Thầy Ðội Lệ đành ôm đầu chạy.
Thầy Ðội Lệ chạy rồi Cụ Bà lại hành Cụ Ông. Cụ bắt buộc Cụ Ông phải chỉ ngay chỗ ở của nàng Dung cho cụ đến. Cụ Ông van lạy Cụ Bà đủ kiểu mà Cụ Bà vẫn không chịu.
Cụ Bà ra lệnh:
- Nếu mi không chỉ cho con điếm chó đó thì mi về Huế không làm Tổng Đốc nữa. Làm để làm chi? Mi phản bội lại vợ con à! Tao về Huế tâu với Đức Hoàng Thượng vận động với Tòa Khâm kéo mi về. Về làm Tham Tri cũng được...
Từ chức Tổng Ðốc An Tịnh nhất phẩm triều đình nếu về kinh thì phải thăng Thượng Thơ chớ ai lại đi mần Tham Tri. Như thế là xuống chức à! Nhưng với máu ghen của Cụ Bà thì dám lắm. Cụ Bà dám vô nội tâu hót với bà Thái Hậu vốn là Hoàng hậu của Tiên Đế để xin đổi Cụ Ông về kinh làm Tham Tri cũng được. Cụ Bà cũng dám sang bên Tòa Khâm nói vời ngài Khâm Sứ để xin đổi Cụ Ông về kinh nên khi nghe Cụ Bà dọa về kinh Cụ Lớn đâm lo. Cụ Lớn quỳ rạp xuống lạy Cụ Bà:
- Rồi tui xin chỉ cho mình biết chỗ con đó ở, khổ quá mình có ghen cũng phải nghĩ đến danh giá của tui. Chẳng chi tui cũng là Tổng Đốc An Tịnh, mình làm xấu nàng thì khổ ai? Tui van mình...
Cụ Bà đay nghiến:
- Lúc mô mi chỉ nhà con điếm chó?
- Chiều nay...
- Thôi được tao cho mi chiều nay. Mi phải đưa tao ra tận nhà con điếm chó đó nghen!
Cụ Ông đành phải vâng lời. May khi ấy có lính lệ vào bẩm là có Cụ Lớn Công Sứ sang chơi, xin mời Cụ Ông ra tiếp khách.
Cụ Ông vội vã ra lau mặt, rồi thay đổi quần áo đã bị Cụ Bà giày vò nhầu nát hết. Cụ Ông đeo bài ngà ra cổng đường ngồi chờ Cụ Lớn Công Sứ Vinh sang.
Tiếng kèn xe hơi của Cụ Lớn Công Sứ rống lên từ ngoài thành thì viên Đội Lệ vừa bị Cụ Lớn đập đã khép nép vào báo tin:
- Bẩm lạy Cụ Lớn, xe Cụ Sứ đã đến.
Thấy thầy Ðội Lệ, Cụ Lớn đâm hối hận, cụ lấy trong ngăn kéo ra hai đồng gọi thầy Đội lại khẻ nói:
- Thầy Đội bằng lòng thế nghe. Tôi nóng thầy cũng bỏ qua cho thôi cầm lấy hai