XtGem Forum catalog
Cảnh Giới Màu Hồng Phấn

Cảnh Giới Màu Hồng Phấn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324433

Bình chọn: 9.5.00/10/443 lượt.

ng hỗ là áp trại phu nhân giành được, đến bây giờ còn không có bước vào trạng thái?"

Cố Du không phản bác anh, chỉ yếu ớt hỏi: "Ânh nói có đứa bé có thể khá hơn hay không?"

"Tôi cảm thấy sẽ không tốt," Vu Duệ thản nhiên nói, "Chỉ sợ khi đó lực chú ý của cô không có cách tập trung trên người Từ Trạm hơn, anh ấy sẽ rất đáng thương."

Kết quả nói chuyện với Vu Duệ là khó ngủ cả đêm.

Trên giường Cố Du lăn qua lộn lại đánh thức Nhan Tư Ninh, mấy ngày nay mặc dù cô quay phim ở Dương Cảng nhưng thực rất vất vả, xoa mắt nhập nhèm mắt buồn ngủ mơ mơ màng màng hỏi: "Chị Du Du sao vậy? Anh Từ không ở đây chị không ngủ được?"

"Em ngủ đi!" Cố Du mạnh mẽ đặt đầu Nhan Tư Ninh trên gối đầu.

Hôm sau vành mắt Cố Du đen giống như không vẻ bóng mắt xong, đôi mắt đen nhánh lượn lờ chung quanh, Vu Duệ miệng không chừng mực, thấy dáng vẻ củ cô như vậy liền cười, "Suy nghĩ tư xuân ngủ không ngon rồi hả?"

Cố Du đánh Từ Trạm cũng không chút lưu tình, chứ đừng nói tới đối phó Vu Duệ, đá một cước qua, dọa Vu Lập Dương sợ đến mức miệng đang mở rộng rất lâu không dám mở miệng.

Sao cô trằn trọc trở mình không cách nào, chuyện này quyền chủ động thủy chung nắm giữ trong tay Từ Trạm, lo lắng và cố kỵ của cô bé nhỏ không đáng kể.

Tin tức ba mươi phút buổi trưa, cuối cùng tin tức quốc tế báo ra chuyện có liên quan đến nước R.

Sứ quán nước R chính thức đệ trình chất vấn sự kiện vũ khí phi pháp nhập cảnh.

MC mới vừa nói ra tim Cố Du đưa lên cổ họng.

"Căn cứ phương hướng R điều tra, vũ khí phi pháp do hai tên công an là phần tử cơ quan cả nước truy nã đang lẩn trốn mang theo xuất cảnh..."

Không nói tới tập đoàn Bắc Phương.

Ngay sau đó lại báo ra hai người này đều đến từ Dương Cảng, đã từng gây án nhiều lần, là phần tử tội phạm cực đoan nguy hiểm, cuối cùng, MC rõ ràng bày tỏ cảnh sát biên giới đã bắt đầu tăng cường tuần tra, trả lời chắc chắn trước mắt, nước R vô cùng hài lòng, hơn nữa nguyện ý phái cảnh lực ra hiệp trợ.

Đây là tin tức tốt Từ Trạm để cô chờ?

Cố Du kích động gọi điện thoại cho Từ Trạm, anh mới vừa nhận, cô liền không thể chờ đợi nói, "Em đã thấy tin tức! Anh làm thế nào?"

Báo cáo lực chú ý toàn bộ tập trung trên người đào phạm đến từ Dương Cảng, căn bản không nói tới tập đoàn Bắc Phương, Thẩm Mộ Thành quan mới nhậm chức thất trách để xảy ra loại chuyện này, áp lực nhất định không nhỏ.

Giống như nghe ra Cố Du hơi hả hê, Từ Trạm cũng cười cười.

Ngoài ngàn dậm truyền tới tiếng cười hơi không thành thật, Cố Du sửng sốt chớp mắt, không hề nghĩ ngợi bật thốt lên, "Không phải đã làm xong sao? Sao anh vẫn chưa trở lại?"

"Máy bay nửa giờ sau bay," Từ Trạm dừng lại "Anh rất nhớ em."

Bốn chữ, Cố Du cảm giác lỗ chân cả người mình cũng mở ra, "Em cũng muốn anh." Cô thấp giọng nói.

Lần đầu tiên cô cảm giác mình ngoài có thể kinh tâm động phách với Từ Trạm ở ngoài còn có thể dịu dàng thắm thiết.

Cúp điện thoại, Cố Du cao hứng thu dọn quần áo, vừa nhìn thời gian, vội vàng để tay trên đầu xuống đi ra ngoài đón Vu Lập Dương tan giờ học.

Trường học của Vu Lập Dương cách nhà Vu Duệ rất xa, mấy ngày nay cô đều lái xe đi đưa đón. Mắt thấy đã bị muộn rồi, Cố Du là người nóng tính, lái xe hơi gấp, cũng may không tới trễ giờ cao diểm, trên đường xe không nhiều.

Cố Du đang chuyên tâm lái xe, điện thoại di động không đúng lúc đổ chuông lớn, cô đeo tay nghe không có lo lắng nhìn mã số, vội vàng hỏi: "Alo? Ai vậy?"

"Du Du! Là em! Là em! Chị mau tới cứu em!"

Cô thắng xe gấp, dây an toàn siết bả vai rất đau, "Tiểu Tước? Em xảy ra chuyện gì?"

Lúc cô bị Trịnh An Hà tập kích Từ Trạm đã nhắc nhở cô không nên đến gần Tiểu Tước, nhưng cô lại bị Lâm Viện lừa gạt thiếu chút nữa liên lụy tánh mạng, trong khoảng thời gian này Tiểu Tước mất tích, giống như cô không rõ hành tung đột nhiên xuất hiện.

"Em không nên dối gạt chị, nhưng là hắn kêu em nói như vậy..."

Cho dù là trong điện thoại, Cố Du có thể cảm nhận được cô kinh hoảng, "Người nào? Trịnh An Hà hay là Thẩm Mộ Thành?" Cô càng lúc càng sốt ruột, sau lưng có xe điên cuồng nhấn còi thúc giục, Cố Du một tay vịn tay lái chuyển bánh xe, dừng xe không đúng quy định ở ven đường.

"Là hắn để em trai của em đưa nhóm hàng kia đi phía bắc, Du Du chị cứu em trai của em... Bây giờ nó bị truy nã khắp nơi... Em... EM..." Lời Tiểu Tước nói không mạch lạc khóc không thành tiếng.

"Bây giờ em đang ở đâu?" Cố Du cẩn thận hỏi.

"Cứu... Cứu cứu em..."

"Em đang ở đâu!"

Điện thoại truyền đến tiếng máy bận.

Cố Du chỉ từ trong câu trả lời hỗn loạn của Tiểu Tước lấy được tin tức xác nhận rất hữu dụng, đưa ngòi nổ lẻn trốn ra khỏi biên giới trái phép là em trai của cô.

Hơn nửa chuyện này Thẩm Mộ Thành không thoát khỏi liên quan!

Nhưng cô không dám tự mình kết luận, nhìn đồng hồ, Từ Trạm đã lên máy bay, Dương Cảng phải bay hơn một tiếng mới tới Bắc Kinh, Cố Du kềm chế ở khẩn trương, bây giờ lái xe đến sân bay đón máy bay vẫn còn đủ thời gian, cô cầm điện thoại di động lên tính để Vu Duệ đi đón Vu Lập Dương, lúc này tiếng kèn dồn dập ngoài cửa xe tràn vào, Cố Du quay đầu lại trong chớp mắt, di chuyển tay lái