pacman, rainbows, and roller s
Cậu Chó

Cậu Chó

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323943

Bình chọn: 9.5.00/10/394 lượt.



- Sáng nay Quan Huyện có mời Chú lên, cho Chú biết là ở nhà Cụ

Lớn ngoài dinh có cần một người con gái để hầu hạ cậu Bẩy, con Quan

Huyện nên nhờ Chú tìm hộ người. Chú nghĩ tội gì tìm những đứa khác, nó

lọt được vào nhà đó có khác nào chuột sa chĩnh gạo nếp, không nên Chú

nghĩ ngay đến con. Chú muốn con lên hầu cậu Bẩy...

Duyên cau mặt hỏi:

- Dạ thưa Chú cậu Bẩy là người thế nào? Bao nhiêu tuổi?

Lý Cảnh cười đáp:

- Chính Chú cũng không biết cậu Bẩy ra sao nữa. Chú chỉ biết cậu Bẩy là em ruột Quan Huyện, năm nay mới 6 hay 7 tuổi chi đó. Cậu ta bị

tàn tật từ khi mới sanh nên suốt ngày ở trong buồng không ra đến ngoài.

Con lên hầu hạ cậu Bẩy là để cho cậu ăn cơm... uống nước chi đó...

Duyên nghĩ với đứa nhỏ 6 hay 7 tuổi lại bị tàn tật thì nàng có

hầu hạ chẳng sao. Nàng coi như đứa em nàng vậy nên Duyên bằng lòng ngay.

- Dạ như thế thì được rồi, có điều gì mà Chú phải ngần ngại...

Lý Cảnh cười nói:

- Con nói thế Chú mới mừng. Như thế ngày mai con sửa soạn áo

quần rồi lên Huyện với Chú để Chú đưa con trình lại với Quan Huyện, ngài sẽ cho người đưa về Kinh ở trong nhà Cụ Lớn.

À mà Chú cũng phải dặn con cần nhớ điều này, con nên nhớ kỹ nghe Duyên. Nhà Cụ Lớn trên Kinh là nhà vị Tứ Trụ triều đình có quyền tiền

trảm hậu tấu con đừng làm điều chi mất lòng hoặc đừng làm điều chi cho

trong nhà phật ý thì khổ đó. Con làm cách nào cho các cụ thương thì

chẳng những con được nhờ mà ngay cả Chú cũng được nhờ vả nhiều vì ngày

nay Cụ Lớn muốn cho Chú làm chi mà không được.

Cô Duyên đứng im không nói năng gì! Cô đang suy nghĩ không biết ngày mai đây mà lên nhà quan ở, đời cô sẽ ra sao?

Sáng hôm sau thầy Lý Cảnh cắp ô dẫn con gái lên đường ra Huyện.

Cái tin cô Duyên con thầy Lý Cảnh ra Kinh hầu hạ Cụ Thượng đã làm cho

biết bao trai tráng trong làng ngẩn ngơ, thầm tiếc. Duyên là hoa khôi

làng Mỹ Hóa. Đã có biết bao chàng trai dòm ngó định nhờ người mai mối

thì Duyên đã về Kinh hầu hạ trong gia đình Cụ Thượng Hồ.

Tiếng trống hầu vừa điểm, Quan Huyện vẫn chưa ra công đường, mà cha con thầy Lý, Duyên đã khép nép đứng ngoài. Chú lính lệ hỏi:

- Thầy Lý đi đâu đây lại có cả cô nào nữa mà trông đẹp thế?

Lý Cảnh cười đáp:

- Đây là con cháu của tui. Quan Lớn muốn nhờ nó ra ngoài nhà Cụ Lớn để làm việc trong nhà đó.

Nghe thầy Lý nói, đó là cô gái sắp ra hầu ngoài nhà Cụ Lớn, chú lính lệ đâm ngán, đánh trống lãng đi mất.

Lát sau Quan Huyện ra công đường, thấy Lý Cảnh thập thò bên ngoài bèn gọi:

- Thầy Lý Mỹ Hóa có chuyện chi đó?

Lý Cảnh sung sướng khi thấy Quan Huyện đặc biệt chú ý đến thầy

trong khi thiên hạ đứng bên ngoài rất đông mà chẳng ai được Quan Huyện

gọi đến. Thầy Lý hãnh điện đáp :

- Dạ bẩm Quan Lớn, con đưa cháu lên hầu Quan Lớn về việc hôm qua Quan Lớn có dạy...

Quan Huyện nhớ ra việc ông nhờ thầy Lý làng Mỹ Hóa bèn gật đầu nói:

- Có rồi à thầy Lý! May quá cụ tôi đang giục. Mời thầy Lý vô đây. Lệ đâu lấy ghế mời thầy Lý ngồi.

Người lính lệ khệ lệ bưng chiếc ghế đẩu mời thầy Lý Cảnh ngồi.

Duyên khép nép đứng góc tường. Quan Huyện ngước nhìn Duyên, ông không

ngờ cô gái quê này lại xinh đẹp như thế. Trông Duyên, Quan Huyện cũng

thấy động lòng dâm rồi. Ông bèn hỏi thầy Lý Cảnh:

- Cô đó lên hầu trên cụ tôi à?

Lý Cảnh lễ phép thưa:

- Dạ bẩm Quan Lớn, đó là con gái của tui. Tên cháu là Duyên.

Quan Huyện ngạc nhiên vì ông không ngờ Lý Cảnh lại hy sinh đến

mức đưa con gái lên hầu cậu Bẩy em trai của ông một gã thiếu nhi không

còn giống người nữa mà hình thù cũng như tiếng tru tới 90% là loài chó.

Quan Huyện khen thầy Lý Mỹ Hóa:

- Cô Duyên đây là con gái thầy Lý à! Thật thầy Lý đối với gia đình tui tốt quá mà...

Lúc này, thầy Lý Cảnh mới khoe sự trung thành của thầy đối với gia đình Cụ Lớn:

- Dạ bẩm Quan Lớn, con đã suy nghĩ nhiều rồi. Người thì không

thiếu gì nhất là lên hầu trên Cụ Lớn nhưng con sợ bọn chúng bá nháp,

chẳng những không làm Cụ Lớn bằng lòng mà còn có khi họ còn có tánh gian tham ăn cắp vặt thì khổ lây cả cho con. Chi bằng con cho cháu nó lên

hầu trên Cụ Lớn cho chắc chắn và về sau nó còn có thể nương nhờ vào Cụ

Lớn được nữa.

Quan Huyện biết ông Lý Cảnh không biết chuyện cậu Bẩy tức là cậu Chó trong nhà Cụ Thượng Hồ nên thầy Lý mới hy vọng là con gái thầy hầu

hạ trong dinh Cụ Thượng sẽ được nương nhờ về sau. Quan Huyện thấy cô

Duyên vừa xinh đẹp lại rất duyên dáng, nên ông Huyện không muốn cô Duyên thất vọng. Quan Huyện bảo với thầy Lý và để gián tiếp cho cô Duyên hay

về cậu Chó:

- Tui nói thật để thầy Lý biết hiện nay trên nhà cụ tôi có một

cậu em tôi mới sanh ra đã có tật nguyền nên trong gia đình tôi ai cũng

thương chú đó. Chú muốn gì cũng chiều chú hết vì thật ra lộc của thầy

tôi để lại anh chị em chúng tôi hưởng hết, chỉ có chú Bẩy là thật tội

nghiệp chẳng những không được hưởng gì mà còn phải chịu biết bao sự khổ

sở.

Nay chú Bẩy đã lên 8 tuổi, trông chú thật lớn mà bệnh tật vẫn

còn, quan Ðốc tờ, em ruột tôi hiện là Giám Ðốc Bệnh viện Huế hàng ngày

vẫn về chữa trị cho cậu Bẩy. Nhưng khổ quá có lẽ em tôi phải gánh